Sự Trả Thù Của Băng

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
- Nó, 17t là một cô gái xinh đẹp, cá tính, sắc sảo. IQ: 200/200. Còn về thân phận thì cho tg giữ bí mật nhé! - Trần Xuân Trúc (Zan): 17t, bạn nó. Là một cô gái dễ thương và hoạt bát, là con gái của ch …
Xem Thêm

Chương 14
Sáng ngày hôm thứ 6 của lễ hội, toàn trường kéo nhau ra sân bay để sang Nhật riêng chỉ có Zan là ở lại vì nhỏ Mĩ Hà không cho phép Zan đi. Lí do vì Zan quá nghèo, Tham gia bữa tiệc sẽ làm mất mặt nhỏ. Toàn trường đã đi, bây giờ chỉ còn 5 người bọn hắn ở lại thôi

– Này, cô không đi sao?_Gin khèo vai Zan

– Anh không nghe nhỏ đó nói gì à? Tôi nghèo nên tôi không được đi_Zan giận dỗi lên tiếng. Dám xem thường nhỏ à, để nhỏ cho biết ai là kẻ nghèo hơn

– Tôi nghĩ nhà cô cũng không nghèo đến nỗi không mua được một vé máy bay nhỉ?_Gin mỉa_Còn nhớ lúc chúng ta gặp nhau lần đầu chứ? Chiếc xe các cô chạy có thể đổi được hơn 100 vé máy bay đấy

– Ừ…ừm….đó…đó…_Zan ấp úng không biết nói thế nào. Thái độ của Zan càng làm hắn thêm nghi ngờ thân phận của nhỏ. Cả những lời nó nói trong căn tin, nghe cũng đủ biết thân phận của nó không tầm thường. Hắn dựa lưng vào xe suy nghĩ. Trong đầu hắn lúc này cứ lởn vởn hình bóng của nó. Hắn cứ trầm tư như vậy đến khi có tiếng Lin gọi

– Chúng ta đi thôi. Zan tự biết lo cho bản thân mình mà. Hai em cũng lên xe đi_Zeny và Lin bỏ lên xe. Hai nhỏ biết chắc chắn Zan sẽ đến

– Nhưng chị à, chúng ta để Zan ở lại đây sao?_Gin chau mày nhìn hai người chị

– Không sao đâu. 2 em mau lên xe đi. Chúng ta không thể vắng mặt trong bữa tiệc này đâu

Gin quay lại nhìn Zan một lần nữa rồi bước lên xe. Còn Zan thì đang phồng mang trợn má nhìn hai bà chị. Dù biết Zan sẽ đến nhưng ít nhất cũng phải quan tâm đến nhỏ chứ. Zan đùng đùng bỏ về nhà

7h tối tại biệt thự Kiwasato tại Nhật

– Woa, biệt tự nhà Mĩ Hà đẹp quá_Hs 1 reo lên

– Đúng là nhà của thiên hoàng có khác_Hs2

– Mọi người nhìn kìa, đó là anh của Mĩ Hà đấy_Một nữ sinh chỉ tay vào phía chàng trai đang nói chuyện với bọn hắn

– Woa, anh ấy đẹp trai quá_Ns1

– Mình nghe nói Mĩ Hà có đến 2 anh trai mà. Người kia đâu?_Ns2 ngó quanh ngó quất. Đám nữ sinh cũng ngó xung quanh. Bỗng một nữ sinh reo lên

– Kia rồi. _Ns3 chỉ tay vào chàng trai đang nói chuyện điện thoại trong góc sân khấu_Anh ấy trông giống người kia thật

– Nghe bảo họ là anh em sinh đôi mà_Ns4 đưa đôi mắt thèm muốn nhìn anh

– Mĩ Hà hạnh phúc nhỉ?_Ns1 trầm trồ khen

– Nhờ Mĩ Hà mà chúng ta có cơ hội diện kiến nhiều gương mặt nổi tiếng. Toàn là những người có máu mặt không à_Ns3_Trường ta thật may mắn nhỉ?

– Không biết nữ hoàng Anh, công chúa Anh và công chúa xứ Italia có đến không nữa. Tớ rất muốn gặp mặt họ_Ns2

– Ừm. Mong là được. Họ ít khi lộ diện lắm nên người được diện kiến họ chỉ đếm được trên đầu ngón tay

Cuộc nói chuyện vẫn tiếp tục. Ở chỗ bọ hắn

– Ba đâu rồi anh?_Lin hỏi

– Ba đang ở trong phòng_Một người con trai với mái tóc màu nâu đỏ lên tiếng. (Màu tóc giống nó)

– Em đang hồi hộp lắm đây, Họ đến chưa, anh 2?_Zeny đưa đồi mắt trong veo nhìn anh

– Kevin đang nói chuyện với họ đấy!

– Sao giờ này mà vẫn chưa đến chứ?_Lin sốt ruột, mắt thì cứ hướng ra cửa

– Còn sớm mà em_Anh vòng tay qua eo Lin

– Anhh 2 à_Chàng trai mang tên Kevin với mái tóc đen nhánh bước đến

– Họ đến chưa?

– Dạ rồi nhưng 2 đứa nhóc đó bỏ đi đâu đó rồi

– Cái gì?_Anh hét lên làm mọi người quay lại nhìn. Anh cười trừ rồi quay sang Kevin_Đã đến rồi sao 2 đứa nó còn đi đâu nữa chứ?

– Em không biết, chúng ta ra ngoài đón họ thôi

– Ừm. Phải đi chứ_anh rời khỏi eo Lin và cùng Kevin tiến ra cửa

– Trời ơi, 2 đứa ham chơi. Mình đã lo phát sốt lên rồi vậy mà còn bỏ đi_Lin giận đến mặt đỏ tím tai

– Thôi mà, hạ hỏa đi. Đã lâu rồi bọn nó không về Nhật nên chắc đi tìm kỉ niệm xưa thôi_Zeny vuốt lưng Lin

– Họ là ai mà anh Kun coi trọng vậy ạ, cả chị cũng thế_Hắn khoanh tay trước ngực nhìn chị mình. Lin không trả lời vội lấy điện thoại gọi cho ai đó

– [Alo]_Một giọng nói thánh thót vang lên

– Em đang ở đâu đó?

– [Đang ở quầy quần áo ạ. Đồ của bọn em bị bẩn nên phải thay gấp]

– Chị xin bọn em đấy, nhanh lên đi, gia tộc bọn chị sắp đến rồi. 2 em phải có mặt trước khi họ đến

– [Bọn em biết rồi. Tút…tút…tút]

* Giới thiệu nhân vật:

– Kiwasato ren: Kun, con trai trưởng của thiên hoàng, anh 2 của nó. Đẹp trai khỏi chê nhưng chưa bằng hắn. Rất giỏi võ. IQ 200/200

– Kiwasato Rin: Kevin, anh 3 của nó, con trai thứ của thiên hoàng, anh em sinh đôi của Kun. Anh đẹp trai thì em sao khác được sinh đôi mà. IQ: 200/200

2 anh của nó đang tiếp quản công ty của ba nó. Vì chuyện của mẹ nó mà ba nó ngày càng bỏ bê việc công ty. 1 năm trước công ty bị đánh bật khỏi vị trí đứng đầu của top 10 và rơi xuống vị thứ 2. Từ đó thiên hoàng quyết định giao công ty lại cho hai cậu con trai khi hai cậu chỉ mới 17t. Còn ông thì chuyện tâm vào việc cứu người vợ yêu quý. Tất nhiên việc chuyển nhượng chiếc ghế điều hành, mụ đàn bà đó không hề biết chứ không bà ta đâu để yên như vậy.

2 anh của nó hơn nó 1 tuổi. Kun hiện là vị hôn phu của Lin còn Kevin là vị hôn phu của Zeny. Có đôi có cặp hết rồi nhỉ?

2 anh chàng ra ngoài một lúc, sau đó vào với 3 người mà không ai không biết. Người đi đầu khoác tay Kun và Kevin là một cụ bà khoảng gần 60t. Người đó chính là Nữ hoàng Anh quyền quý mà bao nhiêu người đang mong gặp mặt. Đi sau là một cặp vợ chồng khoảng chừng ngoài 30. Và cặp vợ chồng này không phải ai khác chính là pama Zan-quốc vương và hoàng hậu xứ Italy (cái này mình không biết à, mình chỉ bịa thôi). Tất cả mọi người vừa trông thấy họ liền cúi đầu. Thiên hoàng cũng xuống từ bao giờ. Vừa trông thấy họ ông đã đi lại bắt chuyện

– Kính chào nữ hoàng ạ_Ông cúi chào

– Ừm. Ta đã hiểu lầm con rồi. Ta xin lỗi_Bà nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe

– Không có gì đâu ạ. Mà con bé đâu ạ?_Thiên hoàng ngó quanh quất tim bóng hình mà mình mong đợi bấy lâu nay nhưng rồi ông lại thất vọng khi không thấy người đó đâu

– con bé chưa đến. Nó và Sophia chạy đi đâu đó rồi. Tí nữa bọn nó sẽ quay lại_Mẹ Zan lên tiếng

– Oh, 2 cậu cũng đến rồi sao?

– Cậu có đúng là bạn của bọn tớ không vậy. Vừa thấy nữ hoàng Anh đã quên bọn mình_Ba Zan bĩu môi. Còn thiên hoàng chỉ biết cười trừ.

– Mọi người, bọn cháu xin phép ra ngoài đón hai đứa nhóc kia đây_Kun và Kevin cúi đầu lễ phép

– Ừm, các con đi đi_Thiên hoàng cười hiền

2 chàng vừa quay bước đi thì cánh cửa mở ra. 2 cô gái một mặc váy trắng một mặc váy hồng từ ngoài bước vào. Mọi người đều tá hỏa nhìn 2 con người đó

– Sao 2 con nhỏ đó lại ở đây?_Mĩ Hà chua chát lên tiếng

– Đồ nghèo kiết xác mà đến được đây à_Lần này là đến nhỏ Mĩ Trân cất giọng chua lét. Bọn hắn cũng trố mắt nhìn hai con người đó

– Cuối cùng cũng đến rồi_Lin khoanh tay trước mặt nhìn hai người đó. Bọn hắn nghe Lin nói thì đồng loạt quay lại nhìn nhỏ

– Chị biết họ sẽ đến?

– Tất nhiên phải đến rồi. Bữa tiệc hôm nay không thể thiếu sự hiện diện của hai đứa bọn nó

– Rốt cuộc bọn họ có thân phân như thế nào?_Hắn buộc miệng hỏi chị mình. Lin không trả lời chỉ cười cười cho qua chuyện. Bọn hắn lại hướng mắt nhìn vào 2 con người đó. Đang lúc mọi người đang ngơ ngác, bàn tán xôn xao thì có hai thân ảnh lao tới ôm lấy người con gái mặc áo trắng trước mặt tất cả mọi người. Tất cả lại được một phen bất ngờ và ngạc nhiên. Không khí trở nên im lặng. Trong các vị quan khách ở đây có một người mặt đang xám xịt lại, trong lòng đang nổi lên một trận giông tố mà chính bản thân người đó cũng không biết tại sao mình lại như vậy

– Cuối cùng em cũng về rồi_Kun nghẹn ngào nói

– Anh nhớ em lắm, con bé ngốc này_Kevin xiết chặt vòng tay ôm nó hơn. Nó nằm trong lòng hai anh chàng chới với.

– Buông…buông em ra…khó…khó thở quá!_Hai chàng vội buông nó ra. Nó vội hít lấy hít để. Sau đó đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn hai ông anh

– Nhờ hai anh mà em suýt được đi đàm đạo với vương ca rồi đấy!_Đôi môi anh đào của nó chu lên trông rất dễ thương

– Vương ca mà dám bắt em đi đàm đạo, bọn anh sẽ xuống giáo huấn ông ấy_Kun giở giọng trẻ con nói

– hihi_Nó phải phì cười vì ông anh của mình. Bỗng đằng sau có tiếng của Zan vọng tới làm 3 người giật mình

– 2 anh lo nghênh đón nó mà bỏ mặc em à, không công bằng mà_Zan phụng phịu quay mặt đi hướng khác

– Ơ đâu, bọn anh luôn hoan nghênh em mà công chúa dễ thương của anh_Kevin nhéo đôi mà phúng phính của Zan làm cô nàng la oai oái

– hix, huhu mặc em méo xệch rồi. Em ghét anh, đại ma vương Kevin_Zan nước mắt lưng tròng nhìn Kevin

– Anh xin lỗi mà. Sao em lại khóc chứ?_Kevin lung túng gãi đầu không biết làm gì

– Haha, Kevin bị gọi là đại mà vương kìa_Kun cười thích chí trên nỗi đau của cậu em trai

– Hứ, còn anh là quân sư của đại ma vương, cũng đâu có thua gì đâu_Zan lại đá mắt sang Kun, tay nâng niu đôi má đỏ ửng của mình

– Thôi thôi cho tôi xin, chúng ta đang ở trước mặt nhiều người làm trò hề đấy_Nó nhắc khéo mọi người. 3 người kia giờ mới nhớ ra là mình đang ở đâu. Ôi mất mặt quá đi. Vội lấy lại hình tượng vốn có, hai chàng đưa khủy tay ra cho bọn nó khoác vào. 4 người cùng nhau tiến vào trong

– Con chào papa ạ_Zan cúi chào papa nó

– Oh con gái con đến rồi sao?_Thiên hoàng cười tươi với Zan rồi lại hướng mắt qua nó

– Con…về rồi_Ông nói nhỏ với nó. Trên khóe mắt còn đọng vài giọt nước mắt, nước mắt của sự vui mừng

– Vâng.

“Cạch” Cánh cửa lại một lần nữa mở ra thu hút sự chú ý của mọi người. Một đoàn người tiến đến chỗ bọn nó

– Đến rồi. Chúng ta lại đó chào hỏi thôi_Lin nói rồi kéo tay hắn đi

– Oh, anh sui, anh đến rồi_Thiên hoàng niềm nở chào đón những người đó

– Chúng tôi đến hơi trễ, thành thật xin lỗi

– Anh đừng nói quá như thế chứ? Bọn tôi cũng vừa đến thôi_Ba Zan lên tiếng

– Ôi ông bạn yêu quý của tôi, anh đến rồi đó ư?_Ba hắn đột nhiên ôm lấy ba Zan, có vẻ như lâu rồi hai người không gặp nhau

– Bọn cháu kính chào các bác ạ_4 người bọn hắn lễ phép cúi chào những người lớn ở đây

– Oh, đây là hai con rể tương lai của ta phải không?_Ba Zan vui vẻ hỏi

– Hửm? 2 con rể?_Hắn và Gin nhìn nhau không hiểu. Sao lại đến hai con rể?

– 2 con đừng làm bộ mặt đó chứ? Rick, con cũng là con rể của ta vì vợ con là con của ta mà. Vợ con đã gọi ta là papa thì con cũng gọi như vậy đi cho thân thiết

– Ơ, Vợ con…là con của người sao? Mĩ Hà sao có thể…

– Sao em lại không thể?_Nhỏ Mĩ Hà và mẹ nhỏ sáp tới. Nó nhìn điệu bộ của nhỏ chỉ cười khinh bỉ. Ba Zan liếc mắt nhìn nhỏ rồi buông một câu làm nhỏ quê muốn độn thổ.

– Cô không thể.

– Ớ, papa, papa nói gì vậy?_Ôi đúng là mặt dày. Dám gọi papa ngọt sớt kìa

– Ai là Papa của cô, tôi hay anh bạn thiên hoàng của tôi hay là một kẻ khác?_Ông nhìn mẹ con nhỏ bằng nửa con mắt. 2 mẹ con nhỏ chỉ là một con rắn độc đội lốt người mà thôi. Xung quanh lại có tiếng xôn xao

– Nè, ông kia, đừng nghĩ là bạn của chồng tôi thì muốn nói gì thì nói nha

– Ai là chồng cô cơ chứ?_Ba nó cuối cùng cũng lên tiếng

– Papa, papa nói gì vậy?_Nhỏ Mĩ Hà nũng nịu. Ba nó bực bội hất văng cánh tay nhỏ

– Cứ thích nhận bừa nhỉ?_Một giọng nói mang sự chế giễu vang lên. Và chủ nhân của giọng nói đó không ai khác chính là Zan

– Cô đang nói gì vậy?_Nhỏ Mì Hà trùng mắt nhìn Zan

– 2 năm là đủ rồi_Âm giọng trầm thấp vang lên. Mọi người đều hướng mắt vào con người đó. Hàng trăm ánh mắt đều dõi theo nó. Họ cố lắng nghe nó đang nói gì

– Con nhỏ kia, cô và nhỏ bạn của cô đang bày trò gì ở đây hả?_Mẹ nhỏ Mĩ Hà lên tiếng bảo vệ con bà ta mà nói chính xác hơn là bảo vệ chính bản thân bà ta

– 2 năm là đủ rồi. Bây giờ thì bà về vị trí vốn có của bà đi và trả vị trí lại cho tôi và mẹ tôi. Vị trí mà bà đã cướp từ 2 năm trước._Đôi mắt lạnh lùng của nó quét khắp người mụ đàn bà đó. Cuộc tranh chấp sẽ như thế nào? Mọi người xem chương tiếp theo nhé

Thêm Bình Luận