Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sư Tỷ Có Độc

Chương 40.

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Sư tỷ, ta... ta không có quần áo sạch."

Uông Lộ liền nhanh chóng lấy khăn tắm quấn quanh người Tiểu Hòa, buộc một nút thắt chặt phía sau lưng nàng ấy.

"Ồ, tôi quên mất." Uông Lộ nói xong thì vội vàng đi đến tủ quần áo của mình, lấy ra bộ nội y sạch để Tiểu Hòa thay.

Thấy tóc của Tiểu Hòa vẫn còn nhỏ nước, Uông Lộ lại kéo nàng ấy vào phòng tắm.

Biết rằng bây giờ có lẽ nàng ấy còn không biết sử dụng máy sấy tóc, Uông Lộ đành giúp nàng ấy sấy khô tóc.

Ban đầu, Tiểu Hòa còn hơi sợ, tiếng "ù ù" của máy sấy khiến nàng ấy cảm thấy khó chịu, nhưng khi cảm nhận được "sư tỷ" đang đứng phía sau, lại nhẹ nhàng chăm sóc tóc mình, chẳng bao lâu nàng ấy đã nhắm mắt lại tận hưởng. Cơ thể Tiểu Hoà dần ngả về phía sau, tựa vào người Uông Lộ. Ở trong lòng sư tỷ thế này thật tốt.

Với tư thế này, Uông Lộ thực sự khó làm việc, đành phải đẩy nhẹ nàng ấy, "Thanh Hòa, đừng ngả về phía sau, nếu không tôi không thể sấy được." Uông Lộ giải thích.

"Sư tỷ..."

"Hả?"

"Có phải ta phải đã làm gì sai không?" Tiểu Hòa hơi lo lắng trong lòng.

“Không có đâu? Sao cô lại nói vậy?”

“Nếu ta làm sai điều gì, tỷ cứ nói thẳng ra, đừng trừng phạt ta như vậy!” Tiểu Hòa quay lại, nắm lấy tay Uông Lộ.

“??? Cô đang nói gì vậy?”

“Sư tỷ, chẳng lẽ tỷ đã thay lòng đổi dạ rồi? Tỷ có người phụ nữ khác phải không?”

“???” Uông Lộ cảm thấy đầu óc mình quay cuồng. Theo lời của Tiểu Hòa, chẳng lẽ “Tiểu Ngụy” và sư tỷ của cô ấy là một cặp sao? Là đồng tính nữ ư? Uông Lộ chợt hiểu ra, liệu có cần báo cho cha mẹ của Ngụy Ân Bái biết tình hình này không?

Hoặc nói với bác sĩ về trường hợp này?

Nhưng nếu Tiểu Ngụy thực sự là đồng tính, việc Uông Lộ đi báo với cha mẹ của Tiểu Ngụy chẳng phải là giúp cô "come out" sao? Chuyện này là tốt hay không tốt đây? Cha mẹ của Tiểu Ngụy có ủng hộ cô không?

Nhìn thấy biểu cảm khó xử của Uông Lộ, Tiểu Hòa càng chắc chắn hơn, liền giận dữ đẩy Uông Lộ ra rồi bước ra khỏi phòng tắm, hỏi với đôi mắt đỏ hoe, “Là ai?”

“Ai cơ? Không có mà.” Uông Lộ thấy cảm xúc của Tiểu Hòa lại không ổn định: “Làm gì có người phụ nữ nào khác?”

“Vậy tại sao ta cảm thấy tỷ không còn giống như khi chúng ta ở Linh Sơn nữa?” Tiểu Hòa buồn bã nói.

“Đó là vì tôi không phải là sư tỷ của cô, và tôi cũng không thích phụ nữ.” Uông Lộ lí nhí nói, không dám lớn tiếng.

“Tỷ nói gì?”

“Tôi nói là, cô vừa mới tỉnh dậy, có nhiều điều trên thế giới này mà cô vẫn chưa hiểu rõ... Tôi đâu có lạnh nhạt với cô, chẳng phải tôi lo cho cô ăn, lo chỗ ở, còn lo cho cô tắm rửa sao?” Uông Lộ càng nói càng thấy khó mà giải thích.

“Ta không có nói chuyện đó!”

“Thôi nào, đừng giận nữa, tóc cô vẫn chưa khô hết, để tôi sấy tiếp cho cô, được không?”

Từ trước đến giờ Tiểu Hoà vẫn luôn nghe lời sư tỷ, chưa hề có ý kháng cự. Uông Lộ vừa sấy tóc cho Tiểu Hòa, vừa thở dài trong lòng.
« Chương TrướcChương Tiếp »