Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sự Trỗi Dậy Của Kẻ Vô Dụng

Chương 64:

« Chương Trước
Sr mấy bác hôm rài quên viết bộ này, cũng do bận quá, không có thời gian để viết, mới rảnh bữa nay.

------------------------

Mắt tôi mở to, vô cùng kinh ngạc.

Toàn bộ chỉ số của tôi đều bị biến mất và thay đổi. Gần như ngoại trừ HP thì không còn chỉ số nào cả. Tất cả kỹ năng của tôi đều bị thay đổi mất, những kỹ năng này hoàn toàn lạ lẫm.

"Chủ thể đã thành công xem trạng thái, 'Hệ thống tạm thời' sẽ ngừng hoạt động, từ nay sẽ không còn hệ thống"

"3-2-1.....-0"

Tôi chưa kịp nghĩ nhiều thì hình như tôi lại mất mát thêm cái gì đó nữa rồi.

'Hệ thống tạm thời' từ nhân quả đã ngừng, tức là tôi sẽ không còn gặp bất kì hệ thống nào.

Không biết nên vui hay buồn, nhưng hiện giờ lại có 1 cảm giác khá là trống rỗng.

Yui cũng mang trang phục lại cho tôi.

Tôi đứng lên và mặt trang phục vào, chỉ là trang phục bình thường thôi. Bây giờ tôi có dùng trang bị phép thuật cũng không có tác dụng gì cả.

"Anh có chuyện gì à, anh vừa mới tỉnh lại nhưng anh lại hình như không được vui lắm", Yui hỏi tôi khi nghiêng nhẹ đầu.

"À...cũng không có gì đâu. Anh đã hoàn toàn thoát khỏi hệ thống rồi, chỉ số thì biến mất, kỹ năng thì thay đổi", tôi trả lời khi nhìn về phương xa.

"Không có gì đâu, dù thế nào thì em cũng bên anh mà", Yui nói và đi lại ôm nhẹ cánh tay tôi và tựa vào vai tôi.

Tôi cười nhẹ.

"Yui này!"

"Dạ?"

"Anh yêu em!"

"......."

Yui im lặng đỏ mặt, không nói gì cả nhưng lại ép khuôn mặt vào ngực tôi.

"Em-mm cũng yêu anh", Yui không quay mặt lên nhìn tôi, nhưng lại ôm chặt tôi và ép mặt cô ấy vào ngực tôi.

Cứ như vậy, một lúc lâu sau.

"Xìiiiiiiiiiiii", chợt một tiếng vang lên.

Chúng tôi quay lại, Asp với cái khuôn mặt bất cần đời nhìn bọn tôi rồi lại xì một tiếng rồi bỏ đi chỗ khác, miệng còn như đang lẫm bẫm cái gì đó.

Yui ngước lên nhìn tôi rồi lại che miệng cười.

Tôi cũng chỉ biết nhìn Asp với cái khuôn mặt đó bỏ đi mà cũng không biết nói gì hơn.

"À Sechi này, sức mạnh của anh bây giờ như nào?"

"Hmm...nói sao nhỉ? Anh thấy được rất nhiều thứ mà trước giờ anh chưa từng thấy, từ nguồn ma lực đến tính cách của con người. Cũng khá là hay đó"

"Ehhhhh? Nè nè thế thì em trong mắt anh ra sao!!", mắt Yui long lanh cùng với nụ cười ngây thơ hướng về phía tôi.

"Để xem nào, dễ thương nè, xinh đẹp nè." Tôi nở 1 nụ cười ghẹo Yui.

"Ahhhhh, anh chọc em, ý em là tình trạng hiện giờ của em như thế nào á", Yui đánh liên tục vào lưng tôi.

"Anh cũng chưa dùng thứ này quen nên chỉ thấy được cơ bản thôi, nói chung là em đã mạnh lên 1 cách kinh khủng rồi đấy"

"Hì hì", Yui cười khì.

"Anh khôi phục sức mạnh rồi, anh có muốn làm gì không?"

"Anh muốn đi biển!", tôi trả lời ngay lập tức.

"Biển? Sao lại là biển", Yui hỏi, Asp và Eli cũng nhìn tôi.

"Tự dưng anh thèm đi thôi, hít thở không khí biển tí, anh nhớ là anh chưa đi biển ở thế giới này bao giờ. Với lại anh mới nghĩ ra lúc nãy là anh muốn thấy........", tôi ngừng lại và chợt nhìn Yui rồi cười tươi như hoa.

Theo bản năng, Yui chợt lùi lại 1 bước và lấy tay che cơ thể lại.

"Anh muốn làm gì em?", mặt cô ấy đỏ tươi và nhìn tôi trong khi che cơ thể.

"Haaaaaaa, thôi đi thôi, làm gì thì anh cũng đã làm rồi, ngại ngùng gì nữa", tôi nắm tay Yui rồi lôi đi.

"Anh bắt nạt em, không đi đâu!", Yui nói trong khi bị tôi lôi đi về phía Asp. Sau đó Asp chở chúng tôi lại 1 thành phố lớn gần nhất.

Yui giận dỗi cứ đánh vào lưng tôi suốt chuyến bay .

Asp và Eli thì không thèm quan tâm chúng tôi nữa.

Chúng tôi đáp xuống 1 nơi gần đó rồi, Yui vẫn không chịu đi, tôi đành vác Yui lên vai xong mang vào cổng thành.

Lính canh và mọi người thì nhìn chúng tôi với một ánh mắt kì cục.

Cơ thể Yui thì rất là mềm và thơm nữa, Yui của tôi mà nhỉ?

Vì quá nhiều người chú ý nên tôi bỏ Yui xuống, nắm tay cô ấy lôi đi.

Gé 1 quán ăn, để cả bọn ăn cho no.

Sau đó tôi dẫn Yui đi vào 1 cửa hàng quần áo khá lớn.

Đúng là dù sao đi nữa, Yui vẫn là con gái. Thấy đồ đẹp thì mắt sáng cả lên quên cả việc giận tôi. Cô ấy kéo tôi liên tục từ quầy quần áo này tới quầy khác, mệt lắm luôn á.

Cô ấy đã thay không biết bao nhiêu bộ đồ rồi, cứ bộ nào tôi bảo đẹp là cô ấy đều lấy. Cái cảm giác mua đồ không cần nhìn giá thực sự vui lắm các bác ạ.

Chọn khoảng hơn chục bộ quần áo thì Yui chợt nhớ tới điều gì đó rồi bỗng đỏ mặt.

"Này......có cần thiết là phải mặc nó để đi biển không", Yui e thẹn nói nhỏ với tôi.

"Đương nhiên là cần rồi, đi biển mà nhỉ!" Tôi cười gian và nhìn Yui.

"Rghhhh...." Yui mặt xụ xuống trong bi thảm, lết từng bước chân vào trong.

Một lát sau cô ấy bước ra nhưng lần này thì mặt đỏ tươi nhìn tôi cùng đôi mắt ngấn lệ và cô ấy mặc một bộ đồ bơi màu hồng nhạt làm nổi bật lên làn da cô ấy, cùng với khuôn mặt đỏ lệ thì đúng là chuẩn.

Tôi ngắm nghía các thứ, sau đó lại về chỗ nhìn Yui và gật đầu lia lịa. Càng làm cho Yui e thẹn.

Sau đó là tôi bảo Yui vào thay thêm vài bộ ra nữa, đúng là Yui của tôi mặt gì cũng đẹp. Thay hơn chục bộ, đủ mọi kiểu dáng cuối cùng thì tôi quyết định lấy hết tất cả. Thực sự đây là lần đi mua đồ quần áo vui nhất đấy.

Yui cũng còn hơi ngại vì tôi bắt cô ấy khoe da thịt hơi nhiều rồi, chắc cũng quá sức chịu đựng nhỉ. Tuy ngại nhưng cô ấy vẫn nghe theo tôi nói thôi.

Thanh toán sau khi rời khỏi, chúng tôi cũng ra khỏi thành phố. Đầu tiên là đi bộ 1 khoảng để đến đoạn trống chúng tôi mới có thể cho Asp suất hiện.

Nhưng không có gì đúng như dự tính, đi ra khỏi thành, 1 đám khoảng vài mươi người bước ra và chặn đường đi của chúng tôi.

"Không ngờ bọn mày thật sự đi ra khỏi thành chỉ 1 mình, tao cứ nghĩ là phải có vệ binh cơ." , một tên đứng ra nói, khuôn mặt bị che bởi 1 tấm vải.

Nói xong chúng cứ từ từ bước đến về phía này và chầm chậm bao vây chúng tôi mà không hề có sự phòng ngự nào.

"Đưa hết tiền bạc ra đây, bọn ta theo dõi người từ lúc vào thành rồi", tên đó tiếp tục nói.

Nói xong, 1 ngọn lửa cháy lên từ trong tay tên đó, mấy tên xung quanh cũng tỏ ra ma lực áp bức.

Thì ra bọn chúng cũng là những pháp sư nên hèn gì bọn chúng tự tin như thế khi bước đến chúng tôi.

"Đại ca, em thấy bọn chúng sợ đến nổi không mở miệng nổi rồi." , 1 tên béo ú bước lên với khuôn mặt kinh tởm.

" Em lần này sẽ không cần tiền đâu nhưng đại ca cho em xin con điếm phía sau thằng nhóc này nhe" , cùng với giọng nói gớm ghê và một nụ cười kinh tởm tràn đầy du͙© vọиɠ.

Tên cầm đầu cũng không nói gì hết, lặng lẽ rút 1 thanh kiếm ra đưa vào cổ tôi.

" Ahhhh!! Đúng là tuyệt thế giai nhân nha, đi theo ta đi, ta sẽ làm cho cô quên đi sự cực khổ của cuộc sống này, sung sướиɠ hơn nhiều khi đi với tên kia đó, đưa cô lên tiên cảnh, hahaaaaaaa...", tên béo đi lại gần lại Yui vừa nói vừa đưa mặt lại gần mặt Yui.

Khi cái tay hắn gần chạm đến vai Yui, cũng là lúc cái đầu hắn biến mất và tan nát thành từng mảnh nhỏ trên nền đất.

Khi tên thủ lĩnh nhận ra biến cố vừa xảy ra thì cũng là lúc thấy thanh kiếm trong tay đã biến mất, ngược lại đầu của tất cả đồng bọn hắn cũng vỡ nát.

Hàng loạt thi thể không đầu ngã xuống dưới đất, trong thời gian tên thủ lĩnh còn chưa nhận thức được.

"Đáng lẽ ra tâm trạng ta khá tốt đấy chứ, ta còn muốn vui đùa 1 thời gian nữa cơ. Nhưng lại có 1 đám ruồi nhặng làm ta mất hứng"

Một giọng nói vang lên. Tên thủ lĩnh chợt nhìn về phía trước mình, 1 khuôn mặt đang nhìn hắn.

Hắn chợt té nhào xuống đất, nước mắt nước mũi chảy ra bên ngoài thậm chí là máu đang chảy ra từ mắt. Một khuôn mặt lạnh lùng, bình thường nhưng khi nhìn vào người ta lại thấy sợ hãi, một đôi mắt màu tím đang nhìn chằm chằm hắn.

Người đó cũng chính là 1 trong 2 người mà bọn chúng đã chặn đường để cướp. Cũng chính là chàng trai mà hắn đã kê lưỡi kiếm lên cỗ.

"Ngươi-Ngươi- định làm gì ta? Gϊếŧ ta, ta thành ma cũng sẽ bám lấy ngươi!!!" Giọng tên thủ lĩnh run rẩy, cơ thể mềm nhũng nhưng vẫn cố nói.

"Ma? Thần? Anh hùng? Quỷ vương? Tất cả ta đều không quan tâm, ta chỉ là 1 người bình thường trong thế giới này, nhưng ai cản ta thì chỉ có 1 kết cục.........", nói đến đây Sechi dừng lại và tiếp tục nắm lấy tay Yui và đi tiếp.

Đi được 1 đoạn, tên thủ lĩnh kia vẫn không dám quay lưng lại máu đã thay thế nước mắt chảy ra ngoài.

Chợt, tròng mắt hắn mở to, cơ thể như nứt gãy, máu từ cơ thể tràn ra lênh láng, rồi "rụp", 1 tiếng động, cơ thể hắn ngã xuống đất tại đó và không nhúng nhích nữa. Cũng không phải là cái chết bình thường mà linh hồn của hắn bị phá hủy.

"............đó là kết cục"

.

.

Qua chuyện đó, chúng tôi vẫn tiếp tục đi hướng biển mà tiến.

"Này Yui, lần sau mấy loại đó thì em đừng để chúng sống làm gì, coi như chúng ta giúp đi thanh lọc cặn bã đi", tôi nói với Yui.

"Đâu biết được anh còn yêu em không, nhỡ anh lại cho 1 người đàn ông khác chạm vào em thì sao", Yui cười bướng bĩnh.

Tôi níu Yui lại vào ngực, ôm cô ấy. Giống như kiểu kẹp đầu cô ấy hơn.

"Ahhhhh, em biết lỗi rồi màaaaaaaa, tha cho em điiiiiii", Yui bị tôi kẹp lấy cổ vào ngực.

Chúng tôi tiếp tục nô đùa, như chưa có gì xảy ra. Asp thì từ đầu tới giờ vẫn không thèm để ý bọn tôi, Eli thì cứ đi ghẹo Asp suốt.

Chúng tôi cứ tiếp tục đi mãi cho tới khi tôi nghe thấy mùi biển đâu đây, chúng tôi đã quá mệt mỏi với việc gϊếŧ chóc và suy nghĩ rồi, cần đến lúc thư giãn rồi.

------------------

Bí nội dung, không có thời gian, nên viết sơ sài :))

7/4/2019.
« Chương Trước