Vu Tầm Đạo rất bình tĩnh, “Tôi bảo hắn ta quỳ lạy con gái tôi một ngàn lần.”
“Đừng có giỡn mặt với tôi!” Tiểu Đông, người học việc cùng thẩm vấn với tôi, tức giận hét lên.
"Thật." Vu Tầm Đạo cười, "Cậu chưa từng làm thử phải không, một nghìn cái, một giờ là đủ."
Khi Vu Tầm Đạo nói điều này, có vẻ như anh ta không hề nói dối.
Ánh mắt của anh ta đủ hung ác.
"Được rồi, anh đến để tự thú, vậy nói cho tôi biết, Lại Tử Hào hiện đang ở đâu?" Tôi hỏi.
“Tôi đến tự thú, nhưng tôi không có nói muốn cho các người biết Lại Tử Hào ở đâu,” Vu Tầm Đạo giễu cợt, “Hơn nữa, tôi cũng quên mất hắn ở đâu rồi.”
Tiểu Đông đập bàn: "Cmn, anh đùa giỡn với chúng tôi, tôi sẽ cho anh ngồi tù cả đời, tin hay không!"
Vu Tầm Đạo mỉm cười chỉ vào Tiểu Đông và tôi: “Một bên đe dọa, một bên dụ dỗ. Những chiêu này đã có gần trăm năm rồi, có chiêu nào mới không?”
Anh ta rất khó đối phó.
Bất lực, tôi chỉ có thể nhượng bộ trước.
"Anh Vu, nói cho tôi biết anh muốn gì."
Vu Tầm Đạo nhướng mày, "Đây mới là cách giao tiếp chính xác."
"Trước hết, tôi muốn cảnh sát các anh đảm bảo an toàn cho con gái tôi Vu Tư Diễu. Bởi vì vụ án Lại Tử Hào mất tích đã được lập án nên người mẹ giàu có của Lại Tử Hào chắc chắn sẽ gây rắc rối cho con gái tôi."
Vu Tầm Đạo biết rất rõ Lại Tử Hào.
Lại Tử Hào làm việc hung hăng và càn quấy, phần lớn là do được mẹ nuông chiều. Hắn ta về nước bốn năm trước, từ đó đã có nhiều tiền án, vài năm trước, hắn ta còn làm bị thương tật một người khi đang đua xe, nhưng đã bị mẹ hắn ta ém nhẹm đi.
Tôi trả lời anh ta: “Con gái anh cũng là một trong những nghi phạm. Sau khi thẩm vấn, chúng tôi sẽ cử công an đến nhà để theo dõi”.
“Cảm ơn rất nhiều,” anh ta khẽ thở dài, “Điều thứ hai, tôi hy vọng các người có thể tìm được bằng chứng Lại Tử Hào đã xâm hại các cô gái khác.”
Tiểu Đông mất kiên nhẫn: "Anh bị bệnh à? Anh nghĩ mình là ai? Còn muốn chúng tôi làm việc cho anh sao!?"
“Không làm cũng không sao,” anh ta tựa lưng vào ghế, “Các cậu nhốt tôi 48 giờ, tôi cũng sẽ cho các cậu 48 giờ. Nếu trong thời gian này không tìm được bằng chứng phạm tội của hắn ta, hắn chắc chắn sẽ chết."
"Mẹ nó!" Tiểu Đông lần này thực sự tức, trực tiếp muốn lao về phía trước.
Tôi đập bàn, mắng Tiểu Đông: “Ra ngoài!”