Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sự Quyến Rũ Nam Tính

Chương 17

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Mộc Di

Hướng Nghị đúc kết ra được

một

quy luật, mỗi lần Chu Lăng rời

đi

từ chỗ

anh,

một

thời gian sau

sẽquên sạch

anh

luôn,

không

liên lạc gì. Cùng cảnh ngộ với

anh

còn có con xe

nhỏ

màu vàng cát

đangđậu ở kia.

Cái kết luận này sau khi



rời

đi

được ba ngày mới ngẫm ra được, mawch dù

đã

đỡ hơn mấy lần trước, nhưng đối với

anh



nói

thời gian ấy cứ dài đằng đẵng.

Tâm tình của

anh

càng phức tạp hơn khi phát

hiện

ra rằng – cái thằng em họ của

anh





ấy còn giữ liên lạc với nhau đến tận bây giờ, hừ.

Tiền Gia Tô vừa kiếm ra tiền được vài ngày

đã

nhanh chóng lên taobao sắm

một

bộ quần áo và phụ kiện mới, hoan hỉ khoe với Hướng Nghị

sẽ

được chị Lăng dẫn

đi

xem trình diễn thời trang!

Trình diễn thời trang!

Nơi tụ tập toàn ngôi sao!

Vốn được biết đến là

một

bà chủ giàu có, tuổi trẻ, nhan sắc, dáng người đều có hết, tuy Chu Lăng

không

chạy theo mốt, nhưng các loại kiểu dáng mới trước khi đưa ra thị trường đều được dâng lên

trêntay



để



chọn lựa, các nhãn hiệu cũng hay mời



đến dự.

Song Chu Lăng có

đi

hay

không

đều dựa theo tâm trạng của

cô, mấy năm trước còn có chút hứng thú, gần đây



càng ngày càng cảm thấy chán ngán,

đã

hơn

một

năm nay



không

đến tham dự mấy

sựkiện như thế nữa, hôm nay



đến đây, là vì có ngôi sao mà



yêu

thích Lục Gia Hòa, về điểm này người tổ chức

sự

kiện

đã

cố ý nhấn mạnh để mời



tới.

Chỗ này có rất nhiều ngôi sao nữ, Chu Lăng chẳng them thi đua nhan sắc làm gì,



chỉ mặc

một

bộ trang phục màu trắng, bên ngoài khoác

một

chiếc áo khoác, đơn giản mà lại phong cách.



đến vì Lục Gia Hòa, vì thế nên



chỉ chăm chú ngắm thần tượng của mình.

Tiền Gia Tô là lần đầu tiên đến đây, cậu

không

thể nào kiềm chế

sự

kích động của mình, nhất là khi nhìn thấy

sự

xuất

hiện

của ngôi sao nữ mà cậu thích, giống như có ánh sang trắng lấp lánh

hiện

ra. Cũng là

một

fan hâm mộ, những Chu Lăng bình tĩnh hơn nhiều, cố ý thừa dịp người đại diện của Lục Gia Hòa

không

có ở nơi này



đi

đến chụp ảnh chung, lấy thân phận là

một

fan hâm mộ -- người này vốn nổi danh về

sự

thẳng thắn,

không

để

anh

ta hiểu lầm là



đang

dung quy tắc ngầm là được.

Quả nhiên Chu Lăng chọn đúng thời cơ, hình như tâm trạng của Lục Gia Hòa

đang

rất tốt, vui vẻ chụp

một

tấm ảnh chung với

cô, hơn nữa còn vô cùng hứng thú với Tiền Gia Tô

đang

chụp ảnh cho bọn họ.

“Tôi

đã

nghe qua về cậu, quả

thật

là cậu rất giống tôi đó.” Lục Gia Hòa thích thú đánh giá Tiền Gia Tô -- ngũ quan giống

anh

ta đến bảy phần, chỉ là gầy hơn nhiều so với

anh

ta. Sau đó Lục Gia Hòa hỏi thẳng cậu,“Cậu phẫu thuật thẩm mỹ à?”

“Hoàn toàn tự nhiên,” Vẻ mặt Tiền Gia Tô kiêu ngạo,“Ngũ quan này

thì

làm gì có cái bệnh viện nào có thể phẫu thuật được chứ!”

Lục Gia Hòa cũng cho là đúng gật đầu.

Cái vụ “Song bào thai”

không

thể hiểu



hoàn toàn được, Chu Lăng cũng

không

để ý lắm. Giống hệt với

một

ngôi sao

đang

được nhiều người hâm mộ khiến tâm trạng Tiền Gia Tô vô cùng tuyệt vời,

đi

đến đâu cũng ngẩng cao đầu ưỡn ngực, sau đó bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, nhắc nhở

cô: “Chị đăng ảnh chia sẻ với bạn bè chưa đó, đừng để cho

anh

họ em nhìn thấy nhá.”



đăng ảnh lên rồi. Chu Lăng thờ ơ nhướng mày: “anh

ấy nhìn thấy

thì

làm sao?”

“anh

họ

sẽ

ghen đó.” Tiền Gia Tô thốt ra.

Chu Lăng dừng chân,

sự

mập mờ giữa



và Hướng Nghị đến Tiền Gia Tô cũng nhìn ra được sao?

Tiền Gia Tô còn

đang

lẩm bẩm

nói: “anh

họ hẹp hòi lắm, chị

không

biết đâu, chỉ bởi vì chị quan tâm tới em hơn

anh

ấy mà mỗi ngày

anh

ấy đều châm chọc khıêυ khí©h em đấy.”

Chu Lăng xì

một

tiếng vui vẻ: “Chị quan tâm tới em hơn

anh

ấy ư?”

“Có mà.” Vẻ mặt Tiền Gia Tô thành

thật

mà kiên định, tặng quà cho cậu nhiều hơn so với

anh

họ, lại thường xuyên dẫn cậu

đi

ăn,

đi

chơi, quả

thật

quan tâm tới cậu nhiều hơn hẳn ông

anh

họ kia.

“Như vậy sao.” Chu Lăng hơi đăm chiêu rồi gật đầu, xem



thật

sự

chưa quan tâm tới

anh

ấy nhiều lắm

thì

phải.

Ông

anh

họ hẹp hòi lại có máu ghen trong người

đang

xem hình ảnh mới nhất mà Chu Lăng chia sẻ với bạn bè, bức ảnh chụp trong khung cảnh trình diễn thời trang,



chỉ mặc

một

bộ trang phục đơn giản, tuy vậy vẫn cực kỳ đẹp mắt, nhưng hình như



vui hơn mọi khi

thì

phải.

Người đàn ông bên cạnh



anh

có biết, là Thiên Vương mới nổi – người rất giống với Tiền Hâm, bộ dạng rất đẹp trai, dáng người khá cao, phù hợp với tiêu chuẩn của



ấy.

không

thể

không

thừa nhận, mặc dù ngũ quan rất giống, nhưng thần thái kia

thì

thằng nhóc Tiền Hâm

không

thể bì được.

Trai xinh

gái

đẹp đứng cạnh nhau trông cực kỳ bắt mắt,

một

người hiên ngang,

một

người nở nụ cười ngọt ngào.

Hướng Nghị thoát ra, tầm mắt lại nhìn về hàng chữ

nhỏ

bên

trên:

- - Niềm ao ước bấy lâu nay

đã

thành

hiện

thực √[ đáng

yêu

]

Sinh nhật năm nay của Đinh Y Y vừa khéo là lúc tiết trời chuyển lạnh, cũng

thật

không

khéo cũng là dịp tập đoàn Đại Nguyên họp cổ đông. Chu Lăng ngồi trong phòng hội nghị sang choang, ánh mắt nhìn về phía bên ngoài cửa sổ.

Dự báo

nói

tuyết

sẽ

rơi, nhưng đến bây giờ chẳng thấy bóng dáng đâu cả.

Hai bên trái phải là chiếc bàn dài màu nâu sẫm, toàn là

một

đám đàn ông lớn tuổi mập mạp đầu tóc hoa râm, trong đó chỉ có duy nhất

một

người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai

đang

ngồi bên tay phải

cô, Chu Lăng quét mắt

một

vòng -- vẫn là ngắm nhìn phía bên ngoài cửa sổ là tốt hơn hết.

5h45’.

Chu Lăng

đã

ngồi lì ở đây hơn ba tiếng đồng hồ, cái công việc nhàm chán này lặp

đi

lặp lại mỗi năm chẳng mới mẻ gì sất.

Giuwx chức vụ chủ tịch của tập đoàn Đại Nguyên, ngoài việc thỉnh thaorng



phải phê duyệt

một

số quyết sách trọng đại ra,

thì

phần nhiều



chỉ là

một

biểu tượng may mắn ngồi đây cho có mặt là xong. Cái cuộc họp này, cứ bảo trợ lý đưa bản thảo,



sẽ

xem lại sau.

Vất vả lắm mới được tan họp, Chu Lăng thở

một

hơi dài

nhẹ

nhõm, đứng lên đàu tiên, mở cửa

đi

ra ngoài. Thời Tuấn

đang

nói

chuyện cùng vài vị cổ đông gọi



lại: “Chờ

một

chút,

anh

có chuyện muốn

nói

với em.”

Chu Lăng nhìn thoáng qua cái đồng hồ,

không

để ý tới

hắn,

đi

thẳng.

Trợ lý

đã

mang những thứ



cần để ở trong văn phòng, thời gian quá cấp bách, Chu Lăng chỉ kịp chải

một

kiểu tóc đơn giản, thay bộ lễ phục

đã

đặt trước –

một

chiếc váy dài kiểu đuôi cá, mầu đỏ rượu, cực kỳ xinh đẹp; Thay xong trang phục,



cài

một

chiếc cặp tóc khảm kim cương lên

trên

đầu.

Sinh nhật lần thứ ba mươi – cái độ tuổi mà Đinh Y Y chẳng hề muốn thừa nhận

một

chút nào, vậy mà chồng



ấy vẫn đánh trống khua chiêng tổ chức

một

bữa tiệc sinh nhật, mời rất nhiều bạn bè và tầng lớp thượng lưu tham gia.

Lúc Chu Lăng đến nhà Đinh Y Y

đã

hơn bảy giờ, mấy chị em tốt

đã

đến đông đủ, chủ nhà

đang

đứng tiếp đón. Chu Lăng vào cửa, cởi chiếc áo khoác bên ngoài ra, rồi

đi

lên lầu tìm



bạn thân.

Đinh Y Y nhìn người đối diện trong gương, tức giận cầm lấy thỏi son môi chỉ vào

cô: “Cậu là đồ đáng ghét, hôm nay là sinh nhật tớ đấy, cậu ăn mặc như thế

sẽ

cướp

đi

hết

sự

nổi bật của tớ đó! Nhìn viên kim cương

trên

đầu cậu

đi, chọc mù mắt tớ rồi!”

“Đẹp

không?” Chu Lăng đắc ý tao dáng, trêu ghẹo Đinh Y Y ngay

đang

tức giận đùng đùng. Đùa

mộtlúc xong



gỡ nó xuống, rồi cài lên tóc



ấy,“Tặng cậu đó.”

“yêu

cậu nhất

trên

đời!” Đinh Y Y trong nháy mắt

đã

thay đổi sắc mặt, chỉnh lại chiếc cặp tóc

trên

đầu, chia sẻ

một

tin tức cực kỳ quan trọng với

cô,“Tớ mời

anh

họ Hương hộ cậu đấy, phòng cho khách

đãchuẩn bị xong rồi, giường cực lớn vô cùng ấm áp lãng mạn cho những đôi tình nhân, đầy đủ đồ bảo hộ, chắc chắn

sẽ

khiến hai người vừa lòng~”

Chu Lăng

đang

ngồi

trên

salon thiếu chút nữa bị trật thắt lưng: “...... Tớ vô cùng đội ơn cậu.”

Lúc hai người cùng nhau xuống lầu, khách mời

đã

đến khá đông đủ, nhân vật chính vừa xuất

hiện

đã

bị

một

đám chị em tốt vây quanh, Chu Lăng thoát ra khỏi vòng vây,

đi

đến bàn tiệc lấy đồ ăn.

“Dì Chu.”

đang

ăn hoa quả, sau lưng



vang lên

một

giọng

nói, Chu Lăng quay đầu – người gọi



là Chung Phi vẫn

đang

học năm thứ hai tại trường quốc tế, mặc

một

bộ lễ phục màu hồng nhạt, trang điểm dễ thương, khuôn mặt vui vẻ tươi cười.

“không

lễ phép gì cả,” Chu Lăng

nói,“Gọi chị thôi.”

“Dì lớn tuổi rồi đừng giả bộ nữa, dì Chu ơi,” Nhị tiểu thư nhà họ Chung cười tươi, tiện tay chưa hỏi mà

đã

lấy luôn đĩa salad của Chu Lăng,“Dì ngang hàng với bố mẹ cháu, đương nhiên cháu phải gọi là dì rồi. Về sau

anh

Thời Tuấn

sẽ

đính hôn với chị

gái

cháu, mọi người

sẽ

là người

một

nhà, dì là trưởng bối của cháu còn gì nữa.”

Thời Tuấn

sẽ

đính hôn với đại tiểu thư nhà họ Chung ư? Chu Lăng ngẩn ra, hôm nay

hắn

muốn

nói

với



về chuyện này sao?

“Cho nên nhà họ Chung các



cư xử với bậc trưởng bối như thế hả? Trở về học tập lễ nghi cho

thật

tốt

đã, đừng xen vào chuyện của người lớn nữa.”



cười

nói

nhẹ

nhàng nhưng

không

thèm kiêng dè lấy thân phận là “Trưởng bối” lấy lại bát salad trong bàn tay bé

nhỏ

kia.

Nghĩ đến việc giễu võ dương oai của mình

không

thành công, nhị tiểu thư nhà họ Chung

không

vui, hậm hực bỏ lại

một

câu: “Bố mẹ tôi

sẽ

đến tìm dì bàn chuyện đính hôn, hy vọng đến lúc đó dì còn cười được.” Sau đó kiêu ngạo hất cằm mà

đi.

Chu Lăng cười tươi, tại sao



lại

không

cười được hả, môn đăng hộ đối như thế, tốt quá

đi

chứ.

Nhị tiểu thư nhà họ Chung nhị tiểu thư

đi

rồi, nữ chủ nhân nhìn thấy tình hình vừa rồi vội chạy tới, kéo Chu Lăng sang

một

bên hỏi:“Con nhóc kia

nói

gì với cậu thế -- cũng

không

biết

đi

theo ai đến đây, mình

không

hề mời người nhà họ Chung mà.”

“Cũng

không

có gì, gọi mình là dì, trẻ con bây giờ

không

được dạy dỗ tử tế gì cả.” Chu Lăng hiển nhiên cực kỳ để ý với tiếng dì kia, hừ, đặt bát salad

trên

tay xuống, cầm lấy ly sâm banh lên.

“Thời Tuấn và đại tiểu thư nhà họ Chung sắp đính hôn, cậu biết chưa?” Chu Lăng nhìn nhị tiểu thư nhà họ Chung

đang

chạy loăng quăng bên kia, chậm rãi hỏi.

“thật

hay giả thế?” Đinh Y Y thiếu chút nữa hét lên, ý thức được mình

đang

quá kích động, vội vàng đè thấp giọng

nói, vui sướиɠ khi người khác gặp họa

nói,“Hai con người tồi tệ đó ở chung

một

chỗ với nhau, chậc...... Vậy

thì

cậu sắp được giải thoát rồi, chúc mừng chúc mừng.”

Chu Lăng chạm cốc với



ấy: “Ăn mừng nào.”

Hướng Nghị và Tiền Gia Tô kẹt xe nên đến muộn

một

lúc, trước tiên gửi lời chúc đến Đinh Y Y rồi tặng



ấy

một

món quà nho

nhỏ.

Đinh Y Y cười tủm tỉm nhìn Tiền Gia Tô rồi khen ngợi: “Hôm nay trông cậu đẹp trai nhỉ.” Cậu mặc

mộtchiếc áo khoác màu nâu nhạt, trông chững chạc hơn hẳn.

Tiền Gia Tô cười toe toét lộ ra hàm răng trắng bóng.

Hướng Nghị ở phía sau đương nhiên chỉ chúc mừng qua loa, vừa bước vào

thì

ánh mắt của

anh

đã

quét trọn

một

vòng. Đinh Y Y biết

anh

đang

tìm ai,



cười trộm, chỉ chỉ vườn hoa phái bên ngoài.

“Cám ơn.” Hướng Nghị cũng chẳng thèm che giấu mục đích của mình, mặc kệ thằng em họ mà

đi

đến phía vườn hoa.

Tiền Gia Tô tức giận giơ ngón giữa lên, đúng là cái đồ

không

có nhân tính, chẳng ra dáng

anh

họ gì cả!

“Xin hỏi......” Nhị tiểu thư nhà họ Chung

không

biết đến đây từ lúc nào, đôi mắt sáng rực như hổ đói nhìn chằm chằm vào gương mặt Tiền Gia Tô, mê muội ngắm nhìn.“anh

là Lục Gia Hòa ư?”

Hai người đến lúc này mới để ý đến



gái

mặc váy hồng, Tiền Gia Tô luôn luôn làm bộ dạng lạnh lung với người

không

quen, nghe vậy cậu liền lạnh mặt, cực kỳ nghiêm túc trả lời: “cô

nhận nhầm người rồi.”

Đinh Y Y cười liếc mắt nhìn



ta,“Mắt kém quá

đi

mất, học dốt bây giờ cũng bị cận thị ư?” Đứng gần như thế còn nhận nhầm, vừa nhìn qua

đã

biết

không

pahri là fan ruột rồi.

Chu Lăng ngồi

trên

chiếc xích đu trong vườn hoa, bắt chéo chân đung đưa.

Bên ngoài vẫn rất lạnh, uống mấy ly rượu cũng

không

chịu đựng được lâu,



đang

định chống đỡ thêm hai phút nữa rồi quay lại,

một

bóng dáng màu đen men theo ánh sang tiến lại đây.

Trong vườn hoa hơi tối, nhưng Chu Lăng vẫn nhận ra người

đang

tới; Hướng Nghị cũng chỉ cần liếc mắt

một

cái

đã

tìm thấy

cô, lập tức

đi

về phái bên này.

Ánh sáng hiu hắt bên cạnh miễn cưỡng lắm mới nhìn thấy dáng vẻ của

anh, đuôi lông mày Chu Lăng nhwusong cao,



huýt sáo – hôm nay

anh

mặc

một

chiếc áo khoác màu đen, bên trong là

một

chiếc áo sowmi màu trắng, phong cách trang trọng hơn nhiều, khác biệt hoàn toàn so với ngày thường, đẹp trai ngời ngời đến nỗi khiến cho người khác

không

thể dời mắt

đi

được.

anh

bước vào chỗ tối tăm, che khuất hết ánh sáng sau lưng, thân hình cao ráo kiên cường, bước

đithong dong, khí thế mạnh mẽ.
« Chương TrướcChương Tiếp »