Chương 50

Từ Tăng rất mâu

thuẫn, rốt cuộc nên trực tiếp tố giác Trần Tiến, hay là làm như Trần

Tiến bảo, nói với cảnh sát về chuyện của Ngô Cương và Lưu Chí Dũng, và

nói mình đã từng theo đuổi Cam Giai Ninh.

Anh cần đánh giá lại mức độ rủi ro, phán đoán xem rốt cuộc mình đã lún sâu đến mức nào.

Anh vô cùng hối hận, hối hận vì đã quen Trần Tiến, càng hối hận về cuộc gặp gỡ đầu tiên sau khi Trần Tiến về nước, khi anh biết kế hoạch điên rồ

của Trần Tiến, đã không dứt khoát đi tố giác, thậm chí miệng thì nói là

tuyệt giao, nhưng trước khi rời đi, ma xui quỷ khiến thế nào lại nói cho anh ta biết nguyên lý theo dõi tín hiệu điện thoại di động, còn bảo anh ta mỗi lần gọi điện thoại đều phải đổi sim.

Nghĩ lại sau khi sự

việc xảy ra, lúc đó mình đúng là nhiều lời, hoàn toàn không cần nói thêm câu đó. Cho dù mình không nói, nguyên lý theo dõi điện thoại di động

cũng không phải là thứ đặc biệt cơ mật gì, Trần Tiến gặp bất cứ kỹ sư

điện tử nào đều có thể hỏi được.

Ôi, một câu nói đã khiến mình cũng dính líu vào vụ án này.

Nếu cuối cùng cảnh sát bắt được Trần Tiến, liệu có điều tra ra mình là

người biết nội tình không, không những nói cho anh ta biết chuyện tín

hiệu điện thoại di động, mà còn rất nhiều lần nhắc anh ta về Mỹ?

Anh phân tích tỉ mỉ toàn bộ mọi việc, những lần mình tiếp xúc với Trần Tiến đều không bị bất cứ người nào chú ý, hơn nữa Trần Tiến đã nói rồi, mỗi

lần gặp nhau, anh ta đều lưu ý tránh những chỗ có camera giám sát, cho

nên không để lại bất cứ chứng cứ gì về việc hai người gặp nhau. Chỉ cần

Trần Tiến không khai ra, cảnh sát sẽ không thể biết mình là người biết

nội tình.

Nhưng Vương Các Đông là một chuyên gia điều tra hình sự có kinh nghiệm phong phú, liệu anh ta có nghi ngờ mình không? Một khi

anh ta nghi ngờ, lúc tra hỏi sẽ ép Trần Tiến khai ra, một khi đã bị nhốt trong đó, không một người nào có thể ngậm miệng được.

Bây giờ mà đi tố giác Trần Tiến, tiền đồ sau mười năm nỗ lực sẽ đi tong, còn phải

ngồi tù; bây giờ không tố giác, sau này nếu Trần Tiến bị bắt khai mình

ra, càng không thể thoát được. Cho dù chọn con đường nào, niềm hy vọng

đối với toàn bộ sự việc đều là âm.

Từ Tăng không biết phải làm

thế nào, kết cục tốt nhất là cuối cùng cảnh sát không tóm được Trần

Tiến, như vậy mọi người đều bình yên vô sự. Với tâm lý mong là mình sẽ

may mắn ấy, Từ Tăng vẫn gọi điện thoại cho Lâm Kiệt, chuẩn bị cho cảnh

sát biết những thông tin như Trần Tiến bảo. Ngô Cương đã điên cuồng theo đuổi Cam Giai Ninh, và Lưu Chí Dũng là bạn trai của Cam Giai Ninh. Mà

Trần Tiến còn muốn mình nói là mình cũng đã từng theo đuổi Cam Giai

Ninh, sau khi theo đuổi thành công lại đề nghị chia tay, chuyện này hoàn toàn không có thật, có điều cảnh sát cũng không thể điều tra được rốt

cuộc là mình có từng theo đuổi Cam Giai Ninh hay không.

Nhưng nói như vậy thì có tác dụng gì chứ? Trần Tiến có mục đích gì?

Chiều, Từ Tăng đến trụ sở Công an huyện, Lâm Kiệt dẫn anh vào văn phòng của

Vương Các Đông, sau khi ngồi xuống, Vương Các Đông không nói nhiều những lời khách sáo, hỏi luôn: “Trưởng phòng Từ, anh nói với đội trưởng Lâm

Kiệt là anh nhớ ra một vài thông tin muốn cho chúng tôi biết, là gì

vậy?”

”Là thế này, tôi đã nhớ ra, Cam Giai Ninh có lần nói với

tôi, thời học đại học, chuyên ngành của họ có một người theo đuổi cô ấy

mấy năm liền, còn thường xuyên bám theo cô ấy, lúc đó cô ấy rất sợ, cho

đến tận lúc tốt nghiệp người này mới thôi. Chuyện này trước đây Cam Giai Ninh cũng chỉ nói qua có một lần, nên lần trước tôi không nhớ ra.

Trưởng phòng Vương, anh xem thông tin này có ích không?”

Vương Các Đông mỉm cười, đáp: “Có phải người đó tên là Ngô Cương không?”

Từ Tăng giả vờ ngạc nhiên: “Hóa ra các anh đã điều tra ra rồi à, tôi không biết tên là gì, chỉ nhớ là hình như họ Ngô.”

Vương Các Đông gật đầu: “Người này bây giờ là mục tiêu điều tra trọng điểm

của chúng tôi, nhưng cả gia đình người này đã rời quê, chuyển đi chỗ

khác, chưa rõ chuyển đi đâu, đang chờ kết quả điều tra của công an ở quê anh ta.”

Từ Tăng nói: “Còn một việc nữa, hồi học đại học, Cam Giai Ninh có yêu một người.”

Vương Các Đông hơi ngạc nhiên: “Ồ? Cô ấy có bạn trai?”

”Vâng, là lớp trưởng bên khoa họ, tên là Lưu... Lưu gì đó.”

Vương Các Đông buột miệng: “Lưu Chí Dũng!”

”Đúng rồi, chính là Lưu Chí Dũng!”

Vương Các Đông bỗng đứng dậy, nói: “Anh nói Lưu Chí Dũng là bạn trai của Cam Giai Ninh?”

Hành động đột ngột của Vương Các Đông khiến Từ Tăng hoảng sợ, lắp bắp đáp: “Vâng... đúng thế.”

”Sao anh biết?”

”Là rất nhiều năm trước Cam Giai Ninh kể cho tôi nghe.”

Vương Các Đông nghi ngờ nhìn Từ Tăng: “Sao lần trước anh không nói?”

”Tôi... lúc đó tôi quên mất.”

”Hôm nay nhớ ra nên đến cho chúng tôi biết?”

”Vâng... đúng thế.”

”Ngô Cương và Lưu Chí Dũng, hai người này là hôm nay anh đột nhiên nhớ ra à?”

”Vâng... đúng thế.”

Vương Các Đông bật cười, lại ngồi xuống, nhìn Từ Tăng, hỏi với giọng điệu

chậm rãi: “Hôm nay có nguyên nhân gì khiến anh bỗng nhiên nhớ ra cả hai

người này thế?”

Mặc dù Từ Tăng đã chuẩn bị sẵn nội dung cần nói,

nhưng hoàn toàn không ngờ Vương Các Đông lại hỏi như vậy, trong lòng

thất kinh, miệng lắp bắp nói: “Thực ra, tôi vốn đã biết Ngô Cương và Lưu Chí Dũng.”

”Ồ? Sao lần trước anh không nói?”

”Vì lúc đó tôi không mong hung thủ sẽ bị bắt.”

Vương Các Đông lấy làm lạ, hỏi: “Anh có thù với nhà họ Giang à? Hay anh là bạn của Ngô Cương và Lưu Chí Dũng?”

Từ Tăng lắc đầu: “Tôi không có thù với nhà họ Giang, cũng không quen Ngô

Cương và Lưu Chí Dũng, nhưng Cam Giai Ninh là bạn gái cũ của tôi.”

”Cái gì?” Vương Các Đông kinh ngạc không biết nói gì.

Từ Tăng tiếp tục nói nói dối: “Sau khi tốt nghiệp tôi thi được vào Viện

Kiểm sát, tôi không phải là người địa phương, không họ hàng thân thích,

sau này phát hiện ra Cam Giai Ninh cũng ở huyện Kim, nên đã theo đuổi cô ấy, chúng tôi yêu nhau được một thời gian, sau rồi vì một vài vấn đề

nên tôi đã đề nghị chia tay. Nhưng sau đó chúng tôi vẫn giữ liên lạc ở

mức độ quan hệ bạn bè. Khi vụ án thứ nhất xảy ra, sau khi biết được tình hình, tôi đã thầm đoán hung thủ là một trong hai người, Ngô Cương hoặc

là Lưu Chí Dũng, trong thâm tâm tôi không hề muốn hung thủ bị bắt, vì

vậy... vì vậy lúc đó tôi đã không nói thật với anh.”

Vương Các

Đông nghe xong, im lặng suy nghĩ hồi lâu rồi gật đầu, nói: “Thôi được,

việc này tôi biết rồi, mặc dù xét từ địa vị của anh, làm như vậy là

không nên, nhưng tôi cũng hiểu được những cân nhắc của anh lúc đó. Anh

yên tâm, chuyện này tôi sẽ giúp anh giữ bí mật. Ha ha, thảo nào, trước

đây khi Giang Bình làm Hà Kiến Sinh chết, ngoài tôi muốn bắt Giang Bình

ra, chỉ có Viện Kiểm sát bên anh là tích cực nhất, nghĩ lại chắc là do

anh kiên quyết.”

Từ Tăng không hề phủ nhận: “Phạm Trường Căn có

thế lực lớn, cuối cùng vẫn giữ được ghế, thực ra lúc đó chỉ bắt mỗi

Giang Bình, sau đó cũng không nhiều việc. Bây giờ cả nhà Lý Cương cũng

bị gϊếŧ, hung thủ thực sự quá tàn nhẫn, mấy hôm nay sau khi suy nghĩ kĩ, tôi vẫn muốn nói cho anh biết chuyện.”

Vương Các Đông nói: “Thực ra, tôi vẫn phải cảm ơn anh, manh mối hôm nay biết được từ anh, nếu anh không nói, cũng là chuyện riêng tư của anh, tôi cũng không thể trách

anh được. Sáng nay tôi có đến nhà họ Hà tìm hiểu một vài thông tin, tôi

vốn vẫn lấy làm lạ là, sau khi nhà họ Hà xảy ra chuyện, họ hàng bạn bè

của họ tránh còn không kịp, thế mà mẹ Hà Kiến Sinh nói là anh nhiều lần

đến thăm họ, tôi vốn cũng thấy kỳ quặc, hóa ra anh là người yêu cũ của

Cam Giai Ninh, ha ha, thảo nào.”

Từ Tăng lại thất kinh trong

lòng, anh chưa bao giờ nghĩ việc đến thăm nhà họ Hà sẽ bị nghi ngờ, nếu

hôm nay mình không nói là người yêu cũ của Cam Giai Ninh, có lẽ đã bị

Vương Các Đông nghi ngờ. Không lẽ Trần Tiến đã nghĩ đến điểm này, nên

mới bảo mình nói đã từng theo đuổi Cam Giai Ninh để không bị liên can?

Hay là cậu ta còn mục đích gì khác nữa?

Anh đành che giấu mọi suy nghĩ trong lòng, nói: “Giám đốc Vương, chuyện của tôi và Cam Giai Ninh

cũng từ rất nhiều năm trước rồi, bao nhiêu năm nay, chỉ đơn thuần là

quan hệ bạn bè. Sang năm là tôi cưới vợ, nếu không phải vì vụ án lần

này, tôi cũng sẽ không bao giờ nhắc đến những chuyện cũ đó, mong anh

thông cảm với hoàn cảnh của tôi.”

”Ha ha, yên tâm, tôi đã nói

rồi, đây là chúng ta nói chuyện riêng với nhau, bố vợ tương lai của anh, Viện trưởng Hồng sẽ không biết đâu.”

Từ Tăng cảm kích gật đầu.

Sau khi Từ Tăng ra về, Vương Các Đông lại suy nghĩ hồi lâu, mối nghi ngờ về chuyện Từ Tăng đến thăm nhà họ Hà đã không còn, bây giờ quan trọng nhất là việc điều tra Ngô Cương và Lưu Chí Dũng, nhất là Lưu Chí Dũng.

Hôm nay, đã được Từ Tăng cho biết manh mối quan trọng nhất, Lưu Chí Dũng

từng là người yêu của Cam Giai Ninh, điểm này bản thân Lưu Chí Dũng lại

không hề khai ra, nhất là thêm vào đó, anh ta lại đến huyện Kim vào thời gian vợ con Giang Bình bị gϊếŧ, đến thăm nhà họ Hà, vô cùng khả nghi!

Hơn nữa bản thân Lưu Chí Dũng lại mở công ty thương mại kinh doanh hóa

chất, rất dễ có được những nguyên liệu hóa học dùng để phạm tội. Chiều

cao, dáng người của Lưu Chí Dũng về cơ bản cũng khớp với hình ảnh của

tên béo. Mặc dù một người có sự nghiệp, có gia đình như anh ta không nên làm chuyên này, nhưng ai học được hết chữ ngờ, tâm lý tội phạm không có kết luận mang tính tất yếu một trăm phần trăm. Tất cả các dấu hiệu đều

cho thấy, ở giai đoạn này Lưu Chí Dũng là mục tiêu điều tra trọng điểm.

Nhưng điều khiến anh không yên tâm nhất là, cả hai vụ án nhà họ Giang và nhà

họ Lý đều cho thấy, hung thủ có đồng phạm, ngoài tên béo ra, còn một tên đồng phạm gϊếŧ người nữa. Cho dù hung thủ là Lưu Chí Dũng hay là Ngô

Cương, tên đồng phạm này là ai, có quan hệ gì với Cam Giai Ninh?