Chương 7.1: Phiền toái

Nếu bạn thấy truyện hay thì đừng ngần ngại cho truyện một đề cử nhé.

Don@te cho Yann qua Momo or MBbank nhé hihi: 0917 678 211

-----------------------------

Biết được chân tướng sự tình, Lục Ngạn cùng Phương Trạch và Liễu Nghị cũng đứng thẳng lưng.

Rốt cuộc trong trường hợp này bọn họ có chứng cứ vô cùng xác thực, nếu như đối phương cứ muốn làm khó dễ thì cũng không sợ bởi vì chúng ta đúng.

Sau khi Yến Li đi theo Dung Y từ Linh Kiếm Đường ra tới, cả người nàng đều còn có chút hoảng hốt.

Nàng nhìn thoáng qua Dung Y, nhịn không được nói: “Sư tôn, ngài thật sự chỉ cướp một phen kiếm?”

Dung Y nhoẻn miệng cười, phong tình vạn chủng: “Sao có thể, đối phó loại nhân tra này, chỉ làm hắn bồi thường một phen kiếm sao có thể như vậy? Ít nhất cũng phải làm hắn bồi thường đến táng gia bại sản đi.”

Yến Li không thể tin tưởng mà nhìn nàng nói: “Cho nên, là nhiều ít?”

Dung Y giơ hay ngón tay, Yến Li run run rẩy rẩy mà mở miệng: “Hai mươi vạn?”

“Chính xác ~” Dung Y phi thường đắc ý, ôm lấy Yến Li nói: “Đáng tiếc, nếu không phải chưởng môn sư huynh lấy Phá Vọng Phong tới uy hϊếp ta, ta còn có thể lấy thêm nhiều một chút!”

Dung Y nói.

Yến Li cổ có chút lạnh căm căm, bỗng nhiên phản ứng lại đây. Dung Y sở dĩ sẽ bị Lục Ngạn kêu trở về……

Hình như là chính mình chạy tới nói cho Lục Ngạn rằng nàng không thấy bóng dáng Dung Y ở đâu.

Yến Li bỗng nhiên có chút chột dạ.

“Đúng rồi. Lão nhân như thế nào biết ta không ở, Tiểu Li Nhi ngươi lại vì sao sẽ xuất hiện ở Linh Kiếm Đường?” Dung Y bỗng nhiên ghé mặt sát vào nhìn chằm chằm Yến Li, bên trong đôi mắt nàng hiện ảnh ngược bộ dáng Yến Li đang chột dạ.

Nàng ghé sát cực gần, gần đến nỗi Yến Li đều có thể ngửi được trên người nàng nhàn nhạt mùi rượu.

Yến Li cuống quít nghiêng đầu, không dám nhìn Dung Y.

“Là ai không rên một tiếng liền chơi biến mất! Ta còn cho rằng ngươi phạm vào tội gì bị chưởng môn sư bá mang đi!” Yến Li lớn tiếng nói.

“Ò ~” Dung Y kéo dài tiếng nói, cười như không cười mà nhìn Yến Li nói: “Không thể tưởng được, Tiểu Li Nhi còn rất quan tâm ta ~ ~”

“Ai quan tâm ngươi!” Yến Li nghiến răng nói: “Ta chỉ là sợ ngươi đem chưởng môn đắc tội, đến lúc đó ta thật sự liền không nhà để về.”

Mắt thấy người mau nổi giận, Dung Y cười nhẹ, theo sau duỗi tay làm càn xoa loạn xạ trên đầu Yến Li: “Được rồi được rồi, yên tâm được rồi. Ta như thế nào có thể nhẫn tâm làm bảo bối đồ đệ của ta không có nhà để về cơ chứ.”

“Ngươi không cần xoa đầu ta!” Yến Li giơ tay hất bay bàn tay của Dung Y đang ở đầu xoa xoa.

“Nói, ngươi kiếm lời nhiều như vậy. Nhưng vì sao Phá Vọng Phong của chúng ta vẫn là cái bộ dáng rách nát, nghèo sơ xác, nghèo rớt mùng tơi ?” Yến Li nhịn không được hỏi.

“Suỵt ~ Tiểu Li Nhi ngươi không nghe nói qua là khoản thu nhập thêm không thể lộ ra bên ngoài sao?” Dung Y cười tủm tỉm mà nhìn nàng nói.

“Huống chi, chúng ta kiếm tu vốn dĩ liền nghèo. Bảo dưỡng cái linh kiếm liền phải tiêu phí so với mấy cái kia pháp tu nhiều gấp mười lần tài nguyên. Cho nên, linh thạch thứ này phải lặng lẽ bảo tồn, không thể tiêu loạn.” Dung Y nghiêm trang mà nói.

Yến Li mặt vô biểu tình mà nhìn nàng: “Cho nên, một viên Cố Linh Đan đều mua không nổi cũng là tiết kiệm?”

Dung Y bỗng nhiên đứng hình, sau đó lại đánh trống lảng mà cười nói: “Aiya ~ hôm nay thời tiết thật tốt. Tiểu Li Nhi, ngươi hôm nay tu hành còn không có bắt đầu đi, chạy nhanh đi tu hành đi thôi ~ vi sư sẽ cổ vũ, ngươi cố lên nha ~”

“Ta phi! Ngươi mơ tưởng nói sang chuyện khác !”

Yến Li không thể nhịn được nữa, lại cứ Dung Y căn bản không dao động, thậm chí, còn bắt đầu diễn lên.

“Ô ô ô, đồ đệ trưởng thành, đều sẽ hung sư tôn, ô ô ô.” Nói, cố gắng để rớt vài giọt nước mắt cá sấu, ra vẻ đáng thương dùng khăn tay lau đi.

Dẫn tới không ít đệ tử đi ngang qua đứng lại xem.

Nhìn những cái đó đệ tử mỗi người đều ánh mắt hoài nghi khiến Yến Li da đầu tê dại. Nhìn diễn tinh bám vào người Dung Y, cười lạnh một tiếng.

Diễn đúng không, ai mà chẳng sẽ diễn ?

“Sư tôn ngươi đừng khóc, ta đây cũng là vì tốt cho ngươi. Ngươi xem mới vừa rồi bộ dáng của chưởng môn sư bá cùng đại sư bá, nhị sư bá bị ngươi làm tức giận đến nỗi thổi râu trừng mắt. Ta đây không phải là lo lắng sợ hãi bọn họ thật sự đối với ngài cảm thấy thất vọng không phải sao?” Yến Li nhẹ giọng mà an ủi, thanh âm không lớn, lại làm tất cả mọi người ở đây nghe được rõ ràng.

Mọi người vây xem tức khắc bừng tỉnh đại ngộ.

Hoá ra không phải là chuyện gì khi sư diệt tổ mà là quá quan tâm sẽ bị loạn !

Nhưng nghĩ lại vì cái gì sẽ biến thành như vậy. Phàm là những đệ tử đã tu luyện lâu năm ở Lăng Tuyệt Tông nhiều hay ít đều có chút min bạch. Ánh mắt bọn họ phức tạp mà nhìn Dung Y, nội tâm không ngừng cảm khái.

Yến sư tỷ thật sự rất tôn sư trọng đạo.