- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Sự Trả Thù Ngục Tù
- Chương 38: Một Cơn Hoang Ái Khủng Khϊếp (H+)
Sự Trả Thù Ngục Tù
Chương 38: Một Cơn Hoang Ái Khủng Khϊếp (H+)
Vũ Hoàng Long đưa hai tay liên tục vuốt ve hai chân của cô, rồi sau đó đầu anh từ từ rút vào nơi tư mật của cô, vị ngọt ngay lập tức xông vào miệng của anh.Anh hút hết những hương thơm, nước ngọt ở đó,hai cánh hoa nở rộ chào đón anh.
"A......"Dung Âm như bị điện giật hét càng lúc càng lớn lên.
"Ưmmm.....Long.... !"Cô không thể làm gì ngoài cỗ vũ cho anh.
Hai chân của cô đang để trên vai của anh bỗng siết chặt lại, vì thế nơi tư mật của cô đều bị ảnh xâm chiếm hết.Anh điên cuồng hút hết vị ngọt của cô..
Dung Âm càng lúc càng khó chịu, tiếng kêu của cô gần như vang lên rất dữ dội.
Sự kí©h thí©ɧ này chưa làm cho cô cảm thấy thỏa mãn, có gì đó rất khó chịu như bị kiến cắn vậy...
Vũ Hoàng Long càng lúc càng mở chân của cô rộng ra,anh đưa ngón tay xuyên vào bên trong,tay còn lại anh đưa lên xoa nắn bầu ngực của.
"A...."Hô hấp của Dung Âm càng lúc càng dồn dập, cô thật sự không chịu nổi nữa rồi.
Bụng chợt thắt lên xuống dữ dội, cả cơ thể của cô chỉ biết bám trụ vặn vẹo trên chiếc ghế,bờ môi của cô không ngừng thở dốc nhìn ra bên ngoài.
Bên ngoài đang bao trùm một màn đen tăm tối rất đáng sợ, nhưng nó lại không khiến cô sợ như bầu không khí trong này.
Người đàn ông này hôm nay sẽ ăn thịt cô chết mất.Tại sao đã cùng anh trải qua chuyện này rồi, nhưng trong lòng của cô vẫn luôn cảm thấy rất mới mẻ, rất lo lắng khi nghĩ đến con quái vật trong lớp quần của anh sau khi được giải thoát,thì cô sẽ không thể nào thoát khỏi dưới sự tra tấn từ nó.
Một người đàn ông mà cô vừa yêu vừa hận anh này sẽ gϊếŧ chết cô mất.
Những tiếng rêи ɾỉ của cô càng lúc càng quyến rũ không ngừng kí©h thí©ɧ tâm trí của anh.
"A....Long.....Em...!"Dung Âm bây giờ đã chịu không nổi nữa rồi, ánh mắt mờ ảo của cô vẫn nhìn xuống tìm kiếm người đàn ông cô yêu.
Hai đôi chân dài trắng tuyết của cô đang dần siết chặt cổ của anh, hít một hơi thật sâu, cô liền nắm lấy tay của anh đang để trên ngực cô,bờ môi mấp máy.
"Anh....Em chịu không nổi nữa rồi!"
Vũ Hoàng Long dường như cũng không thể nào nhịn nổi nữa,anh lập đứng thẳng dậy kéo tay cô chạm vào con quái thú đang căng cứng lên trong lớp qυầи иᏂỏ của anh khẽ ra lệnh.
"Cởϊ qυầи cho anh".
Dung Âm đã sớm bị du͙© vọиɠ dẫn dắt, cô nghe lời liền ngồi dậy cởi bỏ lớp qυầи ɭóŧ của anh.Thứ to lớn xuất hiện trước mặt của cô khiến gương mặt cô không ngừng đỏ ửng lên.
Vũ Hoàng Long nhìn dáng vẻ của cô chỉ biết bật cười lớn.Anh khẽ vuốt da mặt trơn bóng mịn màng của cô, chợt hỏi.
"Nó có hùng vĩ không?"
Anh vừa nói vừa đặt tay bé nhỏ của cô lên con quái thú đó,di chuyển lên xuống.
Dung Âm mở tròn xoe đôi mắt, không biết phải trả lời như thế nào với anh nữa.
Thật sự nó to không thể nào tưởng.Cô sợ nó sẽ làm cho cô phải đau đớn.
Vũ Hoàng Long thở ra một hơi khó nhọc thả lên đầu của cô, anh không nghĩ đến chỉ với bàn tay nhỏ bé của cô mà anh đã không thể chịu đựng được nữa rồi.
Vũ Hoàng Long hít sâu một hơi,thay đổi vị trí để cô ngồi lên trên người của anh.
"Chúng ta bắt đầu thôi nào!"Âm thanh khàn khàn của anh quét nhẹ qua vành tai của cô.
So với anh thì cô không có kinh nghiệm gì nhiều.Hôm nay anh bắt cô ngồi lên trên người của anh như vậy chẳng khác nào bắt cô là người chủ động.
Nhìn vào nét mặt của cô,Vũ Hoàng Long lại thông minh biết được người con gái này đang suy nghĩ những gì,anh cũng không làm khó gì nhiều.Anh ôm chặt cô, như anh đang bế một đứa trẻ,hai tay của anh từ từ nhấc cơ thể cô lên, rồi sau đó con quái thú của anh cũng đã hợp tác đứng sừng sững chờ đợi đi vào hang động tăm tối của cô.Cho đến khi đầu người anh em của anh đã chạm vào chỗ ướt đẫm đó thì anh liền dùng sức nhấn mạnh cô xuống.
"A......"
Thế là hạ thân của hai người đã dính chặt vào nhau.
Dung Âm chau mày lại,cho dù đã trải qua nhưng cô vẫn cảm thấy khi anh tiến vào bên trong đều khiến cô đau rất ê ẩm.
Vũ Hoàng Long biết cô vẫn chưa thích ứng được, nên anh chưa có di chuyển gì nhiều, mà chỉ chú tâm nhìn vào gương mặt đang dần thay đổi của cô mà thôi.
Anh ôm chặt eo nhỏ nhắn của cô, hôn lên môi của cô cho đến điên dại.
Anh thừa nhận anh yêu cô,anh không nở tổn thương cô.Ngay từ nhỏ anh đã có ấn tượng với cô, lúc đó anh chỉ nghĩ đó là sự yêu thích của anh dành cho một đứa em gái của mình mà thôi.Vì khi đó trong lòng anh luôn có sự trả thù và nó đã làm mờ đi mắt của anh.Cho đến sau này khi anh lớn lên,anh từ nước ngoài trở về.Anh cứ nghĩ tình cảm lúc nhỏ chỉ là nhất thời bồng bột của một thằng nhóc mới lớn mà thôi.
Nhưng không ngờ,lần đầu tiên khi anh trở về đây nhìn thấy cô trong bộ đồ nữ sinh.Trái tim của anh không ngừng đập mạnh lên.
Dung Âm và Hướng Vãn rất giống nhau, nhưng anh đều phân biệt được hết.
Dung Âm có một vẻ đẹp khiến anh luôn đắm chìm muốn bước vào thế giới của cô.Người con gái này lớn lên,anh không nghĩ lại xinh đẹp đến mức như vậy.Và rồi anh quyết định thực hiện hôn ước cưới cô về làm vợ.
Nhưng chỉ vì một phút sai lầm của anh mà anh đã đánh mất cô.Đó là điều anh luôn dằn vặt bao nhiêu năm nay.
Dung Âm nhìn nét mặt cương nghị của anh, cô cũng nghênh đón nụ hôn của anh bằng cả trái tim.Phía dưới từ lúc nào cô đã dần cảm thấy thích ứng được, sự sung sướиɠ được lấp đầy khiến cô bắt đầu chủ động di chuyển.
Thấy cô chủ động như vậy.Vũ Hoàng Long khẽ cười,anh cũng liền hợp tác với cô nâng hông mình lên sát nhập vào hạ thân của cô hơn
"Ưmmm....Long..."Dung Âm rêи ɾỉ,ngửa đầu ra hưởng thụ từng cơn kɧoáı ©ảʍ đó.
Nét mặt Vũ Hoàng Long tràn đầy thỏa mãn,anh rụt đầu vào cổ của cô, anh yêu thương hôn lên từng nấc da ngày càng ửng đỏ lên rất nhiều trên người của cô.
Bàn tay của anh không ngừng vu ngoạn sờ soạng hai ngọn đồi no đủ đầy gợi cảm của cô,ngay giờ phút này đây anh chỉ muốn được ở chết trong lưới tình mà cô mang đến cho anh mà thôi!
"Âm Nhi! Em là của anh....!"Anh ra sức kéo cô vào lòng, vật cứng rắn bên dưới liên tục đ.â.m vào trong thân thể của cô càng lúc càng sâu.
"A...." Dung Âm nhắm chặt mắt, cô cảm nhận được dị vật của anh đang tiến rất sâu vào người của cô.Hơi thở của anh lẫn của cô đều trong trạng thái mất kiểm soát.
Bàn tay trắng nõn của Dung Âm bất lực bấu chặt bờ vai của anh.Gò ngực cũng theo đó mà nhấp nhô đàn hồi trước mặt của anh.
Vũ Hoàng Long đương nhiên là chịu không nổi, liền cúi đầu xuống há miệng ngậm cắn một bên, còn bên còn lại cũng bị bàn tay của anh làm cho biến dạng.
"Long....Em khó chịu!"Giọng nói đầy nũng nịu của cô khiến anh phát điên lên.
Nghe vậy,anh vận động càng lúc càng kịch liệt.Mùi hương hoan ái bay khắp trong xe, sự đau đớn không còn bủa vây cô nữa mà giờ đây chỉ còn là sự hưng phấn,sung sướиɠ muốn hùa theo anh.
Vũ Hoàng Long nhìn vào nét mặt đang mệt mỏi thấm rất nhiều mồ hôi ở trên gương mặt của cô, nhưng cũng không làm lu mờ nét đẹp quyến rũ vốn có của cô.
Khi cô trong trạng làʍ t̠ìиɦ,anh còn cảm thấy cô rất đẹp hơn lúc bình thường nữa.Một nét đẹp đầy ma mị, như có con một ma tìиɧ ɖu͙© đang dẫn dắt anh không muốn buông cô ra vậy.
"Âm Nhi của anh luôn là người đẹp nhất!" Anh nở một nụ cười tươi tán thưởng ôm chặt cô vào lòng, rồi anh nhanh chóng xoay người để cô trở lại dưới thân của anh.
Vũ Hoàng Long vận động đến điên cuồng, trước giờ có lẽ chỉ có một mình cô mới khiến anh thỏa mãn thôi.Cô thật sự rất tuyệt.
"Bé con của anh chặt quá,em khít đến nỗi anh không vào được.....Em thả lỏng ra một chút đi em!" Âm thanh dụ ngọt của anh lại khiến cô nghe lời, làm theo anh.
"Ưmmm....Long....Em...!"Dung Âm nhìn anh với dáng vẻ yêu kiều, thân thể cô không ngừng co rút,run lên dưới thân của anh.
Chỉ cần giọng nói của cô thôi đã khiến anh đắm chìm như chết đi sống lại rồi,vậy mà cô còn cái giọng nũng nịu như thế thì anh làm sao có thể chịu nổi.
Vũ Hoàng Long nhấp nháy với một dịp điệu rất nhẹ nhàng.Anh cúi đầu hôn nhẹ lên môi của cô, khẽ hỏi.
"Em làm sao....?"
Dung Âm xấu hổ, nét mặt luôn đỏ ửng đỏ ngước lên nhìn anh, cô thở gấp âm thanh nũng nịu như một đứa trẻ nói vào tai của anh.
"Em....Hơi khó chịu...."Dáng vẻ của cô đều đã nói lên ham muốn cháy bỏng trong lòng của cô một lúc càng tăng lên.
Bàn tay của cô ôm chặt lấy anh, cô khẽ cong người lên muốn bám chặt vào cơ thể của người đàn ông này nhiều hơn.
Vũ Hoàng Long nghe thấy, liền nở một nụ cười xấu xa,bàn tay anh đưa lên bóp chặt ngực cô, âm thanh khàn đυ.c vang nhẹ.
"Em muốn anh sao?"
"Ưmmm.....!"Dung Âm thở dốc, khẽ gật đầu, cô cảm giác được sự sung sướиɠ đang lấp đầy trong cơ thể của cô.
Khát vọng của hai người chưa bao giờ dừng lại,ánh mắt của anh cưng chiều nhìn cô.
Bờ môi của anh không ngừng rêи ɾỉ, nét mặt lạnh lùng của anh cũng đã biến đi từ lâu mà thay vào đó là sự thỏa mãn hưởng thụ hiện lên trên gương mặt của anh.
Hành động quyến rũ của cô đã thật sự làm cho anh rất hài lòng.Anh rướn người khẽ nói nhỏ nhẹ vào tai của cô.
"Em nói....Em muốn anh đi.....!"
Dung Âm thở hỗn hển mở mắt ra nhìn người đàn ông trước mặt.Cả người của cô không còn một chút sức lực nào để có thể nói nên lời, phía dưới không ngừng làm cô khó chịu khi động tác của anh nhẹ nhàng chỉ khiến cô ngưa ngứa rất khó chịu.
Dung Âm cong người lên chủ động hôn lên môi của anh,nỉ non nói.
"Anh ......Em muốn anh..."
"Em hãy kêu anh là chồng yêu đi!"Vũ Hoàng Long ra lệnh
"Chồng yêu...! Muốn em đi!"Dung Âm không chịu nổi chỉ còn cách ôm chặt lấy anh.
Vũ Hoàng Long mỉm cười cúi đầu hôn thật sâu vào đôi môi của cô,anh đưa tay vịnh lấy hai chân của cô mở rộng ra con quái thú to lớn của anh không một chút do dự đ.â.m mạnh vào nơi hoa viên đang không ngừng chảy ra nhiều nước mang theo hương vị hoan ái của hai người.
Dung Âm phối hợp nghênh đón anh, cô chấp nhận anh cường bạo với cô.Vì với anh ngay lúc này cô cảm nhận được anh đã quay trở về như mấy ngày trước đối xử với cô rất dịu dàng.
"Em thích không? Em thích làm chuyện này với anh không?" Vũ Hoàng Long biết cô đang chạm vào cánh cửa đầy sự thỏa mãn trong lòng liền lên tiếng hỏi.
Dung Âm mở miệng ra thở dốc, nhìn về anh nhanh chóng gật đầu.
"Thích.....!"Cô đã bắt đầu thích ứng được chuyện này, thật sự cơn khát vọng trong lòng của cô đã khiến cô mất hết lý trí rồi.
Chỉ một từ "thích" của cô đã làm cho anh điên đảo.Động tác dưới thân ngày càng lúc càng nhanh lên, thậm chí là vào rất sâu.Mỗi lần như vậy Dung Âm không ngừng hét điên cuồng lên.
Vừa vận động ánh vừa cúi đầu xuống cắи ʍút̼ hai bầu ngực của cô, sự căng cứng trong người anh càng làm cho cả hai chạm đến kɧoáı ©ảʍ của giới hạn.
Dung Âm ôm chặt lấy anh, bám chặt anh như là một cái phao cứu sinh, cô chỉ sợ anh mà buông cô ra, cô sẽ từ thiên đường rớt xuống tận địa ngục.
Trong lòng cô không ngừng thôi thúc kêu anh làm nhanh lên,đừng dừng lại.Đừng buông cô ra vào lúc này.
Hai chân của cô đã không còn sức lực nào nữa bám chặt vào hong của anh.Hơi thở của anh và cô hoà vào nhau.
Hương vị hoang ái bay lơ lửng trong không gian chặt hẹp.
Vũ Hoàng Long dịu dàng hôn lên khắp cơ thể của cô,anh để lại nhiều dấu hôn chằng chịt trên khắp cả người của người con gái anh yêu.Sau cùng đặt nhẹ lên môi của cô.....Chợt nghiến răng nói thầm trong lòng.
"Đường Cố Phong!!! Tôi sẽ làm cho con gái của ông mang thai con của tôi.... Để rồi xem ông sẽ làm gì tôi!"
Ánh mắt anh bắt đầu chuyển sang hận thù nhìn người con gái đang nằm dưới thân của anh.
Rồi sau anh đẩy thắt lưng thật mạnh vào trong cơ thể của cô.
"A...." Tiếng hét của Dung Âm ngay lập tức vang lên thật chối tay.
Một cảm giác hân hoan được lấp đầy, nét mặt của hai người tràn đầy mãn nguyện.
Cuối cùng là một dòng nước ấm nóng màu trắng đυ.c chảy ra từ hạ thân của cô.
Vũ Hoàng Long khẽ sung sướиɠ nhìn cô, khàn khàn lên tiếng.
"Anh đã để tinh hoa hạt giống ở trong người của em rồi!"
Giờ đây Dung Âm đã không còn biết gì nữa, cơ thể cô dần thấm mệt khi cơn kí©ɧ ŧìиɧ kinh khủng vừa mới qua đi.
Cánh tay Vũ Hoàng Long yêu thương vuốt lấy gương mặt yếu ớt của cô..
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Sự Trả Thù Ngục Tù
- Chương 38: Một Cơn Hoang Ái Khủng Khϊếp (H+)