Chương 1: Nam thần quốc dân của cô ấy

Editor: Ka Ka Ngốc

Trong một căn siêu thị lớn,một cặp mẹ con có nhan sắc hấp dẫn ánh nhìn của người khác đang thu hút sự chú ý của những người khách xung quanh.

Người phụ nữ có ngũ quan tinh xảo thanh lệ,làn da trắng nõn tinh tế,một thân áo liền váy màu trắng khiến cô thoạt nhìn tựa hồ như có chút không dính khói lửa phàm tục,khi dịu dàng cười với đứa con trai bên cạnh hai cái má lúm đồng tiền của cô thoáng hiện.Mà bánh bao bên cạnh cô,ngũ quan tuấn tú,khuôn mặt tròn trịa đã góp phần tăng thêm vài phần dễ thương.

Hai mẹ con đứng chung một chỗ, như bước ra từ trong tranh vậy.

Mà lúc này, chỉ thấy cặp mẹ con đang có chút mâu thuẫn nhỏ.

Người phụ nữ nhanh tay lẹ mắt đem từng gói snack khoai tây để lại lên kệ, mà bên cạnh cô, một đứa trẻ khoảng 4,5 tuổi đang nhìn chằm chằm những gói snack khoai tây bằng ánh mắt đáng thương, một bàn tay nhỏ đè chặt trên gói khoai tây chiên cuối

cùng

trong xe mua sắm, "Mẹ ơi,chỉ một gói,con chỉ muốn một gói cũng không được sao?”

"Không được,đây không phải thứ trẻ con có thể ăn." Người phụ nữ không chút nghĩ ngợi, chậm rãi nói ra đáp án của mình, sau đó tầm mắt tiếp tục tìm kiếm những thứ khác trên kệ hàng.

"Tại sao? Trẻ con nhà người ta có thể ăn." Con trai lên án hành bất lương của mẹ mình, đôi mắt to tràn ngập ai oán, khiến người xem xung quanh cũng cảm thấy đáng thương thay.

"Nhưng con là con nhà mẹ." Nghe vậy,người phụ nữ quay đầu lại, nhéo nhéo gương mặt nhỏ của con mình, mở miệng cười, má lúm đồng tiền như ẩn như hiện.

"Mẹ......” Con trai đè thấp âm thanh giả bộ đáng yêu, một đôi mắt lộ ra vài phần cầu xin.

"Đi, chúng ta đi mua chút trái cây." Người phụ nữ không nhìn tới ánh mắt của con trai mình, đem cậu bế lên, đặt vào trong xe đẩy, sau đó đẩy xe hướng về khu trái cây, con trai đáng thương nhìn những gói snack khoai tây cách cậu ngày càng xa, ủy khuất trong lòng không thể khiếu nại, nếu không phải có thói quen tốt, e rằng lúc này cậu sẽ trực tiếp khóc rống lên.

"Thanh long, con muốn không? Còn táo? Còn có dâu tây mà con thích nhất......” Giọng nói dịu dàng của người phụ nữ lần nữa vang lên.

Con trai vốn đang giận dỗi nghe đến dâu tây, hai mắt sáng lên, hừ hừ nói: "Dù sao mẹ tự quyết định là được! Ý kiến của con không quan trọng."

Người phụ nữ cũng không thèm để ý tới đứa con trai kiêu ngạo này của mình, đem mấy hộp dâu tây đựng sẵn để vào xe mua hàng của mình.

Con trai nhìn thấy dâu tây ở bên trong, tức khắc đem mấy gói snack khoai tây kia ném ra sau đầu, sau đó một tay chỉ vào đủ loại trái cây nói: "Con còn muốn cà chua,nho,......"

Người phụ nữ đem từng món từng món để vào trong xe mua hàng.

Cuối

cùng, sau khi mua đầy đủ xong, người phụ nữ đẩy đứa con trai đã cảm thấy mỹ mãn đến quầy thu ngân trả tiền.

Trả tiền xong, hai người

cùng

đẩy xe rời khỏi siêu thị.

Nhìn cặp mẹ con này rời khỏi siêu thị, những người khách xung quanh mới chậm rãi thu lại ánh mắt, trong mắt mang theo sự đáng tiếc.

Ngay sau đó, mới có người kịp phản ứng lại, sao họ lại quên chụp hình hai người này lại vậy!

Tấm ảnh này đăng lên mạng, nhất định sẽ còn hơn xa mấy người nổi tiếng trên mạng!

*

Đến

cửa lớn, người phụ nữ gọi điện thoại cho tài xế tạm thời của mình, không lâu sau, xe liền chạy ra từ bãi đỗ xe trong tầng hầm, ngừng ở trước mặt người phụ nữ.

Dặn dò tài xế đem đồ vật để vào cốp xe, người phụ nữ bế con trai chuẩn bị bước lên xe.

Lúc này, lại truyền tới một trận kinh hô của con trai, "Mẹ, là ba."

Nghe vậy, người phụ nữ nhìn về phía sau lưng, cuối

cùng

nhìn thấy một màn hình lớn được treo ở giữa không trung, lúm đồng tiền thoáng hiện, "Không phải tối qua ba con đã nói với con là hôm nay sẽ về sao?"

"Về nhà là có thể nhìn thấy ba sao?" Con trai nghiêng đầu hỏi.

"Ừ."

"Vậy mẹ, chúng ta mau về nhà đi ạ!" Cậu phải về mét ba, mẹ không cho cậu ăn snack khoai tây.

Người phụ nữ không nói thêm nữa, bế con trai lên xe.

Tài xế sắp xếp xong hết thảy, lên xe, khởi động chân ga, chiếc xe nghênh ngang mà đi.

Trên đường, nhìn cặp mẹ con thân thân mật mật này, đáy mắt hiện lên một tia hâm mộ, một nhà Lục tiên sinh thật hạnh phúc!

*

Xe chạy vững vàng trên xa lộ, nhìn thoáng qua con trai đang trông mong mà nhìn về phong cảnh ngoài cửa kính xe, người phụ nữ từ trong túi xách của mình lấy di động ra, ngón tay mảnh khảnh ở trên di động bấm vài cái.

Theo sau, một tin tức giải trí mới nhất hiện ra. #"Nam thần quốc dân" Lục Phỉ hôm nay đến Bắc Kinh, hàng trăm người hâm mộ vây xem ở sân bay#

Ánh mắt khóa chặt 4 chữ "Nam thần quốc dân", người phụ nữ mỉm cười bấm vào tin tức này.

Nhìn những tấm ảnh Lục Phỉ bị chụp ở sân bay, ánh mắt của người phụ nữ lập tức nheo lại, cuối

cùng

cũng trở về rồi!

Lục Phỉ, năm nay 30 tuổi, debut năm 20 tuổi, tới nay mười năm, lại sáng tạo ra vô số kỳ tích mà rất nhiều nam nghệ sĩ Trung Quốc khác không sáng tạo được,anh nhờ vào một bộ 《Hoàn hồn》thành công lấy được giải nam diễn viên xuất sắc nhất của liên hoan phim ASK có quyền uy nhất toàn thế giới, thành công đạt được giải ảnh đế, là người Trung Quốc đầu tiên đạt được giải này, đổi mới thành công kỷ lục của Trung Quốc.

Ngoài thực lực của bản thân ra, Lục Phỉ có thể trở thành đệ nhất nam thần trong giới giải trí còn nhờ vào nguyên nhân khác.

Ở đây không thể không nhắc tới 3 điều nguyên tắc của Lục Phỉ ở giới giải trí.

Điều 1, không đóng cảnh hôn. Debut 10 năm, nụ hôn đầu trên màn ảnh của Lục Phỉ vẫn còn.

Điều 2, không tạo tin đồn

cùng

diễn viên nữ. Từng có người muốn mượn Lục Phỉ để đi lên, tin tức vừa mới truyền ra, lập tức bị Lục Phỉ không chút lưu tình vả mặt.

Điều 3, không dạo nightclub. Debut 10 năm, không có một phóng viên nào chụp được ảnh Lục Phỉ lui tới nightclub cả.

Chính là 3 điều này, đã giúp fan của Lục Phỉ trở nên ngày càng đông đảo hơn, dù sao nam nghệ sĩ có tiền có nhan sắc lại giữ mình trong sạch, thật sự quá ít đi!

Nhưng mà quan trọng nhất chính là, người đàn ông cực phẩm như vậy vẫn còn là độc thân!

Đương nhiên, đây chỉ là những thứ người ngoài nhìn thấy.

Trên thực tế, Lục Phỉ không chỉ không còn độc thân, mà đã sớm kết hôn sinh con rồi.

Cặp mẹ con ngồi trong xe này chính là vợ của anh Nhan Hạ

cùng

con trai 5 tuổi của anh Lục Hạo.

*

Một lát sau, nhìn thấy căn nhà quen thuộc của mình

cùng

với chiếc ô tô sang trọng dừng trước cửa, Lục Hạo ngồi trên xe hưng phấn kêu to, Nhan Hạ vừa mở cửa xe, liền nhanh chóng chuồn xuống, chạy như bay về phía nhà mình.

Cửa mở ra, lúc gương mặt tuấn mỹ ẩn sau chiếc kính râm của Lục Phỉ hiện ra, Lục Hạo ngay lập tức phấn khởi chui vào lòng Lục Phỉ.

Lục Phỉ trực tiếp đem Lục Hạo bế lên, thân mật hôn nhẹ lên mặt Lục Hạo.

Ôm cổ Lục Phỉ, Lục Hạo nói nhỏ bên tai Lục Phỉ, "Ba, hôm nay đi siêu thị, mẹ không cho con mua snack khoai tây, ba đối với con là tốt nhất, con yêu ba nhất rồi, ba mua cho con có được không."

Hôn hôn con trai nhà mình, Lục Phỉ nhéo nhéo cái mũi nhỏ của con trai mình nói, "Ba con đều là nghe mẹ con, cho nên ba là tốt nhất cũng vô dụng."

"Ba, trên ti vi nói đàn ông không thể như vậy, đàn ông là chủ của một gia đình, mọi người đều phải nghe hắn." Lục Hạo nghe xong, lập tức vội vàng mở miệng nói.

"Chủ gia đình chúng ta là mẹ con." Nhìn vợ đang tiến gần về phía mình, Lục Phỉ vỗ vỗ mông nhỏ của con trai, "Mẹ con qua đây rồi."

Nghe vậy, Lục Hạo nhanh chóng ngậm lại miệng mình, cậu sợ chính mình sẽ bị phạt ngồi xổm góc tường.

Nhan Hạ nhìn con trai mình đang ngoan ngoãn im lặng, khóe môi khẽ nhếch, đây là đã cáo trạng xong?

"Bà xã, vất vả rồi!" Lục Phỉ nhìn thấy Nhan Hạ, lập tức ôn nhu như nước gọi, hoàn toàn không có dáng vẻ cao lãnh như ở trước mặt người khác.

Nói xong, liền làm tư thế chuẩn bị muốn lưu lại một nụ hôn nhẹ trên mặt Nhan Hạ.

Nhưng ngay sau đó, lại hôn trúng một bàn tay nhỏ mập mạp.

Đối mặt với ánh mắt của ba mình, Lục Hạo mới nghiêm túc nói, "Tuy con đang giận mẹ, nhưng con cũng không thể để ba ăn đậu hũ của mẹ được."

"Vậy lúc nãy là ai đã cáo trạng với ba?" Lục Phỉ nhéo nhéo gương mặt phấn nộn của con trai mình, hết cách nói.

Nghe thấy lời này, ánh mắt Lục Hạo nháy một cái, lúc này mới nói. "Con ủy khuất, con cũng chưa được ăn snack khoai tây."

Thấy con trai mình nửa câu đều không rời snack khoai tây, Nhan Hạ bật cười, thật đúng là "ủy khuất" nó rồi!