“Ôi chao, không ngờ ngươi cũng còn nhớ đến việc quay lại xem lão già này.”
Sư tôn ngước mắt lên, ngạc nhiên vì ta quay trở lại chỗ này, lúc trước bởi vì chuyện của Tiềm Uyên mà ta với sư tôn đã cãi nhau một trận to.
Vừa nói, ông vừa liếc nhìn phía sau ta, có chút thất vọng nói:
“Không mang theo hắn về sao.”
"Mang ai về cơ? Aiya, người ta đã trưởng thành rồi, có suy nghĩ của bản thân, muốn đến hay không tự mình quyết định. Đồ nhi đến không phải là tốt rồi sao." Ta mỉm cười nói, sau đó “cạch” một tiếng đặt trường đao lên mặt bàn cạnh đó.
“Sư phụ, người mau nói cho con biết, rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Nguyên chủ là người khá đặc biệt, thể chất mạnh mẽ, lại có hứng thú với kiếm pháp hơn là tu luyện. Bởi vậy nên mặc dù tu vi không có gì nổi bật nhưng nếu đánh tay đôi thì vẫn có thể ngang cơ với cả sư tôn.
Thế cho nên nói chuyện cũng có phần tùy hứng hơn.
Sư tôn à, con cho người chút mặt mũi rồi đó, đừng có nói gì khiến con không zui nha =))
“Vốn ta còn định để đồ đệ của ngươi với Cơ Thù cùng nhau tu luyện.” Sư phụ khẽ giật giật khóe miệng, chó chút chột dạ nhìn về phía ta, sau đó ho khan hai tiếng chỉ vào Cơ Thù bên cạnh, “Hắn vẫn chưa có sư phụ. Vốn dĩ Bất Tri định đích thân dạy dỗ hắn. Nhưng mà nửa tháng trước nó đi đến chỗ ngươi một chuyến, sau khi trở về liền….
Sư phụ khụ khụ, sắp xếp từ ngữ một chút, sau đó nói: "... Liền sục sôi nhiệt huyết, chạy đi hành tẩu gianh hồ, hành hiệp trượng nghĩa rồi."
Lão tổ tông nghe xong liền gật gật đầu.
Đúng vậy, lúc đó sau khi ta nói rõ mọi chuyện với Ứng Bất Tri, nàng đau lòng nói với ta:
“Ta không muốn công lược người khác đâu. Nói thật với ngươi, lợi dụng tình cảm của người khác quả thật là quá đáng, nhưng mà hệ thống của ta ..."
[Hệ thống bên này có thể ngẫu nhiên tái tạo lại hệ thống của bên kia.]
Lúc này, trên đầu nàng xuất hiện một dòng chữ lớn.
Chính vì thế, ta đã giúp nàng tái tạo lại hệ thống.
"Hệ thống của ngươi bây giờ là gì?" Ta hỏi.
Đôi mắt nàng sáng lên, nhìn ta nói lớn: “Hãy ủng hộ công lý và xóa bỏ sự bất công trên thế giới”
Ta :"......"
Biểu tình của nàng vô cùng nghiên túc, kiên định như một công dân gương mẫu được ánh sáng của Đảng và nhà nước soi sáng, nhất quyết muốn trở thành Đảng viên.
“Lão tử đây nhìn đám người đó từ lâu đã không thuận mắt rồi!!”
Ứng Bất Tri nói lời cảm ơn ta rồi vui vẻ bước đi.
Có lẽ vì ta thay đổi cốt truyện nên hiệu ứng cánh bướm đã xảy ra.