- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sủng Bảo Bối Thành Nghiện
- Chương 10
Sủng Bảo Bối Thành Nghiện
Chương 10
Bây giờ là khoảng 6g30 tối. Đầu bếp trong nhà đang chuẩn bị bữa tối, Triệu Vy cũng đến giúp một tay. Lúc chiều khi thức dậy cô tắm rửa rồi được người làm dẫn đi thăm quan dinh thự sau đó vì quá nhàn rỗi nên cô xuống bếp phụ giúp sẵn tiện học bác đầu bếp vài công thức nấu ăn. Tuy Triệu Vy vừa đến chưa được một ngày nhưng người làm trong nhà đều cảm thấy quý mến cô vì bản tính hiền lành lương thiện lại còn vô cùng xinh đẹp không giống những cô tiểu thư nhà giàu kiêu căng chảnh choẹ.
Lúc Hàn Chấn Phong về đến nhà khi người hầu ra đón nói với anh về Triệu Vy, anh liền vội đi vào. Cả ngày nay anh chỉ mong về nhà thật sớm để gặp cô. Bước đến bàn ăn anh thấy Triệu Vy đang tỉ mỉ bỏ thức ăn ra dĩa rồi lại cẩn thận quan sát xem có thiếu gì hay không. Cô mỉm cười nhẹ làm tim anh lệch mất một nhịp. Nhìn Triệu Vy bây giờ tất bật chuẩn bị bữa tối cho anh trông thật giống như một người vợ. Ý nghĩ đó khiến Hàn Chấn Phong có chút giật mình nhưng sau đó lại cười nhìn về cô như đang suy tính gì đó. Từ lúc quen biết Triệu Vy anh dường như cười nhiều hơn trước thì phải.
Triệu Vy chuẩn bị xong ngước lên thì thấy Hàn Chấn Phong đang nhìn mình. Cô hơi ngại nhưng rồi nói với anh:
“Chấn Phong anh về rồi! Mau rửa tay rồi ăn cơm đi.”
Hàn Chấn Phong nghe lời đi rửa tay sau đó ngồi vào bàn ăn. Triệu Vy ngồi đối diện lúc này đã múc cơm cho anh. Cô nói:
“Tôi nhàn rỗi nên giúp bác đầu bếp làm thức ăn. Đây đều là bác đầu bếp hướng dẫn tôi làm đấy! Không biết có ngon hay không nhưng anh cũng ăn nhé, đi làm cả ngày rất mệt rồi phải bồi bổ mới được.”
Hàn Chấn Phong nghe cô nói liền ranh mãnh đáp lại:
“Bồi bổ tốt nhất là dùng cơ thể em đi. Vừa thơm vừa mềm mại khiến tôi vô cùng say mê. Bảo bối em là liều thuốc bổ nhất với tôi rồi.”
Triệu Vy nghe thế có phần xấu hổ. Mặt cô đã đỏ lên hết rồi này. Ngượng ngùng nhìn anh cất giọng hờn dỗi lại như nũng nịu:
“Anh…anh nói gì vậy chứ! Mau ăn đi thức ăn nguội bây giờ. Không cho phép nói bậy.”
Hàn Chấn Phong bật cười lớn rồi cũng bắt đầu ăn. Thức ăn rất ngon rất vừa miệng. Vốn dĩ ngày thường Triệu Vy đã nấu rất ngon rồi nay lại được đầu bếp hướng dẫn thì còn ngon hơn. Triệu Vy thấy anh ăn ngon như thế trong lòng cũng thấy vui. Cô biết anh đi làm về rất mệt, một mình chèo lái cả tập đoàn lớn có đôi khi không ăn cơm, đây là cô nghe bác quản gia nói. Triệu Vy quyết tâm mỗi ngày phải nấu ăn cho anh ép anh ăn thật nhiều để đảm bảo sức khoẻ. Anh là ông chủ của cô nha! Việc chăm sóc anh cũng là điều cô nên làm vả lại anh là mạnh thường quân lớn của cô nhi viện nữa nên cô càng phải chăm sóc anh nhiều hơn.
“Em không ăn sao?”
“Có chứ! Tôi ăn ngay đây.”
Cả hai ngồi ăn cơm tối vô cùng vui vẻ. Ăn xong cùng nhau dọn rửa rồi Triệu Vy theo Hàn Chấn Phong về phòng. Căn nhà lúc này cũng tắt hết đèn, người làm cũng trở về nghỉ ngơi hết.
Triệu Vy giúp Hàn Chấn Phong cởi cà vạt cùng áo vest rồi pha nước tắm cho anh. Hàn Chấn Phong im lặng nhìn từng hành động của cô. Có lẽ đưa cô về đây sống cùng là quyết định đúng. Ít nhất mỗi ngày trở về vẫn có người chờ anh ăn cơm cùng anh trò chuyện. Rất lâu từ ngày ba mẹ mất anh mới có cảm giác hạnh phúc như vậy.
Hàn Chấn Phong đi tắm, Triệu Vy sắp xếp lại chút đồ cho anh. Cô vào phòng thay đồ giúp anh ủi áo sơ mi và chuẩn bị tây trang ngày mai cho anh đi làm. Công việc này có người hầu mỗi ngày chuẩn bị nhưng vào chiều nay cô đã bảo họ việc này bây giờ cứ để cho cô làm là được. Chuẩn bị một lúc thì xong Triệu Vy trở lại phòng ngủ. Hàn Chấn Phong lúc này cũng tắm ra, trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn ngang hông, tóc vẫn còn ướt nhìn quyến rũ vô cùng. Triệu Vy nhất thời thấy cả người mình nóng ran vội vàng tìm cách trốn.
“Anh lau tóc rồi sấy khô đi. Tôi…tôi cũng vào tắm lại một chút!”
Nói rồi cô lấy chiếc váy ngủ đã chuẩn bị sẵn phi như bay vào phòng tắm. Hàn Chấn Phong nhìn hành động đáng yêu của cô khẽ mỉm cười lắc đầu. Thật là dễ thương mà!
Lúc Triệu Vy đi ra thì Hàn Chấn Phong đang đứng cạnh cửa sổ nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Tay anh cầm ly rượu dáng vẻ trầm ngâm vô cùng ma mị. Nghe tiếng động anh quay sang nhìn Triệu Vy. Ngoắc tay bảo cô đi đến sau đó kéo cả người cô ôm vào lòng, giọng nói trầm thấp vang bên tai cô:
“Hôm nay có nhớ tôi hay không?”
Triệu Vy nhất thời bối rối không biết trả lời thế nào. Nói không có là nói dối. Chẳng biết từ lúc nào mà trong tâm cô đã tồn tại hình bóng của người đàn ông này.
Hàn Chấn Phong thích thú dáng vẻ của cô, tiếp tục không buông tha nói tiếp:
“Vy ngoan! Trả lời cho tôi biết đi. Em có nhớ tôi không?”
Triệu Vy cắn nhẹ môi, nhỏ giọng:
“Có…có một chút!”
Hàn Chấn Phong nở nụ cười mê người. Anh cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ nhắn. Nụ hôn nhẹ nhàng nhưng triền miên. Cứ như thế mãi cho đến khi cả người Triệu Vy được anh bế bổng đặt lên giường, cô đưa đôi mắt to long lanh nhìn anh. Hàn Chấn Phong yêu thương hôn lên trán cô đến mi mắt, chóp mũi cao và lại tiếp tục hôn lên đôi môi ngọt ngào khiến anh say mê.
“Ưm Chấn Phong!”
Triệu Vy khẽ rên. Hàn Chấn Phong cơ thể như được châm ngòi nóng dần lên. Anh rời bỏ đôi môi hôn xuống cần cổ mềm mại thơm ngát, khẽ cắи ʍút̼ để lại vệt hồng nhạt. Sau đó dời xuống đôi gò bồng mềm mại chơi đùa. Triệu Vy bị anh trêu chọc thoáng chốc đã không kìm nổi bản thân mà phát ra tiếng rêи ɾỉ đê mê.
Hàn Chấn Phong cởi bỏ khăn tắm và váy ngủ của cô. Cả hai cơ thể lúc này đều nóng lên. Hàn Chấn Phong làm đầy đủ khúc dạo đầu giúp Triệu Vy tăng kɧoáı ©ảʍ, nơi đó của cô đã tiết ra **** ***. Khi bản thân đã không khống chế được nữa anh nhẹ nhàng đưa cự v*t của mình vào hoa huy*t ngọt ngào ấm áp của cô. Cảm giác sung sướиɠ bao trùm cả hai cùng cất tiếng rêи ɾỉ.
Căn phòng lúc này đã vô cùng nóng bỏng. Một màn kí©ɧ ŧìиɧ đang diễn ra. Cơ thể màu đồng của người đàn ông đè lên cơ thể trắng hồng của người con gái dưới thân ra vào mạnh mẽ không ngừng. Tiếng rên yêu kiều cùng tiếng gầm nhẹ của người đàn ông vang lên trong không gian tạo nên âm thanh khiến người ta đỏ mặt ngượng ngùng.
“Ưm…Chấn Phong…Chấn Phong…á..a…”
“Bảo bối! Bảo bối của tôi! Tôi nghiện em chết mất..”
Hàn Chấn Phong nói bên tai cô cắn nhẹ lên vành tai mẫn cảm càng kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ của Triệu Vy.
Mãi cho đến khi Triệu Vy hét lên đạt đến đỉnh cao cực lạc, Hàn Chấn Phong cũng xuất dòng t*nh dịch nóng bỏng vào trong cô thì lúc này cả hai mới kết thúc cuộc kí©ɧ ŧìиɧ nóng bỏng.
Triệu Vy mệt mỏi thϊếp đi. Hàn Chấn Phong giúp cô lau người rồi thay đồ. Anh dịu dàng nhìn cô nhẹ nhàng đặt một nụ hôn sâu lên vầng trán thanh tú của người con gái sau đó ôm Triệu Vy vào lòng, kéo chăn đắp cho cả hai và bắt đầu chìm vào giấc mộng.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sủng Bảo Bối Thành Nghiện
- Chương 10