- 🏠 Home
- Đô Thị
- Tình Cảm
- Sự Trả Thù Của Ánh Trăng
- Chương 31: Ừ Thỳ Ở Chung Nhà (1)
Sự Trả Thù Của Ánh Trăng
Chương 31: Ừ Thỳ Ở Chung Nhà (1)
Hôm nay là chủ nhật, là ngày mà bọn hắn dọn đồ sang nhà nó ở. Sáng sớm đã có tiếng chuông cửa, bà quản gia chạy ra mở cổng
-Ơ..chào các thiếu gia, mời các thiếu gia vào nhà !_bà quản gia nhìn thấy tụi hắn và kính cẩn nói
-Chào bà !_bọn hắn trả lời rồi lái xe vào
Bước vào trong nhà, bọn hắn thấy nó và anh đang ngồi ăn sáng
-Sao chỉ có 2 người vậy ? Exline và Ruchia đâu ?
-2 đứa nó còn ngủ trên phòng đấy !_anh trả lời
-Để chúng tôi lên kêu các cô ấy dậy cho !_cậu và Kaito nói
-Tùy các cậu, nếu như các cậu có đủ bản lĩnh gọi 2 đứa đó dậy được !_anh nói 1 cách khá mỉa mai “tài cán” của 2 đứa bạn
-Ừm, cứ để tớ làm cho !_Kelvin tự tin
-Lầu 2, rẽ phải căn phòng thứ 3 là của Exline. Rẽ trái phòng thứ 2 là của Ruchia_nó nói
Vậy là cậu và Kaito lên phòng của nhỏ và cô, còn hắn thì ngồi ở dưới lầu ăn sáng với anh em nó. Kể về Kelvin trước nhé: cậu đi lên lầu rẽ phải và mở cửa căn phòng thứ 3 như lúc nãy nó chỉ đường. Bước vào phòng, điều đầu tiên mà cậu nhận xét là cách bày trí rất trang nhã, gram màu của căn phòng này chủ yếu là nâu vàng và xanh lá cây. Cạnh cửa sổ là 1 cái kệ sách rất lớn gồm có sách văn học, truyện ngôn tình, truyện tranh, sách tìm hiểu lịch sử, văn hóa các nước,…Trên kệ cao nhất có 1 tờ giấy được ép nhựa và bảo quản khá kĩ, cậu cầm tờ giấy đó và sững người
“ Bằng tiến sĩ
Họ và tên Trần Phương Đông Nghi, 16 tuổi…”
Nhỏ đã có bằng tiến sĩ vào năm 16 tuổi ư, tốt nghiệp trường Đại học danh tiếng của Thế Giới loại giỏi. Khó tin quá, thảo nào vào lớp tụi nó ngồi chơi với ngủ mà thôi. Bên cạnh tấm bằng tiến sĩ đó là quả cầu thủy tinh mà cậu đã tặng cho nhỏ, nhỏ giữ gìn kĩ vậy sao ? Nhưng cậu nhanh chóng trở về thực tại và tiến lại giường của nhỏ. Hiện tại Exline đang quấn chăn ngủ rất ngon lành
-Exline à ! Dậy đi em !
-Ưʍ..ưm Đứa nào thế ? Im lặng giùm đi !_nhỏ nói rồi quay sang bên kia ngủ tiếp
-Dậy đi ! Sáng rồi kìa ! Con gái có ai ngủ như em không hả ?
-Mặc tôi ! Trời sáng thì kệ chứ ! Biến đi cho đời nó đẹp !
-Em dậy đi mà !
-Còn nói nữa là xơi bom nhá !_nhỏ hâm dọa
-Anh sẽ nói tiếp nếu như em còn ngủ !_cậu vẫn kiên trì
Không cãi nữa, Exline gỡ trái bom bi trên vòng tay ném về phía cậu
“ Bùmmm”
Haizz tội nghiệp Kelvin. Ở dưới nhà thì nó, anh và hắn cũng nghe thấy tiếng nổ đó. Anh nói
-Haizzz, Kelvin khổ rồi !
Cậu tiếp tục gọi nhưng mãi không được, Exline vẫn nằm đó mà ngủ. Nhìn Kelvin bây giờ tàn tạ thấy mà thương luôn, ai kêu sáng sớm vào phòng của nhỏ làm gì để ăn bom bi vậy không biết (mới xơi bom bi loại nhỏ mà tàn phai nhan sắc rồi, không biết mấy trái lớn hơn ra sao đây ?)
Còn về Kaito thì sao ta ? Bước vào phòng Ruchia, căn phòng này có màu hồng và vàng nhạt. Cạnh giường của cô có 1 cái tủ lớn, mở ra Kaito muốn choáng luôn, cả cái tủ cao gần 3 mét mà trong đó toàn bộ là bánh kẹo với đồ ăn vặt. Haizzz ăn đến thế là cùng !!! Cạnh cửa sổ là bàn trang điểm, trên đó có rất nhiều loại mĩ phẩm, đa số là hàng hiệu và rất mắc tiền, nhiều loại trên thế giới chỉ sản xuất khoảng 5-6 hộp. Vậy mà cô có toàn bộ luôn, Kaito quay sang giường của Ruchia “ Cô ấy nhìn lúc ngủ rất đáng yêu nhỉ ? Nhìn rất hiền chứ không dữ như thường ngày”
-Nè ! Cô dậy đi !_Kaito lay người Ruchia dậy
-Ưm…thằng nào thế ? Chế đang ngủ ! Biến chỗ khác chơi đi !_Ruchia ngái ngủ 1 cách hồn nhiên
-Nè, trời sáng như đốt nhà rồi mà cô ngủ quài là sao đây ? Ngủ đi rồi mai mốt mập như heo rồi đừng than tại sao ế nhá !_Kaito leo lên giường giành lấy tấm chăn của Ruchia
-Mặc xác tôi ! Bây giờ có bấm nút phắng lẹ không thì bảo ?
-Vậy bây giờ cô có thức dậy hay không ? Nếu cô không dậy thì tôi sẽ…hôn cô đấy nhé !_mặt Kaito gian không thể tả
-Tôi thách anh đấy, bà đây không dậy thì…ưʍ..ưmm…
Vâng ! Lời hâm dọa của Kaito đã thành sự thật rồi pà con ạ. Kaito hôn thẳng vào đôi môi hồng của cô, ai mà ngờ được chứ ! Hai cái miệng này ngày nào cũng cãi nhau chí chóe mà bây giờ là kiss nhau cơ đấy ! Haizzz loạn rồi…Ruchia mở to mắt kinh ngạc, cái quái gì thế này ? Tên âm binh này dám hôn cô sao ? Sau 3 giây định hình lại tâm lí thì..
“ Bốp..rầmmmm”
- Áááááá!
Các bạn biết chuyện gì đang xảy ra hông nè ? Ruchia đã đạp Kaito ra và phi thẳng chiếc dép hình Mickey bạ chà bứ vào gương mặt đập chai điển hình nhà ta.
-Hứ ! Cho chừa cái tật hôn người ta khi người ta chưa có nhận thức_Ruchia phủi phủi tay đứng chống hông nhìn Kaito ( chưa nhận thức ? Là bị thiểu năng phải không ạ ? ^^)
Thế là Kelvin và Kaito lại phải lết cái xác “thân tàn ma dại” của mình xuống lầu. Nhìn cảnh này là đảm bảo 2 người mất hơn nửa số fan nè ! Anh nhìn thấy 2 người đó, biết là chuyện gì đã xảy ra rồi mà vẫn cứ giả vờ cất tiếng hỏi trêu
-Hai cậu bị sao vậy ? Làm gì mà như mới ở trại Biên Hòa ra thế ?
-Ặc…2 người đó đúng là không phải con người mà ! Được trai đẹp vào tận phòng kêu dậy mà vẫn nằm ườn ra đó sao ? _Kaito vừa nói vừa xoa cái bản mặt vừa bị ăn chiếc dép của Ruchia, hình tượng đáng yêu khi ngủ của cô lúc sáng bay đi đâu mất tiêu hết rồi
-Ừ…Exline bình thường nhìn đáng yêu ngoan hiền lắm ! Cứ nghĩ là dễ kêu, ai dè…_Kelvin cũng góp lời, nhìn cậu bây giờ tóc rối bù, quần jean lúc sáng đi thì lành lặn nhưng bây giờ thì thành mốt mới rồi, rách tùm lum chỗ hết (thấy cũng tội mà thôi cũng kệ)
-Thôi, 2 cậu đi thay quần áo đi. Lát nữa trở ra nhận phòng !_Hắn đang muốn cười lắm nhưng vẫn phải ráng nhịn, gì chứ nó đang ở đây mà ! Cười làm mất hình tượng rồi sao ? (haizzz…vốn dĩ anh đâu có hình tượng gì trong mắt chị Moon)
-Ukm, vậy bọn tớ đi đây !
-Khoan !_nó buông đũa lên tiếng
-Hả ? Gì vậy Moon ?_Kaito lên tiếng hỏi liền, lần đầu tiên mới nghe Moon gọi mình được 1 tiếng mà
-Phòng tắm…quay ra sau, đi thẳng, rẽ phải !_Thì ra nó chỉ đường cho 2 người, cũng đúng thôi đây là nhà nó mà, làm sao 2 người đó biết chỗ mà thay -_-
-Ukm…ờ…!_trả lời xong cậu và Kaito đi thay quần áo mới và sẵn tiện quăng bộ đồ te tua tơi tả này
Haha...t/g đã chính thức trở lại và lợi hại hơn xưa ! (Còn ăn hại hay phá hoại thì chưa xác định được ^^) M.n được nghỉ tết nguyên đán hết chưa nè ? Có ai còn nhớ mà ủng hộ truyện của t/g hông ? ^^
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Tình Cảm
- Sự Trả Thù Của Ánh Trăng
- Chương 31: Ừ Thỳ Ở Chung Nhà (1)