Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sư Thúc Tổ Người Tha Cho Ta

Chương 10: Giao trứng cho ác

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chiều hôm đó Sở Ninh nằm sấp trước sân nhà trúc. Tay nhấc kiếm không nổi. Mặc kệ Mạt Tà đá mông mình, cậu vẫn nằm im bất động. Bày ra bộ dáng "Chết không luyến tiếc".

Mạt Tà tiếc rèn sắt không thành, thế này còn lâu mới nắm được Đào Hoa Kiếm.

"Được rồi, ăn cơm, tắm rồi đi ngủ thôi".

Nghe vậy Sở Ninh liền ngồi dậy được. Cậu mò tới bàn cơm, đây là bữa cơm ngon nhất của cậu từ trước đến giờ.

Quân Mạt Tà cũng ăn cơm ở đây.

Kế đó là đi tắm. Nhà trúc có một gian nhà tắm, là vừa mới xây gần đây, do Hoa Sơn vừa có tiền. Nước trong phòng tắm được ống dẫn lấy từ suối nước nóng trong núi đến.

Quân Mạt Tà cởi đồ, thích thú tận hưởng nước nóng của Hoa Sơn.

"Đến đây, sao còn đứng đó", Mạt Tà hướng Sở Ninh gọi.

Thầm oán trong lòng, chửi rủa mười tám đời tên mặt dày dùng vũ lực chèn ép cậu cả ngày hôm nay. Đợi cậu có cơ hội, nhất định báo sư huynh, vạch tội hắn. Nghĩ vậy nhưng Sở Ninh vẫn tươi cười: "Dạ sư điệt".

Bồn tắm khá nhỏ, lão Chưởng môn chỉ tính xây cho mỗi Sở Ninh tắm, bây giờ có thêm Mạt Tà nên đâm ra hơi trật.

"Sư điệt, ngươi có thể thu chân lại không, nó đυ.ng trúng ta".

"Hừ, bồn tắm này hơi trật, chịu đi".

Còn tại ai mà nó trật, còn trách ta, cái đồ mặt dày. Nghĩ vậy nhưng Sở Ninh không dám nói.

Lúc ở suối không nhìn rõ, lúc này khoảng cách gần, ánh sáng tốt, có thể nhìn rõ hơn. Sở Ninh khá gầy, nhưng có cơ bắp nhỏ. Tuy gầy, nhưng những chỗ như mông, đùi, ngực đều to hơn. Lúc bàn tay Mạt Tà đưa lên bóp, thịt còn tràn ra.

Nhớ lại tư vị đó rồi nhìn người trước mặt. Mạt Tà liền tiến đến bóp tiếp.

Sở Ninh ra sức phản kháng, nhưng rồi bị bon lên đầu một cái, ngất đi.

Đến khi cậu mở mắt ra là đên trên giường. Đã thay đồ ngủ, nhưng cổ áo đã bị phanh ra. Quân Mạt Tà đang úp mặt lên ngực cậu cọ cọ thích thú.

Cậu liền phản kháng hắn, rồi bị bon một cái lên đầu, liền ngất tiếp đến sáng hôm sau.

Không phải là một sáng yên bình. Cậu bị Quân Mạt Tà đánh tỉnh. Tiếng bốp bốp lên mông cậu.

"Dậy luyện tập nào bé cưng ơi".

Ngậm ngùi sỏ giầy rồi bị Quân Mạt Tà lôi đến sân tập với các sư điệt.

"Sao sư thúc lại ở đây vậy?".

"Sư thúc có luyện tập cũng phải đến sân lớn chứ".

"Ây da, đừng nói lại là nạn nhân".

Cả đám lại quăng cho Sở Ninh ánh mắt đồng tình.

"Còn nhìn gì thế, hôm nay vác bao cát này, hai vòng núi ngự".

Sở Ninh được Mạt Tà tẩm quất mấy ngày nay vẫn chưa biết sợ. Cậu chạy đến điện Chưởng môn mách lẻo.

"Huynh, xem này, bầm dập thế này này. Đệ có làm gì sai đâu chứ". Sở Ninh vạch cánh tay bị đánh lên cho Chưởng môn xem.

Ồ, thằng nhóc này rất có bản lĩnh. Mới tới đây chưa lâu đã trị được tiểu sư đệ. Chưởng môn mở cờ trong lòng. Nhưng giọng vẫn trách cứ: "Thật quá đáng, gọi Quân Mạt Tà vào đây".

Sở Ninh đắc ý ngồi trên bàn uống trà, đợi xem sư huynh trừng trị tên quá quắt này. Hắn có lợi hại thế nào mà bằng chưởng môn sư huynh.

Nửa canh giờ sau.

"Vậy ta giao Sở Ninh cho nhóc, đệ ấy từ nhỏ đã bị chúng ta chiều hư. Cha của đệ ấy lúc trước vì bảo vệ Hoa Sơn nên đã... .Bây giờ chúng ta không hy vọng đệ ấy thành đệ nhất hay đệ nhị gì cả. Chỉ mong đệ ấy có thể khỏe mạnh. Vậy ta giao nó lại cho nhóc, nhóc phải bảo vệ nó đấy".

"Chưởng môn yên tâm, đệ tử sẽ không phụ kỳ vọng của chưởng môn", nụ cười tà ác hướng về Sở Ninh.

"Xong", Sở Ninh ngửi được kết cục của mình.

"Sư điệt này, con mỏi vai không, để ta xoa bóp cho. Con đừng đánh ta nha". Tại phòng tắm gian nhà trúc, Sở Ninh sởi lởi bóp vai cho Mạt Tà.

"Lúc nãy sư thúc đâu bảo thế", Mạt Tà làm ra vẻ buồn bã nói.

Điều này càng khiến Sở Ninh lo lắng hơn. Nên nhóc này là kiểu có thù tất báo, nó làm thế này là đang nghĩ cách dạy mình sao? Không được. Đầu Sở Ninh bắt đầu đổ mồ hôi hột. Cố gắng lấy lòng hắn.

Đêm đến, Quân Mạt Tà nằm bên ngoài, Sở Ninh nằm bên trong. Bàn tay cơ hội của Quân Mạt Tà cứ sờ ngực cậu. Sở Ninh giả vờ đẩy ra nhưng lại bị tấn công tiếp.

Lại có luồng gió thổi vào tai cậu.

"Sư điệt đừng thổi, ta không ngủ được".

"Ta thổi vào tai làm người không ngủ được sao, vậy ta không thổi nữa"

Một lát sau tai cậu bị ngậm.

"Á trời ơi, sao sư điệt không ngủ đi, ngậm tai ta như vầy làm sao ta ngủ được".

"À, được rồi, không ngậm nữa".

Một lát sau, Sở Ninh mở mắt thấy Mạt Tà nhìn chằm chằm mình. Cậu bật dậy khỏi chăn, hét lớn:

"Sao nhóc không ngủ đi, làm cái trò gì vậy hả".

"Ta có làm gì đâu".

"Không làm gì thì ngủ đi chứ, cứ nhìn chằm chằm vầy sao mà người ta ngủ".

"Sư thúc nhạy cảm quá thôi".

Sở Ninh tức giận, tính cuốn gói bò ra khỏi giường, liền bị Mạt Tà đè xuống.

"Được rồi, được rồi, ta không đùa nhóc nữa, ngủ đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »