Chương 12: Ta muốn không chỉ thắng cuộc, mà đè bẹp cơ!

Dịch giả: Nham Tặc

Thẩm Lãng không khỏi nhìn về phía Điền Thập Tam, bởi vì gã đại biểu ý chỉ của Điền Hoành Hắc Y bang.

Lúc nãy khi Thẩm Lãng đang làm thuốc nhuộm, Lâm Mặc Cẩm Tú Các bán đứng hắn, phái người đi báo tin cho nhà họ Từ tới, Điền Thập Tam biết rõ mọi thứ ở trong mắt, nhưng gã không thèm ngăn cản, càng không định nhắc nhở Thẩm Lãng.

Cho nên, lúc này Thẩm Lãng đối mặt là ba con quái vật lớn.

Nhà họ Từ, họ Lâm, Hắc Y bang Điền Hoành.

Như vậy, bây giờ cách làm thông minh nhất của hắn chính là thừa nhận hắn trộm công thức này, sau đó lập tức đi chấp hành cái nghiệp lớn “ăn cơm mềm”, có quyền thế lúc sau hẵng trả thù điên cuồng.

Bởi vì Từ Thiên Thiên bày trò đám quan viên thành Huyền Vũ, nếu như Thẩm Lãng nhận tội hết sẽ bỏ qua chuyện cũ.

Nàng là người yêu quý danh tiếng, nếu Thẩm Lãng thức thời nhận tội, khẳng định hôm nay nàng sẽ không gây khó dễ ngay mặt, chỉ biết dùng tiền để Điền Hoành bí mật xử đẹp hắn, ít ra hôm nay Thẩm Lãng liền an toàn đi.

Nhưng mà!

Muốn đem bồn chất thải hắt lên đầu Thẩm Lãng đây, còn muốn cho hắn phải chịu nhục nhã ư?

Không đời nào nhé, Thẩm Lãng tuyệt đối sẽ không bất lực như thế.

Thẩm Lãng nhìn Từ Thiên Thiên, bèn hỏi:

- Ngươi nói công thức thuốc nhuộm vàng kim mới toanh của ta đây là trộm được, có chứng cứ gì không?

Gia chủ họ Từ cười lạnh mà nói:

- Thẩm Lãng nhà ngươi chỉ là một thằng phế vật dốt nát mà thôi, mà nhà họ Từ ta đây làm ăn buôn bán vải vóc lụa là được vài thập niên rồi, chuyện am hiểu nhất ắt là lĩnh vực thuốc nhuộm. Phương pháp nhuộm màu vàng kim là ta cùng Thiên Thiên tự mình dốc hết tâm huyết nghiên cứu, không biết tốn bao nhiêu nhân lực, vật lực cùng tài lực, ước chừng hao phí mấy năm, chúng ta đem bí mật này cất giấu đi, là muốn cho Chức Tạo Phủ của quốc quân một kinh hỉ. Nhưng ai biết đâu được ngươi đây là kẻ ăn cây táo rào cây sung hả, không chỉ ăn cắp tài vật nhà ta, trêu tỳ nữ nhà ta, ngay cả phương pháp thuốc nhuộm liên quan đến sống chết của nhà ta đều đánh cắp.

Rồi gia chủ họ Từ lạnh giọng tra hỏi:

- Thiên Thiên, phương pháp mới này quan trọng dường nào, tại sao con lại đặt trong ngăn kéo hả?

Từ Thiên Thiên nói:

- Thật xin lỗi thưa cha, lúc trước con hoàn toàn tin Thẩm Lãng, căn bản không biết hắn sẽ làm ra chuyện như vậy.

Sau đó, nàng nhìn Thẩm Lãng bảo:

- Lúc chàng ở Từ gia, có người hầu ăn hϊếp chàng, thϊếp liền lấy roi đánh bọn họ, hạ lệnh bất luận kẻ nào còn dám chê chàng nửa câu liền đuổi ra khỏi nhà. Chàng ở nhà họ Từ không ai đoái hoài, thϊếp không ngại trí lực của chàng thấp kém, ngây ngô khờ khạo, mỗi ngày đều đến chuyện trò với chàng, vì sao chàng lại làm thế? Dù cho vì trả thù thϊếp làm chàng giận dỗi, trả thù mình thϊếp là được, vì sao phải đoạn mệnh căn của gia tộc thϊếp vậy? Lại nói nếu như chàng không làm ra những chuyện gièm pha ấy, sao họ Từ nhà thϊếp đuổi chàng đi chứ?

Lời này vừa ra, sắc mặt đám quan viên hơi quái dị.

Bất quá đối với lời gia chủ họ Từ cùng Từ Thiên Thiên, bọn họ tin một nửa.

Nhà họ Từ quả thực tinh thông nhuộm lụa, bằng không tơ lụa nhà ông ta cũng không thể chuyên cung cấp cho Chức Tạo Phủ của quốc quân. Mà danh tiếng về Thẩm Lãng dốt nát đần độn, bọn họ cũng có nghe phong phanh, cho nên bọn họ cũng kiên định cho rằng phương pháp mới này là nhà họ Từ nghiên cứu ra, là Thẩm Lãng ăn cắp.

Thẩm Lãng chậm rãi phân bua:

- Ngươi không có bằng chứng, ta cũng không có chứng cứ, nhưng ai biết phương pháp mới này là họ Từ nhà ngươi nghiên cứu ra được, ta có miệng khó biện giải nha.

Gia chủ họ Từ cười thầm:

- Ngươi biết là tốt rồi.

Chuyện này thiệt thoải mái, không chỉ không uổng phí có được phương pháp nhuộm màu vàng kim tuyệt diệu, hơn nữa thuận tiện còn danh chính ngôn thuận đem Thẩm Lãng đánh vào lao ngục.

Tức khắc, Từ gia chủ lạnh giọng quát:

- Chân tướng đã rõ ràng, bắt người đi! Dưới cực hình, ta không tin thằng rác rưởi này không nhận tội khai ra.

- Từ gia chủ sao gấp gáp vậy? - Thẩm Lãng cười nói:

- Tuy rằng ta trăm miệng khó cãi, nhưng muốn chứng minh điểm này lại dễ như bỡn!

Tiếp theo, Thẩm Lãng nhìn phía Từ Thiên Thiên hỏi:

- Thiên Thiên tiểu thư, ngươi tinh thông thuốc nhuộm, vậy ta hỏi ngươi, loại màu sắc nào khó nhất?

Từ Thiên Thiên đáp:

- Khó khăn nhất ắt hẳn là màu tím.

Không sai, ở cổ đại màu khó nhuộm nhất là màu tím, không phải màu vàng.

Dĩ nhiên không phải nhuộm không ra màu tím, ở Trung Quốc cổ đại trước kia dùng rễ cây Tử thảo (*Lithospermum erythrorhizo hay gromwell tím) làm thuốc nhuộm tím, thế nhưng màu sắc khá tệ. Sau đó sử dụng ốc biển để tạo ra màu tím hoàng gia, lúc này màu tím nhìn mới khá khẩm hơn một chút.

Tề Hoàn Công (*quân chủ thứ 16 của nước Tề, chư hầu nhà Chu) thích mặc quần áo tím, lúc đó một mẩu vải màu tím tí xíu có giá ngang với năm miếng vải trắng, có thể thấy được đắt đỏ quý hiếm cỡ nào.

Ở phương Tây dùng vỏ sò để chế tạo thuốc nhuộm tím, vị nữ hoàng cuối cùng của triều đại Ptolemaios (*) cũng đặc biệt yêu thích màu tím này, không chỉ quần áo, thậm chí cánh buồm cũng nhuộm thành màu tím.

(*Nhà Ptolemaios là một vương triều của người Hy Lạp cai trị Ai Cập và các vùng lân cận từ năm 305 TCN đến năm 30 TCN, đây cũng là Vương triều cuối cùng của Ai Cập cổ đại. Tất cả các quốc vương của vương triều này đều lấy tên là Ptolemy, còn các Vương hậu hoặc Nữ vương thường tên là Cleopatra, Berenice hay Arsinoe. Thành viên được biết đến nhiều nhất của vương triều này là Cleopatra VII, vị pharaon cuối cùng của Ai Cập cổ đại và cũng là cuối cùng của vương triều này)

Nhưng mặc kệ là thuốc nhuộm tím từ vỏ ốc xà cừ hay vỏ sò. Chi phí tiêu hao cũng hết sức kinh khủng, chỉ một gram thuốc nhuộm cần ba trăm cái vỏ sò.

Cho nên, thuốc nhuộm màu tím ở Trái đất cổ đại là cực kỳ đắt đỏ quý giá.

Vị trí thế giới lúc này của Thẩm Lãng, còn chưa tìm ra biện pháp nhuộm từ vỏ sò hay ốc xà cừ. Như vậy thuốc nhuộm tím của thế giới này đến từ đâu? Chính là pha hai loại màu nhuộm xanh da trời và màu đỏ mà thành.

Thế nhưng hiệu quả nhuộm màu thật sự chả dám khen ngợi, bởi vì bản thân hai loại màu thuốc nhuộm liền không sáng suốt tí nào, pha chung một chỗ mặc dù có màu tím nhưng hiệu quả càng thêm hỗn tạp. Đầu tiên sắc độ không đồng đều, tông màu bị xỉn, độ ẩm của hai loại thuốc nhuộm khác nhau vì vậy lụa tím thường có xu hướng dễ phai màu.

Thẩm Lãng nói:

- Nhuộm màu tím so với nhuộm màu vàng càng khó hơn đúng không?

Từ Thiên Thiên nói:

- Đó là đương nhiên!

Thuốc nhuộm màu tím được giới vải vóc tơ lụa thế giới này cho là vấn đề khó giải.

Thẩm Lãng nói:

- Muốn chứng minh thuốc nhuộm vàng kim có phải là ta trộm hay không vô cùng đơn giản, chúng ta cùng nhau giải được thuốc nhuộm tím. Họ Từ nhà ngươi vận dụng lực lượng cả nhà chế tạo màu tím. Ta chỉ có một mình cũng không tiền, ta dùng cách đơn giản nhất chi phí thấp nhất chế tạo màu tím, sau đó ngay trước mọi người ở đây, xem ai chế tạo ra màu tím xinh đẹp động lòng người nhất? Như thế nào?

Thốt ra lời này, mấy quan viên đều gật gù đồng ý biện pháp này. Từ Thiên Thiên cùng Từ gia chủ liếc nhau, cũng gật đầu, biện pháp này với họ Từ có lợi mà vô hại.

Bọn họ tuyệt đối không tin Thẩm Lãng biết nhuộm màu gì đâu, Từ gia mới là dân chuyên nghiệp.

Thẩm Lãng nói:

- Nếu ta dùng ít vốn chế tạo ra thuốc nhuộm tím tốt hơn, vậy chứng minh cái gì?

Từ Thiên Thiên đáp:

- Vậy chứng minh phương pháp nhuộm vàng kim không phải ngươi trộm, là chúng ta đổ oan ngươi.

Thẩm Lãng bảo:

- Vậy đến lúc đó Từ gia chủ sẽ phải hướng ta xin lỗi.

Từ gia chủ lạnh giọng nói:

- Chờ ngươi thắng rồi hẵn nói.

Thẩm Lãng nói:

- Tốt lắm, liền lấy ba canh giờ làm hạn định! Ba canh giờ sau, đem so sánh, chân tướng rõ ràng!

- Có thể! – Một tên quan ở đây quyết định.

Gia chủ nhà họ Từ sai:

- Lập tức chạy về nhà, lấy ra thành phần tốt nhất, Thiên Thiên tự mình làm, phải chế tạo ra thuốc nhuộm màu tím tốt nhất.

- Dạ! - Từ Thiên Thiên nói.

Lần này, họ Từ muốn vận dụng sức mạnh của cả nhà.

Mà Thẩm Lãng vẫn chỉ có một người, hướng Lâm Mặc nói:

- Ông chủ Lâm, lại phải dùng sau bếp của ngài một lát rồi.

- Đương nhiên. - Lâm Mặc đáp.

...

Thẩm Lãng sau khi tiến vào bếp, lấy ra vũ khí bí mật của hắn.

Nguồn gốc thuốc nhuộm màu tím, Thạch Nhị địa y (*địa y Roccella Tinctoria).

Đây là một loại rêu quyết, khắp nơi đều có, căn bản không đáng giá, nhưng dùng loại cây này chế tạo ra màu tím là sống động, óng ả và sang trọng nhất.

Ở nước Anh thế kỷ mười tám, Cuthbert trong lúc vô ý phát hiện một loài rêu có thể chế tạo thuốc nhuộm tím, hơn nữa hiệu quả vô cùng tốt.

Từ đó về sau, loại thuốc nhuộm tím được điều chế từ Thạch Nhị địa y (địa y Roccella Tinctoria) luôn thống trị ngành nhuộm hơn một trăm năm, mãi cho đến công nghiệp hoá học đột nhiên tăng mạnh, mới có phẩm nhuộm tím công nghiệp tổng hợp.

Như vậy vì sao Thẩm Lãng sớm chuẩn bị địa y Roccella Tinctoria vậy?

Chỉ vì hắn luôn có kế hoạch B, lo trước để khỏi gặp họa.

Cái khả năng Lâm Mặc bán đứng hắn dù rất nhỏ, nhưng hắn luôn chuẩn bị tư tưởng trước, cho nên âm thầm chuẩn bị đòn sát thủ, hôm nay quả nhiên dùng tới.

Thẩm Lãng đem địa y Roccella Tinctoria nghiền nát, sau đó cùng tro than, nướ© ŧıểυ cùng sao khô.

Nhanh chóng cho ra màu tím thuần túy.

Kế tiếp, lại thêm một ít phèn chua.

Nhanh chóng, chi phí thấp, thế nhưng thuốc nhuộm tím xinh đẹp liền hiện ra.

So với thuốc nhuộm tím thế giới này không biết tiến bộ đến cỡ nào.

Sau đó, Thẩm Lãng cầm lấy một mảnh lụa trắng đặt vào trong chén thuốc nhuộm, sau khi nhuộm màu xong sẽ phơi ở dưới mặt trời.

Lụa tím xuất hiện thật nhanh.

Màu tím đẹp xuất sắc, màu sắc sinh động, cao quý bí ẩn.

Hoàn toàn đem lụa tím của thế giới hạ gục hết thảy.

Nhưng mà, Thẩm Lãng làm không chỉ là màu tím. Chỉ một miếng lụa tím đã thắng nhà họ Từ, nhưng chưa đủ để tát vào mặt.

Hắn nắm chặt tất cả thời gian, trực tiếp lợi dụng tư liệu nhà Lâm Mặc, chế tạo ra 7 loại màu nhuộm, muốn nhuộm ra loại lụa cầu vồng lộng lẫy, bí ẩn, thần kỳ nhất.

Cũng chính là đem màu đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím nhuộm trên cùng một mảnh lụa. Dùng phương pháp phân cách phân đoạn tiến hành nhuộm màu, nếu như tốc độ đủ nhanh, động tác tinh chuẩn, chế tạo ra lụa cầu vồng vừa đáng kinh ngạc lại thanh lịch vô cùng.

Mặc dù hắn không phải dân nhuộm chuyên nghiệp, thế nhưng lúc tham quan bảo tàng tơ lụa, hắn đã ở đó đến tận hai ngày.

Mà lúc trước Thẩm Lãng này ở rể họ Từ, mỗi ngày đều thấy công nhân nhuộm vải.

Quan trọng nhất, laptop Alienware trong đầu Thẩm Lãng có tư liệu, đem mỗi một trình tự, mỗi một loại tư liệu đều viết rõ ràng.

Cho nên, hắn tuy rằng không thể làm dân chuyên nghiệp giỏi nhất nhưng như vậy đã đủ dùng rồi.

Ba canh giờ sau, Thẩm Lãng nhuộm xong lụa tím và lụa cầu vồng.

Lụa tím đã đủ thắng Từ Thiên Thiên.

Miếng lụa cầu vồng này, chắc ăn là đòn sát thủ.

Là trên thế giới này trước đây chưa từng gặp, đủ khiến tơ lụa nhà họ Từ bị nghiền thành đống cặn bã!

...

Chú thích của tác giả: Lạy cầu xin phiếu, Cao Điểm cúi chào.

P/S: Chú thích của Mèo Thầy Mo: Riêng lịch sử nhuộm lụa tím có thể kể đến các giai đoạn sau:

Năm 1570 trước Công Nguyên, người Phoenicia sử dụng màu tím chiết suất từ tuyến nội tiết của loài ốc Bolinus Brandaris để tạo thành thuốc nhuộm tím Tyrian (tím hoàng gia). 10.000 con ốc này ra được 1 gam sắc tố. Vì quá xa xỉ nên trong La Mã cổ đại và Đế chế Byzantine chỉ những người có dòng máu hoàng gia được phép mặc quần áo màu tím.

Vào thế kỷ 16, khi nhiều nước châu Âu đi khai phá tân thế giới. Người Tây Ban Nha đến Trung Mỹ, họ phát hiện người Inca dùng máu của 1 loại rệp son cái làm phẩm nhuộm. 100.000 con mới ra 1 pound thuốc nhuộm.

Năm 1757, một thợ đúc đồng tên George Gorden khi sửa chữa nồi hơi của một nhà máy nhuộm ở Luân Đôn đã phát hiện công nhân đã dùng địa y tạo thành màu tím như những người Scotland ở trên cao nguyên. Ông ta nhận ra giá trị của nó nên trở về Leith và chia sẻ công thức với cháu của mình - Cuthbert Gordon, sau này trở thành nhà hóa học. Tất nhiên trong truyện nhuộm hơi nhanh (chắc là để đối phó) chứ nhuộm theo kiểu Cuthbert thì 1 tuần mới có thành phẩm.

Vào dịp lễ Phục Sinh 1856, sinh viên người Anh là William Henry Perkin đã cố gắng tổng hợp một số thuốc kí ninh (quinine) trong trường cao đẳng hóa học hoàng gia Anh. Thí nghiệm để lại cặn và thất bại. Tuy nhiên khi vệ sinh dụng cụ thí nghiệm với rượu thì ông đã phát hiện ra thuốc nhuộm tím tổng hợp đầu tiên.