Nếu nhớ lại nàng đã từng đi qua thân hắn với vị trí là một sủng phi của hắn, được hắn yêu thương nhất, được hắn cho đủ loại điềm mật, ngọt ngào. Còn nàng bây giờ và lúc trước không hề giống nhau, lúc này nàng đơn thuần giống như là một người đang đứng xem .
Nàng mở mắt ra cảnh tượng trước mắt có chút lạ lẫm.
Đây là một căn phòng hoa lệ và rộng rãi, trang trí trong phòng đều dùng những thứ chế tác tốt, hơn phân nửa đều được khảm nạm lấy văn chương Vương gia bằng vàng. Bên cạnh đó là chiếc bình hoa, hoa lệ bày đặt trên bàn, bên trên có khắc hoa văn cổ của Babylon, bên trong lấy rất mới mẻ đó là những cánh hoa sen kiều nọn trắng nhạt ướŧ áŧ.
Mùi hương như có như không, nhàn nhạt tràn ra khiến người phảng phất đưa thân vào bên bờ ao sen.
Nàng nằm trên một chiếc giường trắng rộng rãi. Cũng không phải là mềm mại thoải mái dễ chịu, nhưng hơn phân nửa là bởi vì Cổ Ai Cập không có chế tạo kỹ thuật lò xo, đây là nguyên nhân làm cho nàng nằm không thoải mái.
Tuy nhiên, cũng có thể dễ dàng thấy chiếc giường này cũng được cẩn thận
sửa sang qua lại, bên trên phủ lên chiếc chiếu bện tinh tế, thậm chí còn khảm kim tuyến ở bên cạnh với tư cách trang trí.
Nàng nằm trên một cái gối cũng không thoải mái, cái gối đầu điển hình của Cổ Ai Cập, không biết kẻ nào đã kê đầu nàng lên cái gối cao cao đó, làm cho nàng cảm thấy thật khó chịu, ném giơ tay lấy chiếc gối kỳ quái đó ném sang một bên, rồi đem cánh tay mình uốn lượn thành gối đầu. Mái tóc dài màu bạc theo cánh tay của nàng trút xuống dưới, lẳng lặng yên phủ lên trên chiếc giường trắng.
Từ góc độ này, nàng có thể thấy cửa sổ không có thủy tinh che chắn, mà nhìn ra ngoài là vườn cây cối xanh um tươi tốt, cản ánh nắng mặt trời, cách đó không xa có thẻ thấy hằng hà sa số hoa đua nở phủ xuống ao nước. Mặc dù cũng là lần trước nàng vô ý xâm nhập chính là cái ao kia.
Nàng ước chừng sửng sốt 3 giây đồng hồ, nàng dần dần kịp phản ứng là chuyện gì vừa xảy ra. Mình hôm trước nằm trong ngực của Ramses mà ngủ, sau đó là bị hắn mang về cung điện này. Nơi này chính là nơi ở mới của nàng, ở vào trung tâm của cung điện Thebes, phụ cận trụ sở của Pharaong.
" Điện hạ, ngài tỉnh ."
Ngải Vi quay đầu lại, thân ảnh của Đông vẫn trước sau như một rất cung kính, bình tĩnh đứng ở bên cạnh nàng. Phía sau hắn đi theo hai vị thị nữ, trong tay bưng nước hoa quả, bên cạnh đó còn có mang theo một bình lọ kỳ quái khác .
Ngải Vi vội vàng ngồi dậy, mấy người thị nữ liền đi tới, có chút hành lễ, sau đó liền phân hai bên đứng ra, đứng ở bên cạnh nàng.
" Điện hạ, ngài không cần hoạt động, cần làm gì thì hãy sai các nàng làm cho ngài đi ."
Đông cười, nói với Ngải Vi .
" Nơi này có đặt suối nước ngọt làm không khí thoáng mát, có mật quả mới hái xuống, về sau uống qua thảo dược, ngài có thể tùy ý sử dụng." Sao ....thảo dược "
Ngải Vi phát hiện Đông cố ý lảng tránh cùng che giấu chủ đề trọng yếu.
" Thảo dược dùng để làm cái gì ? Ta lại không có bệnh ."
Biểu cảm của Đông hơi chút có sự biến hóa, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại bình tĩnh như cũ.
" Bệ hạ phân phó ngài uống ."
Ngải Vi nhìn các bình uống trong tay thị nữ rồi suy nghĩ. Y học Ai Cập Cổ thập phần phát triển, nội khoa, ngoại khoa, phụ khoa cũng có đọc lướt qua, bệnh mắt, bệnh bao tử, tâm huyết quản, u nang, mụn ghẻ, tổn thương xương cốt, đợi bệnh hoạn nghiên cứu cùng trị liệu cũng được ghi chép ở trên giấy cỏ gấu, hắn có tính khoa học, tính rộng khắp, dù cho đến khoa học hiện đại cũng còn phải bình luận, cũng khiến cho người ta phải than thở và sợ hãi. Huống hồ, ở thời đại kia hơn phân nửa đều ở vào trạng thái nguyên thủy, vậy mà nghiên cứu lại tài tình đến như vậy, không thể không nói rằng ở thế giới kia họ đã vượt lên đầu trình độ bao nhiêu năm ánh sáng.
Nhưng mà, nàng ôm thái độ hoài nghi lại nhìn một chút.....những cái chai kia, những chiếc bình bùn đất lớn nhỏ không đều kia. Bên trên đều là một chút những " Đồ Đằng " kỳ quái .
Ramses bắt buộc mình uống những thứ nước kỳ quái này, hơn phân nửa đều là do nàng lúc trước phát bệnh tim ở trước mặt Đóa? Hắn nhất định là không muốn nàng trước khi đi Cush liền đã chết rồi, mới sai nhiều người đem tới nhiều thuốc như vậy .
Thẳng thắn mà nói, nếu như mình bây giờ bị gãy tay, gãy xương hoặc là bị trật khớp, nàng thật sự sẽ rất yên lòng giao cho Y sư Ai Cập Cổ xử lý. Bọn hắn sẽ dựa vào căn cứ khách quan, phương pháp thực dụng để tiến hành trị liệu, hơn nữa nàng giơ tay lên nhìn xem, cánh tay mình ở thần miếu Karnak bị đâm tổn thương, được băng bó thập phần cẩn thận, bây giờ một chút cũng không đau, quả là rất hữu hiệu.
Nhưng mà, nếu là vấn đề của trái tim, vậy thì không chính xác rồi. Nàng sớm đã nghe thấy, Ai Cập cổ rất coi trọng vị trí trái tim, người Ai Cập cho rằng nó là sinh mệnh cùng trí tuệ con người. Bởi vậy bọn hắn lúc chế tạo xác ướp, mới đem trái tim lưu trong người. Y sư cũng vậy rất coi trọng vị trí trái tim của người tồn tại, văn bản Ai Cập có ghi lại bí quyết căn bản y sư, liền là vận động tri thức trái tim , trái tim đi theo mạch máu nuôi khắp cơ thể, vì vậy bất luận y sư chạm được đầu, cánh tay, bàn tay, chân, đều có thể chạm đến được trái tim. Bởi vì mạch máu là từ trái tim mà hướng ra khắp thân thê nuôi các bộ phận đấy.
Như vậy, giải thích cho cảm giác ngần ngại của nàng là có cơ sở, tuy nhiên với nghiên cứu của họ cũng có sự khen thưởng .
Dù cho ở xã hội của nàng những thứ thuộc về phương thức chữa trị trái tim bệnh tật còn tương đương phức tạp, có yêu cầu cực kỳ cao độ cùng có chút thành công nho nhỏ. Nên nàng không thể tin ở 3000 năm trước này, đám người này có thể dựa vào chính mình lục lọi, từ nơi này chút ít những thảo dược không biết tên tìm ra phương pháp trị liêu hữu hiệu an toàn. Huống hồ, những thảo dược này......nhất định sẽ phi thường khó uống, bằng không thì vừa rồi Đông làm sao lại càng vô cùng cường điệu " Ngọt " lại còn thêm mật quả, giọng điệu như vậy.
Nghĩ tới đây, nàng vô cùng quyết đoán mà đưa ra quyết định .
" Ta không uống ."
Nàng đưa người ra khỏi chăn, đưa tay cầm lấy một quả hải táng trong khay của thị nữ bên cạnh đem vào trong miệng, sau đó kiên quyết lập lại ý kiến một lần :
" Dù sao chính là ta không uống ."
Phảng phất giống như nằm trong dự liệu, Đông thở dài thườn thượt một hơi, nhưng mà nụ cười trên mặt hắn không có chút nào cải biến. Hắn hướng thị nữ phất tay, ý bảo vài tên thị nữ lập tức chỉnh tề mà đem hoa quả đặc biệt trong tay, thủy bình, dược phẩm đặt xuống mặt bàn không xa, gần giường của Ngải Vi .
Sau đó, đồng loạt rời khỏi gian phòng. Đông từ trong ống tay áo lấy ra một vật màu vàng, đi đến trước mặt Ngải Vi, một gối quỳ xuống đất, nửa quỳ ở bên cạnh giường của nàng.
Ánh mặt trời chiếu xuống qua cửa sổ chiếu nào trên người thiếu niên, chiếu xạ lên làn da màu trắng cực mỏng. Tóc hắn màu nâu nhạt mềm mại mà theo động tác của hắn có chút phiêu động, ánh mắt sâu màu hồ đào trong đôi mắt chiếu lên thân ảnh Ngải Vi yêu kiều .
" Bệ hạ, rất quan tâm thân thể của ngài ."
Thiếu niên ân cần nói.
" Ta không uống ."
Ngải Vi nghiêng đầu sang một bên. Đông do dự một chút, thân thể lại ngang nhiên xông qua nhìn hướng Ngải Vi, có chút như dỗ tiểu hài tử.
" Đông đã mời thị nữ ở bên trong bỏ thêm ít mật ong, sẽ không đắng ."
Thực là làm lòng người ta cảm thấy ấm áp, lời nói săn sóc, cái mũi Ngải Vi cảm thấy đau xót.
Đến khi quay trở lại cổ đại, mọi người đối với chính mình đều là làm như không thấy, bộ dạng và lời nói đối với nàng đều lạnh nhạt.
Cho tới này chỉ có Đóa đối với mình trung thành như một, bây giờ Đóa lại đi. Nếu không phải còn Đông bên cạnh mình. Mặc dù là Đông do Ramses phái tới giám sát mình, nhưng là thân thể hắn là một nam nhân, đối với mình có sự quan tâm, cùng chăm sóc cẩn thận như thế.