Lý Tử Hiên ngồi ở phía trước lớp học, nghe thấy Lý Khinh Trần với Lưu Khinh Mi ở cuối lớp cười cười nói nói, giận đến nghiến răng nghiến lợi, rốp một tiếng bẽ gãy cây bút trong tay.
Hắn ta đang rất hận! Nhưng lại không cách nào thể hiện ra ngoài, bây giờ chỉ cần mình hơi nói động Lý Khinh Trần thôi, nhất định sẽ bị Lý Khinh Trần và Cao Hưng cùng bắt tay đả kích!
Huống hồ, bây giờ là Lưu Khinh Mi chủ động đến tìm Lý Khinh Trần, nếu bây giờ mình chạy đến chèn ép Lý Khinh Trần, vậy thái độ của Lưu Khinh Mi đối với hắn ta cũng sẽ trở nên xấu hơn.
Thế nhưng tâm tư của Lý Tử Hiên rất thâm trầm, cho đến tận bây giờ, hắn ta cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ bỏ qua cho Lý Khinh Trần.
Lý Khinh Trần, vậy mà mày lại dám quyến rũ Lưu Khinh Mi! Chẳng lẽ mày không biết cô ấy là thanh mai trúc mã của tao hay sao!
Cô ấy là vị hôn thê tương lại của tao, là một phần không thể thiếu trong bản đồ thương nghiệp trong tương lai của tao!
Vất vả lắm tao mới ép được mày rời khỏi nhà họ Lý, bây giờ mày lại muốn ra tay với Khinh Mi của tao!
Vốn dĩ chỉ cần mày không quay về nhà họ Lý thì tao cũng đã chẳng ra tay với mày rồi, nhưng mày lại đánh chủ ý lên Khinh Mi! Đã như vậy thì cũng đừng trách tao tàn nhẫn!
....
Đêm đến, trong biệt thự nhà họ Lý.
Kỷ Thanh Lam ngồi trên ghế sofa trong phòng khách lật qua lật lại quyển tạp chí xa xỉ phẩm, loại tạp chí này chỉ bán riêng cho một số người có tiền.
Lần đầu Lý Tử Hiên ngồi cùng kỷ Thanh Lam trên ghế sofa, tán gẫu với bà ta.
Từ khi lên lớp mười hai cho đến nay, càng lúc Lý Tử Hiên càng bận rộn với việc học, rất ít khi dành thời gian bầu bạn với Kỷ Thanh Lam.
Không lâu sau, xe của Lý Trường Khanh cũng tiến vào từ cổng trang viên.
Lý Trường Khanh đi vào biệt thự, nhìn thấy Lý Tử Hiên thì sửng sốt một chút:
"Tử Hiên, sao còn không đi ôn bài, sắp thi rồi đấy, vẫn nên chú ý cẩn thận một chút."
Lý Tử Hiên đứng lên cười nói:
"Ba, ba yên tâm, bài vở con đã ôn sắp xong rồi, con chỉ muốn tâm sự với mẹ để thư giãn một chút thôi."
Kỷ Thanh Lam chuyển ánh mắt từ quyển tạp chí lên người Lý Tử Hiên, trìu mến xoa đầu hắn ta:
"Tử Hiên nhà chúng ta càng lúc càng chu đáo! Đều nói con gái là áo bông nhỏ của ba mẹ, nhưng mẹ cảm thấy Tử Hiên nhà chúng ta mới là áo bông nhỏ, tốt hơn những đứa con gái chỉ biết vòi tiền kia nhiều!"
Lý Trường Khanh mỉm cười, đưa áo khoác cho người làm, hỏi:
"Bán Mộng đâu? Hôm nay nó đi tìm Khinh Trần chưa?"
Kỷ Thanh Lam thở dài, lập tức cả giận:
"Đi tìm rồi, Lý Khinh Trần không đồng ý! Haiz, Lý Khinh Trần thật quá đáng, người trong nhà thay nhau đi mời mà còn chẳng mời được! Rốt cuộc nó có công lao gì chứ! Trong lòng của nó có ba mẹ ruột là chúng ta không hả?"
Lý Trường Khanh cười khổ một tiếng, không nói gì thêm.
Cũng may, xu hướng thị trường chứng khoán ngày hôm nay tốt, dẫn đến việc cổ phiếu của tập đoàn Trường Thịnh cũng chẳng còn tiếp tục rớt giá nữa, lại còn tăng nhẹ vào cuối ngày nữa.
Chuyện tìm Tìm Lý Khinh Trần đã chẳng còn cấp bách nữa.
"Được rồi, chuyện của Lý Khinh Trần tạm thời cứ như vậy đi, đừng gấp gáp, đợi nó suy nghĩ rõ ràng rồi tự nhiên sẽ trở về."
Nói xong, Lý Trường Khanh quay người đi vào phòng ăn của biệt thự.
"Ba! Anh không muốn trở về, chúng ta cũng không thể từ bỏ. Thật ra con có một cách có thể khiến anh trở về."
Lý Trường Khanh nghe vậy cũng dừng bước, quay đầu nhìn về phía Lý Tử Hiên.
Mặc dù chuyện tìm Lý Khinh Trần về cũng chẳng gấp gáp, nhưng cũng không có nghĩa là không cần!
Nếu có thể tìm hắn trở về, mở một buổi họp báo, nói không chừng giá cổ phiếu của tập đoàn Trường Thịnh sẽ tăng vọt theo thị trường trong một quãng thời gian nữa đấy!
"Con có cách gì tốt, có thể nói ra nghe thử xem."
"Con nghe nói, ba mẹ nuôi của anh cũng ở thành phố Giang Hải, bây giờ anh rời khỏi nhà chúng ta, nhất định đã đi đến nhà ba mẹ nuôi của mình. Ba mẹ có thể thử đi thuyết phục ba mẹ nuôi của anh, nếu thực sự không được thì cứ cho họ một ít tiền."
Lý Trường Khanh cau mày suy nghĩ, trước đó lúc đón Lý Khinh Trần trở về, dường như ông ta đã từng gặp ba mẹ nuôi của Lý Khinh Trần.
Hai vợ chồng kia trông có hơi lớn tuổi, sắc mặt phong trần, xem ra cuộc sống cũng không mấy tốt đẹp.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến mình với Kỷ Thanh Lam cảm thấy Lý Khinh Trần không có giáo dưỡng.
Lý Trường Khanh nhìn Kỷ Thanh Lam một chút, Kỷ Thanh Lam buông quyển tạp chí xuống khẽ gật đầu, vui vẻ nói:
"Được! Ngày mai tôi sẽ đến nhà ba mẹ nuôi của nó xem thử, cho bọn họ một chút ích lợi, bảo họ bỏ rơi Lý Khinh Trần. Vẫn là Tử Hiên nhà chúng ta thông minh! Lập tức tìm được điểm yếu của Lý Khinh Trần!"
Lý Trường Khanh thở dài một hơi:
"Đến lúc đó đừng luyến tiếc nhé, bây giờ Lý Khinh Trần rất quan trọng với giá cổ phiếu của tập đoàn Trường Thịnh! Ra tay hào phóng một chút! Cho dù là một căn hộ ở trung tâm thành phố thì cũng đừng ngại nếu cần phải cho đi!"
"Biết rồi, điểm này tôi vẫn có chừng mực lắm! Đợi Lý Khinh Trần trở về rồi, tôi phải thưởng cho Tử Hiên thật tốt mới được~! Thật sự là vừa thông minh vừa chu đáo, con nói xem sao mẹ lại có phúc mà có được một đứa con trai như con vậy nhỉ!"
Lý Tử Hiên mỉm cười tựa vào vai Kỷ Thanh Lam, nghĩ thầm nhược điểm à? Đó cũng không phải là nhược điểm của Lý Khinh Trần, mà là vảy ngược của hắn!