Chương 34: Đợi

Sáng sớm,Thiên Yết tỉnh dậy thì đã thấy Sư Tử ôm chăn gối quay về lại phòng mình.Có chút thất vọng nhưng rồi cũng đứng dậy làm vệ sinh cá nhân.

Sư Tử...cô biết điều đấy!

Xuống nhà thì đã thấy Sư Tử và cha cậu đang ăn sáng

-Thiên Yết,ngồi xuống ăn cùng đi

Cha cậu buông tờ báo xuống nói

-Con...cha cứ ăn đi,con phải đi làm.Hôm nay có cuộc họp quan trọng

Thiên Yết nhanh chóng đi ra cửa mang giày vào thì cha cậu kéo cậu lại

-Hôm nay thứ 7,công ty không có đi làm

Như bị nói trúng tim đen,Thiên Yết mặt không chút thần sắc.Làm sao bây giờ,hôm nay cậu có hẹn với Song Ngư rồi.

Mà nhắc mới nhớ,giấc mơ hôm qua....Không,không....bỏ đi.Mình chưa thể kết luận được.

-Cha à,con thật sự có chuyện rất gấp.Con xin lỗi,con đi trước đây!

Thiên Yết nói qua loa rồi lấy xe đi,nếu cứ chần chừ ở lại thì coi như mọi chuyện bại lộ mất.Cha cậu khẽ thở dài rồi nhìn qua Sư Tử đang đứng chôn chân ở đó,nhẹ nhàng bảo:

-Kệ nó,chúng ta ăn sáng thôi!

-Vâng!

--------------------------------------------------

-A, thật là mệt quá.

Song Ngư ngồi trên ghế dài ở công viên không muốn đứng lên.

-Uống nước đi.

Thiên Yết đưa cho cô chai nước khoáng vừa mua ở siêu thị đối diện.

-Cảm ơn.

Song Ngư nhận lấy chai nước, vội vàng đưa lại gần miệng. Đôi môi nhỏ của cậu, lúc uống nước lại bất cẩn để tràn ra ngoài, men theo đó chảy xuống.

-Đừng vội.

Thiên Yết dùng tay lau đi vệt nước trên mặt Song Ngư

-Uống chậm một chút.

Cậu ấy buông chai nước xuống, đột nhiên xoay mặt đối diện cậu rồi cười rộ lên.

-Đồ ngốc.

Thiên Yết cũng cười, lại dùng bàn tay miết theo từng đường nét trên gương mặt đó, cô cũng chỉ thẹn thùng im lặng mà thôi.

Cả hai mệt mỏi sau một ngày dạo chơi, ngồi nghỉ ngơi ở ghế dài, nhìn bầu trời màu lam dần chuyển thành vàng nhạt. Cũng không còn sớm, nhưng vẫn chưa muốn về.Bỗng chốc hình ảnh quen thuộc ấy lại xoẹt qua đầu cậu.Nhưng cậu chẳng tài nào nhìn rõ hình ảnh ấy được,nó cứ mơ hồ.

Thiên Yết mệt mỏi tựa đầu vào vai Song Ngư,ánh mắt hướng lên bầu trời

-Suy nghĩ cái gì vậy?

Song Ngư hỏi cậu

-Song Ngư,chúng ta đã từng đến đây, đúng không?

-Ơ....vâng!

Song Ngư hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của cậu nhưng vẫn miễn cưỡng trả lời

Thực xin lỗi.

-Em còn phải chờ bao lâu...Khi nào chúng ta mới có thể quang minh chính đại quen nhau chứ?

Song Ngư nhanh chóng đổi chủ đề.Thiên Yết cũng không suy nghĩ về hình ảnh đó nữa,nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

-Anh sẽ cố gắng.

Thiên Yết làm sao lại không muốn thật nhanh được bên cạnh cô, nhưng mà, hiện tại Sư Tử là rào cản lớn nhất, cậu cũng đã nghĩ rất nhiều cách gây khó dễ khiến Sư Tử tự nguyện rời bỏ, nhưng một chút tiến triển cũng không có.

Đang mông lung suy nghĩ thì thân ảnh quen thuộc hiện ra trước mắt cậu.Thiên Yết đứng bật dậy nhìn sang bên phía đối diện,là Sư Tử nhưng cô lại đi chung với một cậu con trai khác,cười nói vui vẻ.Bắt gặp cảnh đó trong lòng đột nhiên chán ghét cô nhiều hơn,nhếch mép:

-Đê tiện.

P/s:Đố mí bợn người con trai ấy là ai đấy?Đoán đúng tui tặng chap sau cho người đó!Và chap sau ngày mai sẽ có nhá!Dự là nhìu biến lắm đấy!!!!