Nhỏ hôn mê li bì suốt ba ngày ròng rã làm mọi người cứ lo sốt vó cả lên. Nhưng không ai báo cho Nie biết vì sợ cô khi quay về đây sẽ gặp nguy hiểm. Cuối cùng nhỏ cũng tỉnh lại, khuôn mặt vô hồn...không nói không rằng với bất kì ai, suốt cả tuần chỉ ở ru rú trong phòng. Mẹ nhỏ vì quá thương con mà khóc lên khóc xuống. Nhìn nhỏ lúc đấy tiều tụy hẳn hoi làm ai nhìn thấy cũng phải xót xa.
Sau đó...nhỏ ra khỏi phòng, khuôn mặt lại tươi cười như trước...đi học bình thường trở lại làm ai cũng vui mừng ra mặt. Nhỏ không hề đả động tới việc cũ nên trong nhà ai cũng cho qua mà mong cho nhỏ mau chóng hồi phục. Nhưng có lẽ con tim của nhỏ sẽ mãi mãi không bao giờ lành lại.
Khi nhỏ đi học trở lại thì biết Rin đã sang nước ngoài học. Rồi 1 năm sau nhỏ lại chuyển trường (sang KW ý)...rời xa cái nơi chứa những kỉ niệm của nhỏ và "người ấy".
End Flash back.
Kể xong...nhỏ khóc...khóc rất nhiều...trời lại mưa...mưa tới sáng hôm sau mới dứt. Cả đêm đó nó và nhỏ ngủ chung với nhau trong phòng nó. Cả 2 đã gần nhau hơn một chút rồi.
Sáng hôm sau...mắt nhỏ sưng húp lên vì khóc cả đêm. May là nó cũng hay giống nhỏ nên đã đặc chế ra loại kem bôi vào tầm 5p thì sẽ hết sưng ngay. Đưa cho nhỏ bôi...quả thật rất công hiệu nha, mắt nhỏ đã bình thường trở lại. Vui vẻ về phòng thay đồ chuẩn bị đi học. Nó đợi Rain đi rồi bỗng nhiên nở 1 nụ cười tươi. Rốt cuộc nó cũng có bạn rồi. Nhìn mình trong gương...nó giật mình...mình đang cười sao?
*************
- Hey...mọi người buổi sáng vui vẻ!-nhỏ thay đồ xong thì đi xuống nhà,dơ ngón tay thành hình chữ V chào làm mọi người cười tươi với cái vẻ nhí nhảnh của nhỏ. Nó nghĩ thầm trong lòng...nhỏ lúc nào cũng cười được như vậy thì tốt rồi.
- Đi học thôi. - hai chị em Nie-Rain đồng thanh. Hôm nay đi 2 xe. Nó đi chung với hắn và Kai nhường chỗ cho 2 chị em nhà nhỏ hét hò trên xe Kun.
Tới trường thì lại nhận được hàng loạt câu bình luận. Cả bọn chả ai để ý...nhưng đột nhiên đám con gái im bặt, tách sang 2 bên làm 6 đứa bọn nó ngạc nhiên dừng lại.
- Chào mọi người. - tèn tén ten...Ngọc Trân phù thủy đã xuất hiện. Tuần trước ả cùng cha đi sang nước ngoài du lịch nên giờ mới xuất hiện.
- Quen biết gì không? - nó khó chịu lên tiếng. Ả nhìn nó...Cả trường nhìn nó...5 người còn lại nhìn ả.
- Ơ...à ừm...em là em gái gái của Kun đúng không? - cả trường ồ lên...thì ra là em gái của prince. Xém chút là đắc tội nhầm người rồi. Nó nhếch miệng quan sát ả, thầm đánh giá con người trước mắt rồi chốt.
- Không tồi! - câu nói nửa đùa nửa thật của nó làm 5 người bên nó bụm miệng cười. Còn ả thì cứ tưởng nó khen nên cười tươi như hoa.
- Chị là Lý Ngọc Trân...người yêu của Kai. - nói xong ả chạy đến ôm lấy tay Kai mà nũng nịu. Rain làm bộ mắc ói làm cả trường cười ầm lên. Kai thì nhăn mặt cười khổ, hướng ánh mắt cầu cứu nhìn bọn bạn. Đột nhiên Rain nổi hứng muốn trêu tức ả, vội nghiêm mặt nói.
- Chồng à...em mới bỏ lơ chồng có mấy năm mà chồng đã hú hí với con khác rồi sao? Qua đây ngay cho vợ! - nhỏ ra lệnh. Kai hiểu được nhỏ đang giúp mình nên vội gở tay ả ra chạy sang núp sau lưng nhỏ như con nít sợ người xấu vậy. Ả ngơ ngác nhìn Kai.
- Ơ...anh Kai...sao anh có thể... - chưa để ả nói hết, Kai đã chặn họng.
- Anh cái khỉ gì chứ...cô hơn tôi tới 2t đấy...xưng hô cho đúng cách đi. Nổi hết cả da gà da vịt. - cả trường lại được dịp cười ầm lên, ả ngượng quá vùng vằng bỏ đi. Trước khi đi còn đe dọa Rain.
- Mày hãy đợi đấy. - Rain le lưỡi thách thức làm ả tức đến hộc máu. Ả quay sang quát với đám học viên.
- Đứa nào còn đứng cười ngày mai tao đuổi học hết. - lập tức mất dáng hết. Ghê gớm thật nhề?