Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sủng Phi Của Pharaoh

Chương 71: Trận chiến Kadesh (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc này, quân đoàn Latin đang bị tổn thất nặng nề. Ramesses biết được tin, chỉ huy quân đoàn đi theo đường vòng, muốn cứu vãn cục diện thất bại của quân đoàn Latin. Quân đội Hittite dùng hai nghìn năm trăm chiếc chiến xa công kích hai bên cánh của quân đoàn Amun, Ramesses đệ nhị lập tức bị vây hãm.

Quân đoàn Latin mới rơi vào vòng vây, cùng với phần cuối của quân đoàn Amun vẫn chưa đi xa hợp lại, nhất định có thể chống cự đến lúc quân đoàn Seth tới.

Ramesses giương roi giục ngựa, tuấn mã phi như bay đến sông Orontes, sau lưng là một trận cát phủ. Đôi mắt màu hổ phách của Ramesses trầm xuống.

Bubka…

Lúc gần đến bờ sông, tiếng vó ngựa đạp trên mặt đất truyền đến. Tướng sĩ quân đoàn Amun chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, phía tây xuất hiện binh sĩ Hittite cùng các chiến xa.

Khi nhìn kỹ, đó chính là… chính là… “Giáng tử thâm hắc kỳ!”

Qua giây lát, đội quân của Ramesses lập tức bị quân Hittite chia làm hai, quân đoàn Amun chỉnh tề bắt đầu trở nên rối loạn. Thời điểm bị Hittite công kích, Ramesses quyết định thu liễm đội hình, tập trung binh lực để gia tăng sức chống cự, hơn nữa, chuẩn bị hình thành đội hình phá vòng vây.

Nhưng mà, dưới tình huống đó, quân đoàn Amun đã mất đi toàn bộ ý chí chiến đấu, các binh sĩ đều trở nên dao động.

Chiến xa của Hittite có trụ bánh làm bằng sắt, có thể chở ba người ngồi, một người phụ trách lại xa, hai người khác có thể chuyên tâm công kích cùng phòng thủ, vì vậy, sức chiến đấu cũng gia tăng đáng kể. Không chỉ vậy, phía sau đội chiến xa chính là ‘Giáng tử thâm hắc kỳ’ giống như lời phán quyết về cái chết. Mỗi khi nó xuất hiện trên chiến trường, cũng có nghĩa kẻ thống trị trẻ tuổi của Hittite cũng xuất hiện tại đây, máu chảy thành sông, thây chất thành núi.

Quân đoàn Latin đã bị đánh bại, rõ ràng quân đoàn Seth ở rất gần quân đoàn Latin nhưng từ đầu đến cuối không hề xuất hiện, tạo thành cục diện quân đoàn Amun đơn thương độc mã trên chiến trường. Không chỉ vậy, còn có vài binh sĩ của quân đoàn không nghe theo lệnh mà tự tiện rời bỏ hàng ngũ, muốn thừa dịp Hittite chưa sẵn sàng hết mà chạy khỏi chiến trường.

Quân đoàn Amun sử dụng trận hình chặt chẽ, toàn bộ binh sĩ đứng thành vòng trong xung quanh Pharaoh, nhưng ý chí chiến đấu vẫn bị Hittite lấn át.

Hittite càng chiến càng hăng, khiến lực lượng quân đoàn Amun bị tổn thất phân nửa. Ramesses ra sức chống cự, cùng với binh sĩ bên cạnh ra sức vung vẩy đao kiếm, khiến quân Hittite không cách nào đến gần hắn.

Binh sĩ của quân đoàn Amun bắt đầu ít đi, quân đội Hittite lại như thủy triều mà đổ xô xuống chỗ Pharaoh. Ramesses tay trái cầm thuẫn*, tay trái cầm kiếm, chém gϊếŧ binh sĩ Hittite. Một lượng lớn máu tươi bắn lên khuôn mặt tràn ngập lệ khí của Ramesses lại tăng thêm phần bạo ngược, yêu mỹ cho hắn.

(*Thuẫn: cái khiên, mộc)

Con ngươi màu hổ phách nhuộm vài phần hung tàn, thân hình cao lớn, không thể tới gần như chiến thần, binh sĩ Hittite không có cách nào tới gần Ramesses, thi thể bên cạnh hắn chất thành từng đống.

Nhưng mà…

Nhưng binh sĩ bên cạnh hắn cứ từng người từng người ngã xuống, tiếng chém gϊếŧ xung quanh cũng gần ít đi. Dù vậy, vẫn không hề nhìn thấy bóng dáng của quân đoàn Seth.

Máu tươi cơ hồ che mất tầm mắt của hắn, tốc độ vung kiếm cũng chậm lại. Các binh sĩ Hittite mặc dù sợ hắn nhưng vẫn như thủy triều, ào ào xông tơi.

Cách xa xa, xuất hiện một binh đoàn của Hittite, cờ xí màu tím cùng đen cứ nhẹ nhàng bay trong gió. Chỉ cần thế thôi cũng biết, Jarry Agenor đã xuất hiện tại nơi này.

Thoáng chốc, binh sĩ Hittite xung quanh Ramesses càng thêm liều mạng, giống như hổ vồ mồi mà quơ quơ binh khí trong tay.

“Quân chủ của Ai Cập, tại sao không buông bỏ vũ khí xuống, tội gì cứ phải giãy dụa trong vô vọng?” Thanh âm trêu chọc bay tới bên tai Ramesses.

Ramesses ngoảnh mặt làm ngơ, dốc sức gϊếŧ địch.

Ý thức bắt đầu rời rạc, hết thảy những gì hắn làm hiện tại đều xuất phát từ một ý niệm.

Sống sót, hắn nhất định phải sống sót!

Hắn phải quay về, quay về bên cạnh nàng ấy!

“Đại nhân, muốn bắt sống không ạ?” Thanh niên với khí chất nhã nhặn đi từ phía sau đến, rồi cung kính hỏi kẻ thống trị trẻ tuổi, con ngươi màu nâu nhạt không cảm tình nhìn chiến trường phía dưới, “Phía đông của sông Orontes vẫn còn tám nghìn binh sĩ, thuộc hạ đã sắp xếp ổn thỏa rồi. Không biết bước tiếp theo nên làm thế nào?”

Jarru nhìn Ramesses đang cố gắng chống cự trong vòng vây, toàn thân hắn thẫm máu, dưới ánh mặt trời thật giống với Chiến thần. Lúc này, trong lòng Jarry cũng có vài phần kính nể hắn.

Ramesses căn bản không phải lâm vào tình cảnh này. Chỉ là, lần xuất binh này, Hittite rất quyết tâm giành thắng lợi.

Thứ nhất, kể từ mấy năm trước, trọng thần Seaman của Ai Cập ôm vọng tưởng phu quân của nữ nhi mình- vương đệ của Ramesses có thể đoạt được ngôi vị Pharaoh, bắt đầu bán đứng lại Ai Cập, báo tin cho Hittite. Bởi vì Ramesses chưa có con cái, nếu hắn chết đi, vương vị nhất định sẽ được truyền lại cho các vương đệ của mình.

Nếu như Ramesses chết tại trận chiến với người Hittite, Seaman tuyệt đối nắm chắc trong tay phần thắng, để phu quân của con gái mình có thể nằm trong sự tranh chấp xưng vương.

Seaman bắt đầu bán đứng Ai Cập từ năm năm trước, là quân bài Hittite mai phục ở Ai cập. Sở dĩ, dù hy sinh mất một công chúa Amanra thì vẫn phải bảo vệ sự tồn tại của Seaman. Bởi vậy, khi Ramesses huấn luyện binh sĩ, sắp xếp quân đội, dù ở xa vạn dặm, Jarry vẫn có thể biết rõ tất cả.

Thứ hai, khi Ramesses tuyên bố cưới tế ti Nefertari làm vương hậu, Jarry đã biết đó chỉ là kế dụ địch xâm nhập. Hắn biết rõ Ramesses yêu thiếu nữ tóc vàng kia dường nào, hắn không tin Ramesses có thể quên đi nàng một cách đơn giản như vậy. Bởi vậy, hắn tương kế tựu kế, bắt đầu cử binh sĩ quấy nhiễu biên cảnh.

Cuối cùng, cũng chính là chuyện kỳ lạ nhất. Jarry sớm đã chú ý đến quân đoàn Seth ở bên kia sông Orontes, bởi vì có sức chiến đấu cao nên hắn đã bày tám nghìn tướng sĩ mai phục tại đó. Nhưng mà, quân đoàn Seth vẫn không hề di chuyển, hoàn toàn không đến tiền tuyến chi viện cho hai quân đoàn này.

Hắn không ngờ, ngay cả Ramesses cũng không ngờ đến…

Nếu không, cuộc chiến có lẽ sẽ không thê thảm như vậy.

Jarry nheo mắt lại, “Vậy tám nghìn binh sĩ này… cứ giữ lại ở đó đi. Ta muốn Ramesses bại trước ta một cách công bằng. Lập tức bắt sống hắn!”

Tute khom người, vội vàng quay người, truyền mệnh lệnh cho binh sĩ liên lạc.

Chỉ là hai chữ ‘bắt sống” còn chưa ra khỏi miệng, cách đó không xa liền truyền tới tiếng thét chói tai.

Jarry quay người lại nhìn, chỉ thấy một khoảng cờ xí xanh lam xinh đẹp như đại dương đang tiếp tới gần.

Đi đầu là một thiếu nữ cưỡi ngựa, tay giơ cao cờ xí xanh lam, có biểu tượng của thần Ptah trên đó. Lưng nàng thẳng tắp, đôi mắt kiên định, mái tóc vàng như ánh mặt trời tung bay, da thịt trắng nõn dưới chiều tà làm hiện ra vài phần ửng đỏ giống như ánh nắng cuối ngày.

“Là…. là P, Ptah!”

*****

Mưu kế của Hittite đã thành công, quân đoàn Amun tổn thất nặng nề, Ramesses đệ nhị lâm vào nghịch cảnh, đang dần chống đỡ không nổi. Trong lúc mặt trời sắp ngả về phía tây, quân đoàn Ptah kịp thời đuổi đến, đem lại cơ hội sống sót cho Ramesses đệ nhị. Đội quân Ai Cập bắt đầu chỉnh đốn lại đội hình, phối hợp với quân đoàn Path, vận dụng phương pháp tác chiến ma trận, đánh bại đội chiến xa của Hittite, khiến cho Hittite thối lui khỏi chiến trường.

*******

“Vy…? Vy!”

“Bifitu!”

Ivy hét lên, giơ cao quân kỳ màu xanh lam. Quân đoàn Ptah như thủy triều đổ xuống, xông vào quân đội Hittite.

Ivy cầm cờ nghiêng một góc, quân đoàn Ptah thay đổi trận hình, xếp thành trận hình ba tuyến.

Tuyến đầu là các chiến xa, làm quân tiên phong gϊếŧ địch; tuyến thứ hai gồm mười hàng ngang bộ binh, trang bị khiên, giáo đầy đủ, tạo thành một phòng tuyến dày đặc tiến về phía trước, tách thành hai cánh, cùng chiến xa trấn áp địch; tuyến thứ ba vẫn là chiến xa, dùng để phòng thủ hoặc truy kích địch. Các cung thủ luân phiên nhau ở tuyến thứ nhất, tuyến thứ hai bắn tên, khiến cho quân địch rối loạn.

Quân đoàn Ptah bắt đầu tấn công, sức phòng thủ cường đại cùng trận hình ba tuyến hoàn mỹ và cách thức tấn công khiến cho cục diện trên chiến trường thay đổi rõ rệt trong nháy mắt.

Quân đoàn thủy lam xông vào giữa đội quân đen kia và giải quyết dần các binh sĩ Hittite ở xung quanh Ramesses.

Ivy liều lĩnh cưỡi ngựa theo tuyến thứ nhất, phi đến chỗ của Ramesses.

Đôi mắt màu xanh lam không hề nhìn tới những phân tranh ầm ĩ trên chiến trường, khi nhìn thấy người nàng yêu, sương mù dường như đã quanh quẩn trước mắt nàng. Mái tóc rám nắng, đôi mắt màu hổ phách, tại sao toàn thân hắn đều dính máu? Hắn bị thương sao? Hắn có ổn không?

Nàng chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt, tứ chi dường như mất hết cảm giác.

Nàng chỉ có thể nhìn thấy hắn!

Nàng muốn nhanh chóng đến bên cạnh hắn!

“Vy!” hắn khó tin nhìn nàng. Nàng liều lĩnh xông tới, ánh tịch dương chiếu trên người nàng, giống như đang mặc hà y, nàng thật đẹp! Là người đẹp nhất trên thế gian này!

Ramesses giang rộng hai tay về phía nàng, “Vy! Mau tới đây!”

Nàng nắm chặt quân kỳ, phóng tới chỗ hắn, nhảy từ trên ngựa xuống lòng hắn, đem người vùi sâu vào trong vòng tay ấm áp của người nàng yêu nhất trên đời.

“Vy…” Ramesses chậm rãi thu hợp hai tay, muốn ôm chặt nàng trong l*иg ngực mình.

“Bốp!” đột nhiên, một cái tát của nàng rơi trên mặt hắn.

Hắn sửng sốt một chút, nàng đánh hắn sao? Nghi vấn còn chưa ra khỏi miệng, nàng đã ngẩng đầu lên, trừng to hai mắt. Trong hốc mắt nàng đầy nước nhưng vẫn kiên cường, không hề rơi xuống.

“Ta hận chàng! Ta chán ghét chàng!” nàng dùng sức nói xong, rồi nhắm chặt mắt lại.

Nàng… vì những lời này… Vì những lời này mà mạo hiểm tới đây…?

Hắn cảm thấy thân thể mình đang dần lạnh đi. Bất quá… ít nhất, nàng vẫn chưa đi… nàng vẫn tới bên cạnh hắn…

Ramesses thất thần, nói không ra lời, đáy mắt xuất hiện hàng trăm nghìn loại tình cảm phức tạp.

Một giây sau, Ivy dùng hết sức lực ôm chặt lấy hắn. Cả người nàng run lên, “Ta hận chàng, nhưng ta không cho chàng bỏ rơi ta! Chàng phải sống, sống bên cạnh ta… một đời một kiếp!”

Một khắc này, dường như những phân tranh ầm ĩ xung quanh không hề liên quan đến bọn họ.

Nàng tựa đầu vào l*иg ngực rắn chắc của hắn, hai tay dùng sức vòng qua thân thể hắn. Hắn sững sờ nhìn người nhỏ bé trong lòng mình, dường như không tin những gì mình nghe được.

“Một đời một kiếp, không bao giờ xa.” Ivy lớn tiếng nói, thanh âm như tiếng sét vang dội, xuyên qua chết chóc, truyền tới tai Ramesses, đập vào từng tế bào trong cơ thể hắn, “Ta muốn ở cùng một chỗ với chàng! Vĩnh viễn ở cùng một chỗ, sẽ không bao giờ rời đi, cũng sẽ không buông tha cho chàng, một đời một kiếp! Xin thề!”

“Một đời một thế, không bao giờ rời ra…” hắn lẩm bẩm những lời nàng vừa nói, xuất hiện thần sắc cảm động, bất giác nói, “Ta có thể tin nàng sao… có thể sao?”

Ivy liều mạng gật đầu, “Được, nhất định có thể! Vì vậy, hãy đáp ứng ta, chàng phải sống tốt, đừng mạo hiểm nữa, chàng nhất định phải sống đến một trăm tuổi… cùng với ta!”

Ramesses chậm rãi cúi đầu, những sợi tóc rám nắng của hắn rơi trên người nàng.

Hắn ôm chặt nàng, dùng hết sức lực ôm lấy bảo bối của hắn.

Lần này, hắn nguyện ý tin tưởng nàng một lần nữa.

Hắn muốn ở bên cạnh nàng, ở cùng một chỗ với nàng.

Một đời một kiếp, mãi mãi không rời xa.

Jarry đứng ở một ngọn đồi cao cách đó không xa, đưa mắt nhìn hai người đang ôm chặt lấy nhau dưới ánh tịch dương. Các binh sĩ quân đoàn Ptah đứng thành một vòng tròn bảo vệ hai người khỏi các binh sĩ Hittite, chậm rãi cắn nuốt đội quân Hittite.

Đôi mắt xanh lam nhiễm vài tia bi thương.

Dù sao nàng cũng không thuộc về hắn, trong lòng nàng chỉ có người kia, hoàn toàn không có chỗ cho người khác. Mặc kệ hắn đau thương cỡ nào, mặc kệ hắn yêu nàng dường nào, thì điều này cũng vĩnh viễn không thay đổi…

Nếu là như vậy… chi bằng để bọn họ chết cùng nhau a.

Hắn hạ quyết tâm, lạnh lùng nhìn chiến trường rồi giơ tay phải lên.

Nefertari… nếu có kiếp sau, ta rất muốn khiến nàng- một con người tàn nhẫn cảm nhận sự thống khổ vì yêu mà không có được. Ta rất hy vọng nàng có thể yêu ta, cho dù chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi…
« Chương TrướcChương Tiếp »