Chương 2: Xém chút nữa....

"Anh điên rồi sao?"_Sư Tử bực mình đẩy anh ra xa

"Chứ cô nói cái gì cô cũng làm được mà?"_Thiên Yết cãi lại

"Biếи ŧɦái"_Sư Tử nhìn Thiên Yết khinh bỉ

"Biến....thái...s..sao"_Thiên Yết tức tối nhào tới đè Sư Tử xuống giường giựt đứt áo thun cô đang mặc xuống cười đểu

"Để tôi cho cô biết thế nào là biếи ŧɦái nhé"

"Thả...tôi ra"_ Sư Tử hoảng hốt giãy dụa

"NẰM IM"_Thiên Yết quát lên làm hai hàng nước mắt cô ứa ra

"Hic...hi..hic...tôi không cố ý chọc anh đâu!Tôi xin lỗi...huhu...thả tôi ra!!"

Thằng biếи ŧɦái này mau thả bà ra coi.

"Khóc lóc cái gì?Tôi đã làm gì cô chưa"

Dạ...anh sắp làm rồi đấy ạ

"Xin anh...anh thả tôi ra"_cô tiếp tục van xin

"Xin lỗi cũng vô ích thôi"_Thiên Yết cười da^ʍ rồi bắt đầu sờ xoạng khắp cơ thể Sư Tử

"A..nh làm cái gì vậy"_Sư Tử cố chống cự nhưng sức cô quá yếu so với anh

"Ngoan...tôi thương"_càng lúc càng sờ mó mạnh bạo hơn

Tại Ngự Long Xà....

"Thiên Yết đi đâu cả đêm vậy"_Bảo Bình lo lắng hỏi

"Kệ...quan tâm làm gì?Chắc giờ cũng đang "chơi" cô nào rồi?_Thiên Bình chả mấy quan tâm vẫn chúi mũi vô điện thoại vì quá hiểu rõ anh mình

"Không được.Tôi phải đi tìm anh ấy"_Song Ngư bật dậy vớ lấy áo khoác rồi nhanh chóng đi tìm

"Ê...khỏi tìm!Thiệt tình"

Quay lại khách sạn...

"Bây giờ anh có thả tôi ra không?_Sau một hồi van xin anh vẫn không được liền chuyển chế độ uy hϊếp

"Không"_vừa nói vừa hôn lên đôi môi cô thật mặn nồng

Áaaa...nụ hôn đầu của tôi...cái tên chết bầm kia.Nhưng mà...môi của hắm mềm thật,ngọt quá....

Sư Tử đang chìm đắm trong nụ hôn của anh thì anh bỗng nhả ra...

"Tôi không thả...cô sẽ làm gì tôi?"_Thiên Yết bắt đầu khıêυ khí©h Sư Tử

"Tôi...tôi....SẼ BÁO CẢNH SÁT TỐNG ANH VÀO TÙ VÌ TỘI Cưỡиɠ ɧϊếp TRẺ VỊ THÀNH NIÊN"_Sư Tử hét thẳng vào mặt Thiên Yết

Mong là hắn biết sợ

"Cô bao nhiêu tuổi"

"17"

"..."

Hehe...sợ rồi chứ gì?

"Vậy có con được rồi!"_Thiên Yết im lặng một lúc rồi cười da^ʍ

"GÌ???"_Sư Tử há hốc mồm ra ngạc nhiên

Cái quái gì thế này...? Hắn tính cưỡиɠ ɧϊếp mình thật sao???

Không nói nhiều Thiên Yết bắt đầu khích thích những chỗ kɧoáı ©ảʍ của Sư Tử.

"Uhm...uhm...đừng mà"_ Sư Tử thở hổn hển

Bàn tay của anh bắt đầu xâm nhập vào bên trong cơ thể Sư Tử

"Khoan...d..dừng...aa..lại!Chỗ đó...aa...k..hông được"

Ngón tay Thiên Yết vẫn ở trong "điểm G" của Sư Tử làm cô rêи ɾỉ không ngừng.

"Sướиɠ không"_Thiên Yết dừng lại hỏi Sư Tử

"..."_Sư Tử không nói gì

Thả tôi ra...

Sau mồi hồi "vờn" với Sư Tử anh nhẹ nhàng hôn lên khắp người Sư Tử

"Xin...xin anh thả...tôi ra đi"

"RẦM"

Tiếng đạp cửa khiến anh dừng lại.

"Thiên Yết"_tiếng của một cô gái gọi tên cậu

"Song Ngư,ra ngoài đi"_cậu không thèm nhìn cô mà kêu cô ra ngoài.

"Êy... cô gì đó ơi!Cứu tôi với"_Sư Tử nhìn Song Ngư cầu cứu

"Cô im lặng chút đi"_Thiên Yết nhăn mặt thả Sư Tử ra khoác áo choàng lên ngoài

"BỘP"

Nhân cơ hội Thiên Yết đứng dậy,Sư Tử co chân,chuẩn không cần chỉnh,đạp cậu dập mặt vào cạnh bàn

Rồi với lấy bộ đồ,chạy vυ"t ra ngoài

"Ui da...nè...giữ cô ta lại"_Thiên Yết xoa xoa cái đầu rồi ra lệnh cho Song Ngư bắt Sư Tử lại.

"Buông ra"_Sư Tử chỉ trong 3s đã bị Song Ngư giữ lại

Con nhỏ này ăn giống gì mà phản ứng nhanh thế!

"Tốt lắm"_Thiên Yết lòm còm đứng dậy tiến tới chỗ cô

Chết tiệt...

"Tôi xin lỗi"_Sư Tử cúi đầu xin lỗi Song Ngư làm cô ngạc nhiên

Nhanh như chớp,Sư Tử bẻ tay Song Ngư ra sau rồi xô cô ngả về phía Thiên Yết và....cong đít lên chạy.

"Đừng để tôi gặp lại cô đó"

"Tôi cũng chẳng muốn gặp lại anh đâu TÊN Biếи ŧɦái"

Chờ bóng dáng của Sư Tử mờ dần,Thiên Yết thở dài

"Haizzz...lại để hụt mất "con mồi" ngon rồi!Sát thủ có tiếng mà lại không giữ nổi một cô gái sao"_Thiên Yết quay về ánh mắt sắc lạnh nhìn Song Ngư

"Không phải...cô ta mạnh..._Song Ngư định thanh minh thì Thiên Yết chen ngang vào

"Đủ rồi...kêu Bảo Bình đi điều tra thông tin cô ta cho tôi.Âu Tịch Du là tên của cô ấy."_nói rồi Thiên Yết đi ra khỏi phòng

"Vâng ạ"_Song Ngư cúi xuống tuân lệnh rồi xoa cổ tay của mình đang đỏ ửng

Cô ta...không phải là cô gái bình thường.

Về phần Sư Tử sau khi chạy xa khỏi khách sạn thì đang ngồi nghỉ mệt ở công viên.

"Cái tên đó...grừ...grừ..."_Sư Tử bực mình cáu xé cái áo

Bỗng có một chiếc xe lamborghini bạc dừng lại trước mặt Sư Tử.Từ trên xe bước xuống là một chàng trai độ 20,lịch thiệp,cao ráo cúi đầu mở của xe trước cô.

"Cô chủ...xin mời"

Ánh mắt ngây thơ của Sư Tử bỗng biến mất thay vào đó là cặp đồng tử vô hồn,băng giá.Sư Tử không nói gì bước lên xe.Và chiếc lao đi xé toạt không gian yên tĩnh.

P/s:chap này ngắn thôi!Cũng không có gì hấp dẫn!Vote cho tớ nhé!Mong bà con ủng hộ ạ!!!