Tạ Dung xuyên đến Tiên giới, trở thành tiểu đồ đệ phế vật của Huyền Nguyệt Tiên Tôn, ai cũng cho rằng y khó mà đột phá đến Kim Đan kỳ.
Nhưng y lại cảm thấy chính mình sống lại một đời, mỗi ngày vui vẻ mà sống là được.
Một ngày Huyền Nguyệt tiên tôn bị một cái gì đó không xác định cưỡng ép khế ước linh hồn, tình cờ phát hiện chính mình thế nhưng có thể nghe thấy mấy cái suy nghĩ kì lạ của Tạ Dung.
"Tư chất mình vô dụng như vậy, cố gắng tu luyện có ích lợi gì, còn không bằng mỗi ngày đều vui vẻ quý trọng cuộc sống. Hơn nữa, sư tôn tùy tiện cho mình một viên đan dược là có bỏ qua mười mấy năm tu luyện cực khổ, tu luyện cực khổ không bằng đi lấy lòng sư tôn còn hơn."
"Sư tôn thật là đẹp mắt quá đi, xem bao nhiêu lần cũng không chán. Tiếc là tính tình hơi lạnh nhạt, nếu không cũng không đến mức hơn 6000 tuổi rồi vẫn độc thân."
……
Huyền Nguyệt cả đời lớn lên ở trong bóng tối chưa từng gặp ai giống như Tạ Dung.
Tạ Dung giống như một đóa hoa sen trắng tinh khiết sinh trưởng trong vũng bùn, hắn không định bảo hộ đóa hoa sen trắng này, chỉ muốn đem đóa hoa sen này ấn xuống vũng bùn, để trở nên nhơ bẩn cùng hắn.
Nhưng sau đó, Huyền Nguyệt phát hiện hắn không có đem Tạ Dung kéo xuống bùn, ngược lại bị Tạ Dung từ nước bùn kéo lên.
Khiến hắn cũng đối với Tạ Dung có chút suy nghĩ không nên có...
Huyền Nguyệt mỗi ngày đều buồn bực, sao hôm nay cũng không thấy Tạ Dung tới lấy lòng hắn, rốt cuộc khi nào Tạ Dung mới đến lấy lòng hắn?
Cực kì nhan khống lười biếng thụ vs Trong ngoài không đồng nhất âm hiểm công
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tạ Dung, Huyền Nguyệt
tóm tắt một câu: Đồ nhi ngoan khi nào mới tới lấy lòng ta?
Lập ý: Vực sâu hắc ám, cũng sẽ có một ngày nghênh đón ánh sáng.