Chương 5: Cỏ U Tâm

Thế tử Yến vương vốn trời sinh bệnh tật, ốm yếu từ nhỏ, quận chúa Dao Châu liền cầu tiên hoàng cho bái sư tại Thái Y Viện để học y thuật, muốn chăm sóc đệ đệ nhỏ cho tốt.

Người đứng đầu Thái Y Viện tính tình kì quặc, say mê y thuật, không quan tâm đến chuyện khác, lại không có quan hệ tốt với những thái y khác. Lúc tiên hoàng còn tại vị, ông thường ở Thần Y Cốc, chỉ để một thái y lành nghề trông Thái Y Viện.

Dao Châu làm đồ đệ của ông nên thường xuyên qua lại Thần Y Cốc. Một là có thể học y thuật, hai là có thể lấy dược liệu trong cốc, dược liệu này rất tốt cho cơ thể đệ đệ.

"A Anh! A Anh!"

Trong hậu viện Vương phủ, quận chúa Dao Châu bước nhanh như bay. Nghe thấy tiếng ho khan của đệ đệ, tim nàng còn đau hơn bị dao cứa.

Tỷ đệ chênh nhau tám tuổi, phụ mẫu không còn nên trưởng tỷ chẳng khác nào mẫu thân.

Dược liệu để trong xe đã được dời vào Vương phủ. Dao Châu phân phó thị nữ bốc thuốc sắc thuốc, sau đó nàng tự mình thử thuốc. Bận rộn hồi lâu, tiếng ho khan của đệ đệ mới dừng lại.

Vệ Anh ho đến mức khuôn mặt đỏ trắng đen xen, sớm đã ngủ thϊếp đi vì mệt. Đệ ấy tựa đầu vòa ngực Dao Châu, ngủ say. Dao Châu đỏ mắt nhìn đệ đệ, không nhịn được thở dài một tiếng.

Muốn cứu A Anh cần cỏ U Tâm, nhưng năm nay đại hạn, lương thực mất mùa chứ đừng nói đến thảo dược. Nàng và sư tỷ tìm khắp các dãy núi quanh thành đều không thấy chút bóng dáng cỏ U Tâm nào.

Rơi vào đường cùng, nàng chỉ đành luyện chế các loại dược khác trong Thần Y Cốc, xem có loại dược nào thay thế được không.

Nhưng A Anh ngày càng phát bệnh nhiều hơn, không biết tìm đến khi nào...

"Quận chúa."

Dao Châu thả lỏng mặt: "Vào đi."

Lúc nàng không ở kinh thành, nàng để thị nữ thϊếp thân Bạch Thược chăm sóc A Anh. Có lần A Anh nửa đêm phát bệnh, nhờ có nàng ấy cảnh giác mới kịp thời giữ được tính mạng.

Sắc mặt Bạch Thượng hơi khó coi: "Quận chúa, là... thư từ đại công tử Triệu gia..."

Dao Châu đen sì mặt: "Không đọc, đốt đi!"

"Vâng."

Triệu gia chuyên buôn đồ cho hoàng cung, trong tay sở hữu không ít cỏ thuốc. Trước kia Dao Châu thường xuyên liên hệ với Triệu gia. Nhưng từ khi đại công tử Triệu gia xum xoe nịnh nọt Dao Châu, Dao Châu lập tức cắt đứt liên hệ với Triệu gia.

Năm nay mùa màng bết bát, đại công tử Triệu gia gửi thư đến thì há có hảo tâm gì?