Chương 2
“Ta tưởng đã bảo mụ luôn luôn phải dùng số di động cơ mà.”
“Đã giàu đâu, phải không?”
“Gửi thêm email chưa?”
“Năm phút trước.”
“Tốt. Nó sẽ trả lời. Ta hiểu nó hơn mụ.”
“Thì sao? Tôi đòi tiền và nó sẽ chuyển hả? Chúng ta phải có câu chuyện khác tử tế hơn một chút.”
“Chúng ta? Nhớ rõ ai là người chỉ đạo show diễn nhé, cưng, ta chứ không phải mụ.”
“Ông tự làm mà không cần tôi được chắc?”
“Mụ sắp giàu rồi, đừng có tự mãn, nếu không ta sẽ quay mụ dễ dàng như quay nó đấy.”
“Năm trăm ngàn so với phần của ông chỉ là mớ tiền còm.”
“Thế là quá ổn với bất cứ đứa nào trong cộng đồng toa xe rác rồi. Với chừng ấy tiền, mụ có thể nâng cấp nó thành toa xe có điện.”
“Vui gớm nhỉ.”
“Nếu nó không trả lời, gửi thêm email khác và bảo nó có một thằng em trai.”