Chương 38

“Anh cả, hôm nay anh đã gặp Lưu Chí Dũng để nói chuyện chưa?” Vương Các Đông vừa về đến trụ sở công an huyện, Lâm Kiệt liền đến hỏi.

”Ừ, anh

ta cho tôi một đối tượng khả nghi, tên là Ngô Cương. Người này tính cách kỳ quặc, không hay giao tiếp với mọi người, thời học đại học đã theo

đuổi Cam Giai Ninh mấy năm liền, mà cách theo đuổi hơi cực đoan, tốt

nghiệp xong là ra nước ngoài luôn, bao nhiêu năm nay không liên lạc với

các bạn học.”

Lâm Kiệt nói: “Người có tính cách như vậy rất có khả năng phạm tội!”

Vương Các Đông gật đầu: “Bạn học cũ đều không liên lạc với người này, chắc là ta cũng khó có thể trực tiếp liên hệ được với anh ta, cậu gọi điện

thoại cho Đại học Triết Giang hỏi địa chỉ nhà của Ngô Cương, cần điều

tra người này cẩn thận.”

”Vâng. Ngoài ra, em có hỏi mấy người họ

hàng nhà họ Hà, họ hàng nhà họ Hà và họ hàng của Cam Giai Ninh đều không có ai làm trong ngành công nghiệp hóa học cả. Lần trước Từ Tăng nói,

sau khi Cam Giai Ninh đi làm, có một đồng nghiệp họ Diệp từng theo đuổi

Cam Giai Ninh, chúng em đã điều tra rồi, chuyện đó có thật, nhưng cái

tay họ Diệp đó đã chuyển đến làm ở công ty Giang Tô thuộc tập đoàn Trung Hóa từ mấy năm trước, đã xác nhận với công ty anh ta, bao gồm cả chính

anh ta, mấy tháng gần đây anh ta chỉ ở Giang Tô, không hề đi nơi khác,

cho nên có thể loại trừ khả năng.”

Vương Các Đông tỏ ra hài lòng

với hiệu suất công việc của Lâm Kiệt: “Như vậy, mục tiêu sẽ nằm trong số các bạn học cũ của Cam Giai Ninh, hừm, nhất là cái tay tên là Ngô Cương này. Đúng rồi, cậu đã lấy được báo cáo kiểm tra sức khỏe của năm khóa

trước và sau họ ở Đại học Triết Giang chưa?”

”Lấy được rồi, yêu

cầu của anh là tìm người có chiều cao từ 1m70 đến 1m74, có điều em nghĩ

đã hơn mười năm rồi, có thể một vài người đã bắt đầu hơi gù lưng một

chút, nên nới rộng phạm vi chiều cao thành 1m70 đến 1m76, kết quả như

vậy sẽ càng không bị bỏ sót.”

Vương Các Đông gật đầu khen ngợi: “Rất tốt, lần này cậu suy nghĩ rất chu đáo. Có bao nhiêu người có chiều cao như vậy?”

”Có tất cả bảy mươi tám nam sinh.”

”Nhiều thế cơ à! Thế thì điều tra toàn bộ từng người đi, một là điều tra xem

cân nặng của họ có đạt hơn 75 cân không, hai là đối với những người có

cân nặng cũng phù hợp, điều tra hành tung của họ trước và sau khi xảy ra vụ án, ba là đối với những người hành tung không chứng cứ ngoại phạm rõ ràng, điều tra mức độ quan hệ với Cam Giai Ninh.” Vương Các Đông hừ một tiếng, “Chỉ cần hung thủ là bạn học của Cam Giai Ninh, tôi không tin là hắn có thể thoát được. Mà này, trong bảy mươi tám người đó, có cái tên

Ngô Cương không?”

Lâm Kiệt lật xem toàn bộ danh sách, phấn khích

nói: “Có, Ngô Cương cao 1m70, trước kia cân nặng 62.5 cân, hơn mười năm

rồi, chắc chắn là béo hơn.”

Vương Các Đông nói: “Trước mắt công

việc quan trọng nhất vẫn là điều tra những người có chiều cao phù hợp

với điều kiện, nhất là cái tay Ngô Cương này. Sau đó là tiếp tục điều

tra kĩ hơn năm mươi chiếc xe đi qua đường An Lạc vào buổi tối hôm xảy ra vụ án, cần điều tra cẩn thận thông tin cá nhân của từng chủ xe một,

không chỉ tìm hiểu qua hồ sơ cá nhân của họ, hồ sơ có thể làm giả, mà

còn phải tiến hành điều tra cả tất cả các mặt về cuộc sống, các mối quan hệ… tránh không bị đối phương tung hỏa mù. Tất nhiên rồi, khối lượng

công việc này quá lớn, cũng rất khó điều tra, người nào cũng điều tra

sâu thì không hiệu quả, cậu chọn ra một vài đối tượng mà cậu thấy khả

nghi cho điều tra trước.”

Lâm Kiệt đáp: “Vâng.” Anh ta lại nghĩ

một lát rồi nói: “Anh cả, nếu hung thủ gây án để báo thù cho Cam Giai

Ninh, sau khi Cam Giai Ninh chết, liệu hung thủ có đến nhà họ Hà thăm

hỏi, an ủi không?”

Ánh mắt Vương Các Đông sáng lên: “Suy nghĩ của cậu rất hay đấy. Nếu hung thủ báo thù cho Cam Giai Ninh, nhất định phải là một người vô cùng quan tâm đến Cam Giai Ninh. Sau khi Hà Kiến Sinh

chết, hung thủ rất có khả năng đến tận nhà thăm Cam Giai Ninh. Đến khi

Cam Giai Ninh cũng chết, hung thủ sẽ tới nhà họ Hà để thăm hai bà cháu

nhà họ cũng nên! Thôi được, vài hôm nữa, đợi tình hình điều tra bên cậu

hòm hòm rồi, tôi sẽ đến nhà họ Hà hỏi xem.”