Chương 74

Edit:Michellevn

Ông Nguyên dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Thời trẻ làm việc ở nhà máy hóa chất,

một

thời gian dài tiếp xúc hóa chất độc hại, rất có khả năng đó là nguyên nhân sâu xa của

sự

hao tổn về cơ thể của ông ta sau này.

Bùi Hi Mạn là con duy nhất của ông ta, đương nhiên, đó là trước khi đột nhiên vì

sự

cố ngoài ý muốn nào đó, phát

hiện

nhóm máu



" con

gái

" này chẳng hề phù hợp với mình.

Nhưng cho dù đặt kết quả xét nghiệm trước mặt vợ cũ, bà ta đồng ý ly hôn, thậm chí

không

lấy

một

phân tiền, cũng

không

muốn tiết lộ cha ruột của đứa bé.

Người phụ nữ này xuất thân trong

một

gia đình công nhân bình thường,

không

có vẻ ngoài xinh đẹp,

không

có tài năng vượt trội, nhưng vào thời điểm nào đó, lại có

sự

quyết đoán kinh người.

Bùi Hi Mạn cũng

không

biết mình

không

phải là con ruột.

Tình cha con bao nhiêu năm, kết quả giám định DNA bày ra trước mắt, trong cơn thịnh nộ ông Nguyên

đã

ly hôn vợ trước, thế nhưng vẫn lựa chọn bảo hộ " con

gái

" duy nhất.

không

muốn cho



ta biết tình hình thực tế.

Điều ông ta

không

ngờ là đứa con này còn nhẫn tâm hơn ông ta, ra

đi

cũng quyết đoán như mẹ



ta,

không

hề có chút nào dây dưa lằng nhằng.

Đoạn tuyệt quan hệ, sửa thành họ mẹ.

Ông Nguyên lập tức biến thành ông già



độc,

không

thể

không

nói

trái tim lạnh giá.

Trong

sự

nghiệp của mình,

không

thể nghi ngờ ông rất thành công, trong gia đình, lại là kẻ vô cùng thất bại.

Thất vọng cũng được, hờn dỗi cũng xong, ông già gia tài bạc triệu này, khi rời bỏ thế giới này,

không

mang theo nỗi nhớ của bất kỳ ai, nhưng lại để lại khối tài sản khổng lồ.

Mà những thứ đó được Bùi Hi Mạn coi là của cải vốn nên thuộc quyền sở hữu của



ta.

Mấy năm nay đối chọi gay gắt vẫn thế, giở trò sau lưng vẫn vậy, mục đích

không

gì ngoài việc muốn lấy lại gia sản.

Chu Lăng đến vị trí phòng trà tương đối bí mật kia, được người phục vụ dẫn đến gian phòng hẻo lánh, người hẹn



đã

đến rồi.

Hai người đàn ông cường tráng đứng thẳng tắp ngay cửa, Chu Lăng bật cười, lắc lắc đầu, đẩy cánh cửa gỗ.

Ngoại trừ lúc vừa mới vào nhà họ Nguyên, thời gian đó ăn

nói

nhỏ

nhẹ, Bùi Hi Mạn còn chưa cáu kỉnh đoạn tuyệt quan hệ với ông Nguyên, thường xuyên mượn danh nghĩa đại tiểu thư mà chèn ép



rất nhiều, sau đó

đã

rất lâu rồi

không

còn chiếm được ưu thế trước mặt Chu Lăng nữa.

Lần này ước chừng là cảm thấy nắm được yếu điểm của

cô, tuy khí sắc cả người cũng

không

cải thiện, chễm chễ ngồi đó, lại có cảm giác mọi thứ trong tầm kiểm soát.

Trông thấy

cô, hiếm khi

không

vội vã mở miệng,

không

kiêu căng

không

nóng nảy, tự mình rót đầy tách trà.

Chu Lăng thậm chí cảm thấy có mấy phần vui mừng,



con

gái

riêng này cuối cùng cũng có chút tiến bộ.

" Tôi

sẽ

không

vòng vo với

cô, " Chu Lăng

nói

thẳng luôn,"



nói

trong tay có thứ tôi muốn, tính toán bàn điều kiện gì với tôi?"

Bùi Mi Mạn đặt tách trà xuống:" Hôm nay là



cầu xin tôi,

không

có chuyện



nói

ở đây."

"OK." Chu Lăng nhún nhún vai

không

hề gì,"



nói."

Bùi Hi Mạn hừ

một

tiếng:" Ngày mùng bảy đó



đi

phòng công chứng, làm gì hả?"

"Tôi chỉ trả lời



ba vấn đề. Đây là thứ nhất," Chu Lăng lấy ấm tử sa xuống, tự rót trà cho mình, hơi nóng vấn vít."

đi

phòng công chứng, đương nhiên là làm công chứng."

" Công chứng cái gì?"

" Buông bỏ quyền sở hữu gia sản." Chu Lăng trả lời

không

cần nghĩ ngợi, sau đó giương mắt, nhìn



ta cười," Còn

một

cơ hội cuối cùng, nghĩ cho tốt hãy hỏi."

Bùi Hi Mạn chán nản, nhất thời

không

nghĩ ra phải lợi dụng cơ hội cuối cùng này thế nào để hỏi cho ra thứ mình muốn biết,

không

hề ý thức được trong nháy mắt bản thân mình lại bị



nắm mũi dắt

đi

rồi.

" Bỏ

đi, tôi tự

nói

vậy." Chu Lăng

thật

sự

lười cùng



ta dây dưa mất thời gian.

" Tôi và Hướng Nghị

đã

kết hôn,



phái người theo dõi tôi lâu như vậy, chắc là cũng biết. Điều kiện trước tiên của kết hôn là phải từ bỏ gia sản, có lẽ



cũng

đã

nghe phong phanh chút ít, nhưng cũng

không

giống như



nghĩ đâu, tôi từ bỏ

thì

có thể đến tay

cô," Chu Lăng nhìn



ta," Toàn bộ gia sản do Thời Tuấn thừa kế, đây là ý của cha

cô."

Bùi Hi Mạn chấn động, trừng mắt nhìn



không

thể tin được:"



nói

cái gì?!"

Chu Lăng

không

nói

gì, Bùi HI Mạn cười a lên, giận dữ

nói

:" Ông ta điên rồi hả? Tôi mới là con

gái

của ông ta!"

" Nhưng



đã

không

phải họ Nguyên nữa rồi." Chu Lăng chậm rãi uống ngụm trà.

"

không

phải họ Nguyên

thì

tôi cũng là con

gái

của ông ta! Nếu

không

phải ông ta......"

Chu Lăng ngắt lời



ta:"



không

phải."

Tiếng mắng chửi của Bùi Hi Mạn im bặt lại, cái miệng mấp máy, sau

một

lúc lâu mới tìm về được giọng

nói

của chính mình:".........cô

nói

gì hả?"

" Cha ruột



là ai

không

ai biết cả,



về tự hỏi mẹ mình

đi."

Chu Lăng đặt tách trà xuống, nghiêm mặt

nói

:" Giao cái thẻ nhớ trong tay



cho tôi, đổi lại, tôi có thể cho



một

nhắc nhở rất có giá trị với

cô."

Bùi Hi Mạn lập tức cất tiếng cười nhạo:"



cho là tôi ngốc sao?



hiện

giờ hai bàn tay trắng, có cái gì có thể trao đổi với tôi?"

"Tin hay

không

tùy

cô," Chu Lăng vẫn giữ dáng vẻ bình chân như vại như cũ," Đây là cơ hội cuối cùng của

cô, nếu mà bỏ lỡ, tôi cam đoan



sẽ

hối hận cả đời."

Bùi Hi Mạn nghi hoặc nhìn



chằm chằm, sau

một

lúc vẫn cứ quyết định tạm thời tin



một

lần.

Dù sao cái thứ đồ kia, đối với



ta mà

nói, ngoại việc có thể dùng để áp chế Chu Lăng,

thì

chẳng có tác dụng gì khác.

" Tôi

không

mang theo

trên

người." Bùi Hi Mạn tức giận

nói.



ta

thật

ra lo nghĩ nguy cơ bị Chu Lăng bắt cóc, vệ sĩ cũng mang theo bốn người, ngoài hai người ở cửa kia, còn có hai người ở lối vào phòng trà. Thứ đồ quan trọng kia sao có thể để

trên

người chứ.

Có điều thời đại tin tức ấy mà, còn rất nhiều phương pháp.



ta gọi điện thoại cho thuộc hạ, sau vài phút, trong hòm thư của Chu Lăng

đã

có thư mới.

Chu Lăng ngay lập tức mở ra xem xét.

Video

không

đến ba mươi phút, nhưng

đã

bao gồm những gì



muốn biết, cùng tất cả thông tin mong muốn --- Toàn bộ quá trình Hướng Nghị và Hoa ca đánh nhau; Bao gồm cả sau khi

anh

rời khỏi mấy phút,

một

bóng người lặng lẽ xuất

hiện

trong bóng tối, cả quá trình cầm viên gạch gây án; Thậm chí cuối cùng leo tường vào trong cửa hàng sửa xe,

một

bên sườn mặt chụp được



ràng.

Sợi dây nào đó vẫn luôn căng lên trong lòng cuối cùng

đã

được buông lỏng.

Để bảo đảm an toàn, Chu Lăng lưu video lại, nhân tiện gửi luôn cho Tiền Gia Tô.

Cầm được thứ mong muốn,



đứng lên định rời

đi, Bùi Hi Mạn nổi cáu " này"

một

tiếng:" Đứng lại!"

Lúc này Chu Lăng mới nhớ tới giao ước, xoay người.

"Trong di chúc còn có

một

điều khoản, chỉ dành cho



và Thời Tuấn ---- Hai người, hoặc là con cái của hai người, nếu theo họ Nguyên,

thì

có thể giành được 10 cổ phần của Đại Nguyên."

Ông Nguyên mong muốn, chỉ là nguyện ý thừa nhận con cháu của ông ta.

.......

Sau khi dùng phương thức nặc danh gửi video và hung khí cho cảnh sát, Chu Lăng ngay lập tức giống như dỡ xuống

một

nhiệm vụ nặng nề.

So với dự đoán tình tình

đã

lạc quan hơn

một

chút.

Trong video quay được



ràng, trong quá trình hai người xô xát, Hoa ca

đã

rút ra

một

cây đao dài khoảng

một

thước rưỡi, nhắm thẳng vào chỗ hiểm của Hướng Nghị mà đâm. Do đó, phải đánh lại theo hướng phòng thủ chính đáng,

thì

phần thắng lại nhiều thêm mấy phần.

Về phần Trần Hỷ trước mắt

không

biết tung tích, chỉ có thể giao lại cho cảnh sát truy bắt.

Chu Lăng

đã

từng nghĩ, lợi dụng Tống Phỉ có thể nhận được kết quả gấp đôi. Nhưng, tục ngữ chẳng

đã

nói, phụ nữ hà cớ gì làm khó phụ nữ.

Về lý mà

nói



không

có cảm tình với Tống Phỉ, đối vợi mẹ



ta

thì

lại càng chán ghét, nhưng



cũng

không

muốn mình

đi

làm kẻ ác kia, để

một



bé dính líu vào

một

vụ án gϊếŧ người.

Lẽ dĩ nhiên nếu cảnh sát điều tra đến bước này, vậy

thì

không

trách được



rồi.

Chu Lăng

không

tiếp tục

đi

trại tạm giam nữa. Hướng Nghị chẳng hề biết lần trước



phải

đi

cầu cạnh Thời Tuấn, biết rồi còn khó chịu thế nào

không

chừng.

Nhưng lúc ấy

anh

cũng

đã

nói,

không

muốn



đi

đến chỗ đó. Chỉ kêu



ở nhà an tâm chờ

anh

trở về.

An tâm hiển nhiên là

không

làm được, nhưng trước mặt bà nội, Chu Lăng

không

thể

không

giả bộ có dáng vẻ an tâm, rồi mỗi ngày điện thoại hỏi luật sư Lạc về tiến độ đều rất đúng giờ.

Sau

một

tuần Trần Hỷ

đã

bị bắt về quy án.

Lúc đó Chu Lăng

đang

cùng Đinh Y Y xem nhà --cô

vẫn làm quyết định, từ đại học đến giờ, gần mười năm gìn giữ tình cảm, rốt cuộc cũng

đi

đến hồi kết.

Đinh Y Y

hiện

giờ

một

mình



đơn lẻ loi, nhìn gia đình họ nhiều người, ngày nào cũng đến cọ cơm, tuyên bố sau này

sẽ

mua nhà đối diện nhà Chu Lăng, xu thế phải cùng



dây dưa cả đời.

Chu Lăng

đã

có dự định đổi

một

căn hộ từ lâu, hai người tâm đầu ý hợp, bán

đi

một

nhà hàng hai người hùn mở. Mấy ngày nay

đã

đi

xem mấy bất động sản, Đinh Y Y có chút qua lại với



con dâu thứ hai nhà quan, lấy được

một

phần chiết khấu

không

tệ, ký hợp đồng rất sòng phẳng.

" Đàn ông của cậu lần này có thể ra rồi chứ?" Vừa mới phung phí mấy trăm vạn, mà Đinh Y Y cũng

không

hề chớp mắt,

hiện

giờ giá trị con người



ấy

đã

vượt qua Chu Lăng mấy chục lần.

Chu Lăng ngồi trong quán cà phê, vẫn

không

quên cầm theo tạp chí thiết bị trang trí để nghiên cứu, nghe vậy cũng

không

đầu lên trả lời:" Quan tâm

anh

ấy làm gì."

Phụt....... Vẻ mặt Đinh Y Y suýt nữa

thì

phun ngụm cà phê:" Chà chà, hây, đây là tính sống hết đời với tớ hả?"

"Ờ đấy," Chu Lăng chớp chớp mắt nhìn



ấy, " Y Y nhà chúng ta giờ là phú bà, phải ôm chặt đùi

không

thể buông."

"Vậy

thì

tiền thuộc về cậu,

anh

họ thuộc về tớ," Đinh Y Y ngả ngớn dòm

cô," Làm

không

hả?"

Chu Lăng ung dung đáp:"

không

làm. Tiền,

thì

anh

họ nhà chúng tôi

sẽ

kiếm." Dừng

một

chút, rồi bổ sung

một

câu," Hơn nữa

anh

họ nhà chúng tôi biết làm cơm đấy."

Đinh Y Y hứ

một

tiếng, lườm trắng mắt bằng đôi mắt to tròn:" Biết cậu mà!"

Trần Hỷ sau khi bị bắt về quy án lại

không

có nhiều kháng cự, đối với

sự

thực gây án khai nhận

không

kiêng dè. Toàn bộ vụ án được xử lý với hiệu quả cao dưới

sự

giám sát của các bộ phận liên quan.

Cái chết của

một

tên du côn đường phố, dưới

sự

áp chế có chủ ý, cũng

không

gây ra quá nhiều xôn xao, mối quan tâm duy nhất

đã

chuyển sang kẻ gϊếŧ người.

Hướng Nghị bị kéo dài thời gian giam giữ, luật sư Lạc

nói

rằng

sẽ

phải mất vài ngày bảo lãnh đợi xét xử.

Có lẽ mùi vị chờ đợi trong mấy ngày này

đã

trở thành thói quen nên Chu Lăng cũng chẳng sốt ruột mấy.

Dù sao

thì

anh

sẽ

nhanh chóng trở về thôi.