Chương 14: Lịch sử!?

Đã là mùa đông, London đã bắt đầu nổi lên từng trận mưa phùn lạnh lẽo. Mọi người đều mặc quần áo ấm áp, lấy ô che đi, hờ hững lướt qua nhau trên đường lớn. Đột nhiên một cô gái chạy qua, đôi giày đỏ ướt sũng va vào người trên đường. Miệng luôn nói xin lỗi khiến cho mọi người tò mò liếc nhìn. Có lẽ cô gái kia không để ý đến hành vi khiến người khác thấy phiền của mình. Mọi người nhỏ giọng oán giận, nhìn cô gái lỗ mãng kia chạy vọt vào thư viện.

“Tôi không tin.”

Ivy bối rối bước vào khu sách lịch sử của thư viện, rất nhanh đã tìm thấy bộ sách viết về Ai Cập cổ đại. Tuy thư viện rất yên tĩnh nhưng tâm tình của Ivy lại không như vậy. Các loại suy nghĩ giống như thủy triều dâng lên, bên tai giống như đang có từng đợt sóng ầm ầm. Trong đầu cô còn quẩn quanh lời nói của vị giáo sư đại học Cambridge: Ramesses đệ nhị kế vị không đến hai năm thì mất… Chỉ có ba vị phi tử… Nefertari- một công chúa ngoại quốc…. không có con nối dõi….

Cô không tin!!!

Bởi vì cô còn nhớ rất rõ, Ramesses đệ nhị không phải là như vậy!!

Khi còn sống, hắn nam chinh bắc chiến, lập vô số chiến công hiển hách, xây dựng vô số công trình kiến trúc, nổi bật là thần miếu Abu Simbel… Vì vậy, Ramesses đệ nhị trở thành vị quân chủ huy hoàng nhất của vương triều thứ mười chín của Ai Cập. Ông ta còn được nhiều người so sánh với hoàng đế Khang Hi của Trung Quốc.

Nếu hắn kế vị chưa đến hai năm liền mất như trong lời đồn thì những thành tựu đó chỉ là lời nói suông thôi sao! Cô, Ivy, chẳng lẽ cô luôn bị ảo tưởng sao?

“Tìm được rồi.” Ivy hưng phấn mà nhảy dựng lên, hét to một tiếng, sau đó cuống quít che miệng lại nhưng vẫn khiến người xung quanh bất mãn, giương mắt nhìn cô.

Ivy nhỏ giọng xin lỗi. Nhưng vẫn như cũ, không thể ức chế được hưng phấn trong lòng. [Ramesses đệ nhị]

Tìm được rồi. Tất cả những điều cô muốn biết đều sẽ được giải đáp. Cô cảm thấy trái tim trong l*иg ngực đang đập kịch liệt như muốn nhảy ra khỏi thân thể vậy. Cô nhẹ nhàng run rẩy, mở trang thứ nhất.

Ramesses đệ nhị- một vị quân chủ thiện chiến, con trai thứ bảy của Seti đệ nhất nhưng lại được phong là “Niên trường quốc vương chi tử”

-“Điện hạ là con trai thứ bảy của Pharaoh như lại là “Nhϊếp chính vương tử’ cũng có nghĩa là “Niên trường quốc vương chi tử” tương lai sẽ trở thành Pharaoh.” một câu nói đánh vào trong óc của Ivy.

-“Điện hạ đang thảo luận cùng các đại thần…” lại một câu nữa, Ivy dùng sức lắc đầu.

Seti đệ nhất giao cho Ramesses đệ nhị quản lý mỏ đá Aswan với mong muốn Ramesses đệ nhị sẽ có kinh nghiệm trong việc quản lý dân chúng và xây dựng bởi tương lai hắn sẽ là trụ cột của Ai Cập.

-“Lần này có rất nhiều nông dân tình nguyện khi sông Nile tràn ra sẽ đến mỏ đá Aswan làm thợ kéo, tràng quặng, có lẽ kim tự tháp của phụ vương sẽ hoàn thành sớm hơn dự kiến.” Ivy cảm thấy chân mình khó có thể chống đỡ thân thể, cô chậm rãi ngồi xuống ghế.

Nếu như Ramesses đệ nhị không chết sau khi kế vị hai năm thì thành tựu của Ramesses đệ nhị sẽ vượt xa so với cha mình là Seti đệ nhất, thậm chí là Ramesses đệ nhất (ông của Ramesses đệ nhị, vị Pharaoh đầu tiên của vương triều thứ 19), danh truyền thiên cổ…

“Chẳng lẽ, không phải như thế sao…” Hốc mắt Ivy đỏ lên, cố gắng đè nén cảm xúc...

Theo những bức họa được lưu truyền lại thì Ramesses đệ nhị chỉ có ba vị phi tử. Người thứ nhất là công chúa Hittite- Mathao Nijiru do chính Seti đệ nhất lựa chọn. Một vị phi tử nữa là vương muội do các đại thần và tiên tri tiến cử [không rõ tên tuổi]. Cuối cùng là vị phi tử mà ông sủng ái nhất- Nefertari. Trong cuộc đời ngắn ngủi của mình, Ramesses đệ nhị đã cho sửa lại tất cả thần miếu, nơi nào có tượng của Ramesses thì nơi đó có tượng của Nefertari. Có một câu nói như sau: “Bởi vì có nàng mà mặt trời mới mọc mỗi ngày.” đủ để thấy tình cảm của Ramesses đệ nhị với Nefertari.

Nhưng dựa theo những ghi chép được lưu lại thì sinh mệnh của Nefertari rất ngắn ngủi, tựa như đóa phù dung sớm nở tối tàn. Từ những thông tin trên bức họa thì có thể thấy được Ramesses đệ nhị đối với nàng vô cùng hoài niệm nhưng lại không có thông tin gì về vị phi tử này.

“Bộp.” Ivy đem quyển sách đóng lại, giơ tay lên xoa trán, trong đầu cô bây giờ hư có thiên quân vạn mã đang chạy loạn khiến cho cô không thể nghe rõ bất cứ âm thanh gì.

Vớ vẩn! Vớ vẩn! Cái này… Thượng đế thật thích chơi đùa người khác. Bifitu chính là Ramesses đệ nhị, Ramesses đệ nhị chính là Bifitu! Mà cô, một nhân vật nhỏ bé, lại chạy lung tung, can thiệp vào dòng chảy của lịch sử, khiến lịch sự bị thay đổi.

Cái gì mà công chúa ngoại quốc? Cái gì mà sinh mệnh ngắn ngủi! Nefertari vốn không phải là như vậy, vì Nefertari chính là Ivy, lại không biết trời cao đất rộng là gì mà lấy cái tên đó ra vui đùa.

Rõ ràng lúc trước Nefertari là một người Ai Cập, vì sao lại biến thành một công chúa ngoại quốc!? Nefertari thật sự chính là phi tử được Ramesses đệ nhị sủng ái nhất. Người được đứng cạnh Ramesses đệ nhị tại thần miếu Abu Simbel, người được đích thân Seti đệ nhất lựa chọn làm vương hậu, người được Ramesses sủng ái nhất trong vô số phi tử…. Đúng vậy, vì nàng đặc biệt nên hậu thế mới biết được tên nàng, cho nên Ivy mới có thể biết được tên nàng, cho nên Ivy mới sử dụng cái tên này làm tên ở Ai Cập cổ của mình.

Nếu cô chính là Nefertari thì Nefertari thật sự đang ở đâu?

Ai có thể nói cho cô biết, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tại sao Ramesses đệ nhị có tuổi thọ dài đến chín mươi năm lại mất sau khi kế vị chưa đến hai năm!?

Tại sao Ramesses đệ nhị có hơn trăm vị phi tử, hơn chín mươi người con lại chỉ có ba vị phi tử, hơn nữa lại không có con nối dõi…!?

Bifitu, rốt cuộc thì… Chuyện gì đã xảy ra với anh?

Thời điểm Ivy ngẩng đầu lên, kí ức lần nữa hiện ra. Cô luôn muốn quên đi những kí ức đó nhưng căn bản cô chưa một lần nào vứt bỏ nó. Mặc kệ có bao nhiêu quyết tâm, dấu vết của con người kia đã khắc thật sâu trong trí nhớ của cô, bất tri bất giác, không thể quên đi...