Với sự câu dẫn của Lệ Đình Thâm, Mộ Tiểu Hy dường như đã mềm lòng. Cô gật đồng ý để anh ôm cô ngủ.
"Reng reng reng."
Tiếng chuông điện thoại đã làm cho Mộ Tiểu Hy tỉnh giấc, cô mơ màng vương tay ra lấy điện ở kệ tủ đầu giường rồi bắt máy.
"Alo!"
Giọng nố quen thuộc ở đầu dây bên kia, vội vã và sốt ruột nói:
"Hy Hy! Cháu đang ở đâu vậy? Con và Giang Tuấn Kỳ bị người khác quay lén làm chuyện mờ ám. Bây giờ còn lên cả hot search nữa."
Nghe thấy vậy Mộ Tiểu Hy tỉnh ngủ ngồi bật dậy, lập tức mở hot search lên xem rồi nói:
"Cái gì thầy Giang và con bị chụp ảnh sao? Cậu à, cậu nghe con nói, đó là lúc thầy Giang và con đang thảo luận về kịch bản. Hơn nữa góc quay đó chắc chắn là có ý đồ xấu, con sẽ về để giải quyết ngay."
"Được."
Lệ Đình Thâm nghe thấy vậy cũng ngồi dậy hỏi:
"Hy Hy, đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Không có gì, chỉ là em và thầy Giang bị người ta chụp lén rồi tung tin đồn. Bây giờ em phải quay lại phim trường ngay."
"Để anh giúp em."
"Không cần đâu em có thể tự mình giải quyết được."
Cô đưa tay lên sờ trán anh, rồi căn dặn.
"Không còn sốt nữa. Anh nhớ phải nhờ Văn Bân mang đồ ăn đến cho anh đấy, nhớ uống thuốc đúng giờ còn nữa. Trong lúc này không được phép ra ngoài, đặc biệt là đi xa có biết không hả?"
Dặn dò xong cô liền đứng dậy rời đi, Lệ Đình Thâm ủ rủ ngồi nhìn cô rời đi. Khi đi đến cửa cô quay lại nói:
"Đúng rồi em sẽ thường xuyên đến giám sát anh nghe rõ chưa."
Lệ Đình Thâm có chút ngạt nhiên, " Thường xuyên đến sao?"
Cô gật đầu nói: "Phải, anh vì em nên mới bị bệnh. Thế nên em không thể nào không đến chăm sóc cho anh được. Thời gian không còn nhiều, em phải đi trước đây."
Lệ Đình Thâm mỉm cười, "Được."
Mộ Tiểu Hy nhanh chóng chạy đến phim trường tìm chú mình để nói rõ với ông.
Chú của Mộ Tiểu Hy- Mộ Hàn: "Đừng quá lo lắng, mọi chuyện sẽ được làm rõ thôi. Chú cũng bắt đầu điều tra người đã quay đoạn video đó rồi."
"Cảm ơn chú!"
"Được rồi, mọi chuyện cũng xem như đã giải quyết xong. Một lúc nữa về nhà với chú nhé!"
"Về nhà?"
"Hôm nay là sinh nhật anh cả của con, con quên rồi sao? Bữa tiệc cũng sắp bắt đầu rồi."
"Ây da! Chú xem đầu óc con. Dạo này con bận quá, thế nên quên mất cả sinh nhật anh con."
Mộ Hàn xoa đầu cô, nói: "Ta biết ngay mà, con chắc chắn là sẽ quên. Thế nên ta đã chuẩn bị quà cho con rồi đó, là chiếc máy chơi game mà Mộ Trạch muốn có từ rất lâu rồi."
Mộ Tiểu Hy ôm lấy chú mình làm nủng, "Con biết là chú thương con nhất mà."
"Được rồi, đi thôi!"
"Khoan đã cậu, cậu có số điện thoại của Lệ Đình Thâm không? Con có chuyện muốn hỏi anh ấy!"
Mộ Hàn có chút ngạt nhiên, "Hai đứa quen biết nhau lâu như vậy rồi, mà vẫn chưa có số điện thoại sao?"
"Con quên mất rồi. Chú à, chú cho con với được không?"
"Được rồi! Được rồi!"
Nói rồi ông lấy điện thoại ra đưa số điện thoại của Lệ Đình Thâm cho cô. Cô liền gửi một tin nhắc cho Lệ Đình Thâm.
[Lệ Đình Thâm, em phải về nhà đón sinh nhật của anh trai, nên không thể đến chăm sóc cho anh. Ngày mai em nhất định sẽ đến."
Mộ Hàn thấy cô quan rất quan tâm đến Lệ Đình Thâm, nên không thể không nhắc nhở cô.
"Hy Hy! Mặc dù con là thiên kim tiểu thư nhà Mộ gia. Nhưng chú vẫn phải nói cho con biết! Trong chuyện tình cảm phải một lòng một dạ. Tuyệt đối không được, một lúc đạp hai con thuyền được."
"Chú à, chú nói gì vậy?"
"Vậy chú hỏi con. Bây giờ con có còn thích Trần Phước Lợi hay không?"
Mộ Tiểu Hy biết chú mình đang lo lắng điều gì.
"Về chuyện này chú không cần quá lo lắng, con tự có quyết định của mình."
"Được vậy chú cũng yên tâm rồi!"
"Dạ!"
"Mau đi thôi sắp trễ rồi đó!"
Mộ gia, mọi người điều đã đến chúc mừng sinh nhật của Mộ Trạch.
"Mộ Trạch thiếu gia. Chúc cậu sinh nhật nhật vui vẻ!"
Mộ Trạch: "Được, cảm ơn!"
Mộ Tiểu Hy và chú mình cũng vừa về kịp, cô đi đến chỗ anh trai mình. Vừa nhìn thấy cô Mộ Trạch liền trách móc cô.
"Mộ Tiểu Hy! Em chỉ biết đi quay phim hết ngày này, đến tháng nọ trong lòng em còn có người anh trai này nữa không hả? Mau thành thật đi, có phải em đã quyên mất sinh nhật anh rồi phải không?"
Mộ Tiểu Hy có chút chột dạ, đưa món quà của mình cho anh mỉm cười nịnh nọt nói:
"Anh sinh nhật của anh sao em có thể quên được chứ! Chiếc máy chơi game mà anh thích. Anh chúc mừng sinh nhật!"
Mộ Trạch nhìn thấy món món quà mà cười rất tươi, nhéo má cô một cái nói:
"Ây da! Đúng là em gái anh có khác. Chiếc máy chơi game phiên bản giới hạn mới nhất này anh còn chưa mua được."
Mộ Hàn: "Mộ Trạch, đây là quà quả ta tặng cho con. Chúc con sinh nhật vui vẻ!"
Mộ Trạch: "Cảm ơn chú!"
"Anh cả!" Một giọng nói đã làm ngắt ngang cuộc trò chuyện của mấy người bọn họ.
Trần Phước Lợi đi đến cười rất tươi đi đến, mở món quà của mình ra đưa cho Mộ Trạch nói:
"Anh cả, chúc mừng sinh nhật. Đây là một chút tấm lòng của em."
Mộ Trạch nhìn món quà mỉm cười, vỗ vỗ vai Trần Phước Lợi nói:
"Đồng hồ Rolex bằng vàng 18K, cái này không rẻ đâu!"
Nhận được lời khen này của Mộ Trạch, Trần Phước Lợi cười rất đắt ý.
"Ây! Anh nói gì vậy chứ! Chúng ta đều là người nhà mà."
Mộ Trạch đành phải miễn cưỡng nhận lấy món quà này. Mọi người xung quanh cũng vô cùng ngưỡng mộ.
"Chiếc đồng hồ này, phải có giá đến mấy trăm vạn Trần thiếu gia đúng thật là, yêu chim yêu cả lòng mà."
"Chỉ là sinh nhật anh vợ thôi, có cần phô trương vậy không?"
"Mộ tiểu thư tìm được một người đàn ông thật tốt! Đúng là thật may mắn!"
Nghe thấy mấy mấy lời khen ngợi đó Trần Phước Lợi lại càng thấy vui vẻ nói:
"Các vị cứ khéo đùa. Tôi và Tiểu Hy sắp thành người một nhà rồi. Cái này thì đáng gì chứ!"
Mộ Trạch gật đầu, vỗ vai Trần Phước Lợi nói:
"Cảm ơn nhé!"
"Không có gì anh cả."