Văn Xuân Tương là một Ma tu tông sư, tự nhận mình kiến thức rộng rãi, tu vi cao thâm, duy chỉ có một người khiến y nghẹn lời. Kẻ đó là Tạ Chinh Hồng, rõ ràng mang một đầu tóc đen, lại còn tươi cười nói mình là Phật tu.
Đây đại khái là chuyện kể về một Phật tu công trông có vẻ thuần lương nhưng ăn người không nhả xương ★ một Ma tu thụ ra vẻ âm hiểm thực ra lại rất thuần lương.
P/s: Truyện này chẳng liên quan tí xíu gì tới Phật giáo ngoài đời thực hết, nếu có xuất hiện thuật ngữ Phật giáo thì chẳng qua là tác giả đưa vào để làm màu thôi. Mấy chị em tin Phật hay mấy chị em thích căn cứ vào thực tế không cần tích cực quá đâu nha (づ ̄3 ̄)づ╭?~
Ờ, cốt truyện cứ nhìn tên là biết.
Nhân vật chính: Tạ Chinh Hồng, Văn Xuân Tương | Nhân vật phụ: Quý Hiết, Thẩm Phá Thiên | Khác: Tu chân.
Câu chuyện bắt đầu khi Phật Tử chuyển thế lần thứ chín mươi chín, hành văn lưu loát, ngôn từ thoải mái. Trên đường gặp gỡ các nhân vật khác nhau càng tăng thêm không khí ái muội giữa hai nhân vật chính. Một người là Phật Tử luân hồi, người kia là đệ nhất Ma Tôn, Phật tu Tạ Chinh Hồng lạnh nhạt sủng nịch cùng Ma Tôn Văn Xuân Tương ngạo kiều phúc hắc, có thể xem như một lựa chọn tuyệt vời cho phần điểm tâm sau bữa ăn.