Chương 3: Tẩy Tủy Đoán Cốt

Các vị đi ngang qua cho ta xin 1 cục kẹo a ;333

Sau khi đổi mới tư chất và khí vận,hắn bắt đầu đảo mắt xuống phần điểm chỉ số,đặc biệt chú ý đến Phần "Điểm Còn Dư:2"

Chu Tịch:"Ấy,cái này...hình như ta vẫn chưa tu luyện mà a!"

Hệ Thống:Là bản hệ thống đại nhân đại lượng cho ngươi a!

Chu Tịch:Ngươi lần này tốt một cách lạ thường nha!

Màn hình hệ thống hiện lên một khuôn mặt robot cười mỉm,vui vẻ vì lần đầu được khen.

Hắn cũng vui vẻ nhìn lại với ánh mắt có phần biết ơn vì nó đã đến,cho mình một phần quà như vậy.Sau đó,hắn suy nghĩ một chút về con đường của bản thân.

Còn hệ thống suy nghĩ một chút về ký ức của nó:hắn là kí chủ đầu tiên của nó,nó đã cô độc suốt mấy vòng lập của vũ trụ rồi,thấy những người anh em,bạn bè cùng vui vẻ với tức chủ,cùng trưởng thành dần dần,sau đó trở thành bất diệt sinh mệnh.Mà nó,vẫn mãi chỉ biết chờ đợi,ngắm nhìn,ghen tỵ,đố kị,buồn bã,nó chịu đủ loại cảm giác,không có mục đích tồn tại.Nó cũng không biết hoặc quên mất vì sao mình được tạo ra,quên mất mình tồn tại vì thứ gì,rồi một ngày,nó gặp được Chu Tịch,nghe được lời kiêu gọi như đang cần nó,lúc đó nó 11 phần mừng rỡ mà lao đến nhập vào thần trí hắn.Sau Đó,dù không thể thể hiện ra nhưng nó thầm biết ơn hắn hơn.

Mà Lúc này,Chu Tịch vẫn đang nhìn vào chỉ số sát thương mà suy nghĩ:"Hay là ta nâng sát thương,có thể có được lực lượng cường đại,dễ dàng đả bại kẻ địch,không được nếu gặp võ giả mạnh hơn mình vài trọng,chẳng phải cũng sẽ dễ dàng mà chết đi,còn nữa,nếu cưới vợ,lúc đó quá kích lỡ như ta làm vỡ hết xương của nàng trong lúc "hành sự thì sao...coi như sát thương này bỏ qua..."

Hắn tặc lưỡi 1 cái,lại tiếp tục đảo mắt qua phòng thủ

Chu Tịch:"Ta nghĩ bản thân nên nâng phòng thủ hơn,có thể chịu đựng được nhiều công kích của kẻ địch,dễ dàng sống sót hơn trong giao tranh(con rùa lưu),hmm ta quyết định rồi,ta sẽ nâng phòng thủ trở thành một tanker chính hiệu(con rùa)."



Sau đó,hắn hứng hở bấm vào dấu [+] kế bên nút phòng thủ.

Bỗng Nhiên,sau 3 khắc năng điểm khí huyết hắn toán loạn khắp cơ thể,mạch đập nhanh,mạnh hơn,cơ bắp đau như bị xé toạc ra trăm mảnh,hắn đau đớn gào lên:

-Aaaaaaaa!!!!

Hệ Thống:À ta quên nhắc ngươi nếu cứ tùy tiện năng hết điểm dư thì cơ thể có thể không chịu được mà bạo nổ a....

Hắn đau đớn,cắn răng đầy hận thù nói với hệ thống:

-Đệt!!!ngươi chơi ta!!!

Nói xong,chịu được thêm trăm khắc,hắn đau đớn kịch liệt mà ngất xĩu.

Chục canh giờ sau,hắn lờ mờ tỉnh dậy,được truyền tống ra ngoài,nhìn thấy trời đã tối,hiện tại đã khoảng nữa đêm,hắn cảm thấy chống mặt cực kỳ,chục khắc sau tinh thần hắn lờ mờ tỉnh lại,cảm nhận thấy cơ thể y như mới,như là vừa được nặng ra từ đất seg(sét tôi bị nhầm)của loại nạp vip của nữ oa nương nương,có thể chịu được sức nặng ngang với lực đè của 10 con trâu.Hắn lấy ngồi dậy,bỗng nhiên cảm giác kiệt quệ tột cùng đi khắp cơ thể hắn,làm hắn hoàn toàn bừng tỉnh,lúc này hắn lại thêm một cơn đau nữa,tuy không bằng lúc năng thể chất,nhưng cũng cực kỳ đau.Hắn cắn răng chịu đựng,tinh thần vẫn còn kiệt quệ,hắn cảm thấy nhột nhột,chợt để ý thấy xung quanh hắn toàn là rắn rết,chúng bò khắp cơ thể,tụ tập quanh hắn.

Lúc này,1 bảng thông báo từ hệ thống xuất hiện

-Ký Chủ Đã Trúng 17 loại độc khác nhau,có muốn tiêu hao 10 Võ Phân để giữ mạng?

-"Đệt!!ta quên,dù cho ta đang ở không gian hệ thống cũng chỉ là thần hồn đang ở,còn cơ thể vẫn còn ngoài thực tế..."

Hắn đang dần mất cảm giác,suy nghĩ từ từ chậm lại,thời khắc cửu tử nhất sinh.



-"Hệ Thống...ngươi có thể...cho ta nợ...lần này...được không"

Hắn tinh thần hắn đã sắp kiệt quệ,cố gắng cầu sinh hệ thống.

Hệ Thống:-Được rồi,coi như bổn đại gia tốt tính,cho ngươi nợ 1 lần,cho ngươi 3 ngày để trả nếu không...Thiến!!!

Chu Tịch nhanh chóng,vui mừng mà đáp trả lại hệ thống

-Được...Được...ta sẽ trả....

Lúc này,Màn Hình Hệ Thống Hiện Lên Thông Báo:

-Ting!Tiêu Hao 10 Võ Phân,+100%hp và loại bỏ toàn bộ độc tố của ký chủ.Tích Phân còn dư:-10.

Cơ Thể của Chu Tịch Khỏe Mạnh,như được sống lại lần nữa,hắn nhanh chóng bắt bọn "tiểu tử nghịch ngợm" đang nô đùa trên cơ thể mình xuống,đấm chết từng con một.

Sau đó,hắn cười đắc ý mà nói:

-Lũ tiểu tử các ngươi,chết cũng xứng đáng!

Hết Chương 3: :3333