Chương 6: Cảm Giác Của Cô.

- Anh…Anh thả em xuống đây được rồi.

Runa không dám nói lớn tiếng vì sợ người khác nghe thấy lại hiểu lầm nhiều hơn.

Hành lang bỗng nhiên yên lặng đến lạ thường.Người con gái trong vòng tay Rer gương mặt đã đỏ bừng. Rer cúi xuống nhìn vào mắt cô, dù không thích cô nhưng…Anh lại rất thích trêu đùa cô lâu lắm rồi anh không có cảm giác chiếm hữu như thế này.

- Em ngại ngùng à?

Rer nói thầm bên tai Runa.

- A…Không có chỉ là em sợ phiền phức thôi.

Lời nói vừa thốt ra khỏi miệng cô như muốn tự cắn lấy lưỡi mình. Trời ơi cho cô chết đi là vừa nói như thế này càng làm hắn ta nổi lên hứng thú trêu cô mà thôi.

Runa không muốn mọi người chú ý nhiều đến mình vì như thế mọi hành động của cô sẽ bị người khác chú ý đến. Cứ nghĩ việc quen biết được Rer sẽ là một chuyện tốt nhưng xem ra…Chuyện tốt chưa đến mà chuyện xấu đã đến rồi. Cô không nghĩ Rer lại là anh chàng hot boy nổi tiếng của trường, mọi người thấy cô được hắn ta bế trên tay. Thế nào cũng có những lời nói không được mấy thiện cảm.

- Phiền phức à?

Khi đang suy nghĩ thì cô cảm nhận được hơi nóng bên tai. Khi ngước mắt lên nhìn thì gương mặt Rer chỉ cách mặt cô khoảng một gang tay. Một khoảng cách rất gần, chỉ cần nhúc nhích nhẹ thôi thì môi cô cũng đủ chạm vào môi anh.

- Không…Ý em không phải vậy...

Runa ra sức lắc đầu như kẻ vô tội không biết gì. Ánh mắt cô nhìn Rer cũng trở nên trong sáng thuần khiết hơn làm anh không nỡ bắt bẻ nữa.

- Thôi anh không đùa với em nữa. Không sao đâu họ cũng chẳng làm gì em được.

Rer nói với vẻ rất tự tin làm cô nghĩ ra một chuyện không lẽ mấy đứa con gái trong trường đều nghe theo lời hắn ta hết sao. Rer dừng chân lại, anh nhìn vào trong lớp 12A1 nơi mà cô sẽ học sau này và cười mỉm.

Cô giáo trẻ cũng hết sức ngạc nhiên trước nay cô chưa bao giờ thấy nam sinh nổi tiếng lạnh lùng này bế một cô gái nào cả. Nhưng không ngờ hôm nay anh lại bế và bế ngay vào lớp. Cô giáo không biết chuyện gì đã xảy ra. Cô khẽ quay xuống nhìn mọi người trong lớp mặt ai cũng sớm đơ ra khi thấy cảnh tượng này.

- Thưa cô...

Đang nằm yên vị trên tay Rer nhưng khi thấy sắc mặt thay đổi của cô giáo, cô liền cúi đầu thưa một cách lễ phép.

Runa biết một học sinh khi đã để lại một ấn tượng tốt cho thầy cô giáo là một chuyện vô cùng nên làm. Vì thế cô không thể để cô giáo này có ác ý về mình.

- Trời ơi chuyện này là sao?

Một nữ sinh trợn mắt nhìn về phía Runa và Rer chằm chằm cứ như muốn nuốt sống Runa vậy. Còn mọi người trong lớp thì không ngừng có những lời nói không hay về Runa.

Mai và Ngọc Anh cũng sớm bị cô làm cho giật mình.

- Em làm gì vậy?

Đến lúc này cô giáo mới có thể mở miệng nói lên suy nghĩ của mình.

Rer nhìn cô cười nhẹ.

- Dạ thưa cô bạn nữ sinh này không may bị té ngoài sau trường chân bị trật không thể đi được. Chắc có lẽ là học sinh mới chuyển đến nên em mới hỏi cô ấy học lớp nào? Có lòng tốt bế về lớp mình đây thôi chứ thật sự chúng em không có gì hết…Cô đừng hiểu lầm.

Nghe Rer giải thích một cách rõ ràng. Bọn con gái trong lớp thở phào một cách nhẹ nhõm, thật ra bọn họ không phải không biết. Rer là một người có tính cách trầm lại ít nói chuyện. Nhiều lúc khi đi chơi chung anh cũng chỉ nói dăm ba câu cho có lệ. Nghe được hot boy lớp mình giải thích tận tình đến như vậy cô giáo cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bên cạnh Rer lúc nào cũng có một cô gái xinh đẹp nên bọn họ không dám tiến lại gần theo. Họ nghĩ người con gái bên cạnh anh chắc là người đặc biệt xinh đẹp và giàu có. Còn người mà anh đang bế trên tay hoàn toàn không có một điểm nào. Để so sánh với các cô gái trước của anh được vì thế khi nghe anh giải thích bọn họ lập tức tin ngay.

Runa khẽ cười thầm trong lòng. Nhìn qua ánh mắt bọn họ làm sao cô không biết bọn họ đang nghĩ gì về mình. Đúng cái vẻ bề ngoài hiện tại của cô sẽ không làm bọn họ lo ngại việc Rer bị giành mất. Nhưng theo cô muốn làm anh ta thích mình cũng không phải là chuyện khó.

- Vậy hai em vào lớp đi.

Một nam sinh lên tiếng hỏi: - À bạn gì đó ơi bạn tên gì vậy?

Runa nghe theo tiếng nói hình như gọi mình. Cô mỉm cười biết tên thì điều này đương nhiên là cần chứ.

- Mình tên Song Nhi. Nhưng bạn cứ gọi mình là Runa cho tiện.

Khóe môi Rer khẽ nhếch lên thì ra cô ấy tên là Runa. Một cái tên rất đẹp anh thích sự cá tính trong cái tên của cô. Người con gái này cho anh nhiều cảm giác rất lạ, anh không thể hiểu cô là người như thế nào. Nhưng khi nhìn vào ánh mắt mà cô nhìn anh hình như có một cái gì đó thâm trầm.

Cô đang suy nghĩ gì chứ?

Thật ra cô ấy có phải là một con người giản dị như cái vẻ bề ngoài này không?

Mọi chuyện này anh nhất định phải làm rõ, người con gái này nhất định có cái gì đó giấu mọi người. Anh là người có khả năng nghe được những âm thanh rất xa. Nhưng khi nãy bước vào trong con đường phía sau trường học cũng chính là nơi anh tìm thấy cô gái này. Nhưng lúc đó rõ ràng anh không nghe thấy tiếng hét của cô tới khi lại gần thì mới phát ra tiếng hét.

Thật ra chuyện đó là như thế nào hay là cô bị bọn chúng đánh ngất rồi mới vào trong đấy khi tỉnh dậy mới hoảng loạn hét lên? Một chấm hỏi lớn trong đầu anh. Rer bế cô về chỗ ngồi sau đó ngồi luôn bên trên cô trước ánh mắt rực cháy tình yêu của các cô bạn nữ sinh trong lớp.

Runa ngước lên nhìn về phía người con trai vừa mới bề cô trên tay khẽ cười. Cô biết anh ta đang nghĩ gì chứ biết rất rõ nữa là đằng khác. Anh ta đã bắt đầu thấy điều kì lạ trong cô thì…Cô sẽ cho anh ta biết mọi chuyện mình đang nghĩ chỉ là viển vông mà thôi.

Đối phó với một người bình thường không hề khó, nhưng đối phó với một kẻ nhìn thấu như Rer cũng có chút trở ngại. Người thông minh luôn rất nhạy cảm trong mọi tình huống,cô tin anh là người như vậy.

Mai quay xuống nhìn cô hỏi: - Chuyện hôm nay là như thế nào?

Mai thấy lạ vì sao Rer lại đưa Runa về chứ, với sức của Runa bốn tên nhóc kia bắt nạt chẳng là gì cả. Không lẽ Runa không khừ bọn chúng?

- Mọi chuyện tôi đã làm một cách ổn thỏa, chỉ cần có được lòng tin của anh ta. Nhất định phần mềm sẽ nhanh tìm ra…

- Là sao?

Ngọc Anh khó hiểu mọi chuyện là như thế nào, chỉ mới vào ngày đầu tiên thôi làm sao Runa biết được bộ phần mềm kia đang nằm trong tay ai chứ?

Runa nhớ lại lúc Rer cúi sát gần gang tay nữa là chạm môi anh. Trên cổ trái anh ta có một vết sẹo…Vết sẹo đó là một cây sáo nhỏ có hai chữ gì đó cô không nhìn rõ. Cô nghi ngờ anh là người có liên quan đến bộ phần mềm và theo cô vết sẹo là kí hiệu của Sáo Quỷ.

Tối về tôi sẽ nói sau, ở đây không tiện.

Ở đây là trường học người có lai lịch không rõ ràng như Rer. Đang ngồi phía trên cô ngủ nhất định cũng phải có những tai mắt khắp nơi. Để bọn chúng biết được cô đang nghi ngờ thì mọi kế hoạch coi như đổ bể.

- Đồng ý!