Edit: susublue
Hiệu suất làm việc của Linh hộ pháp cũng không tệ lắm, chỉ nửa canh giờ đã tìm được tiền rồi cũng tìm được cả chỗ dừng chân, tới đón Đoạn Thần và A Sửu đi qua.
Thoải mái tắm rửa sạch sẽ, Đoạn Thần mới từ trong nhà đi ra đã nhìn thấy A Sửu mắt sáng long lanh ngồi xổm trước cửa. Nhíu mi lại, Đoạn Thần hỏi: "Ngươi ngồi ở đây làm cái gì?"
"Sư phụ, người đã tắm rửa xong rồi, thân thể có thoải mái hơn không? Chúng ta đi dạo phố thôi! Ta vừa mới nghe tiểu nhị trong tiệm nói, buổi tối trong thành này rất náo nhiệt. Có rất nhiều món ăn vặt được bày bán!" A Sửu xoa xoa tay, trên mặt đầy vẻ tươi cười, nói chuyện với Đoạn Thần.
"Gấp cái gì, trời còn chưa tối, chờ khi bên ngoài bắt đầu náo nhiệt, bản quân sẽ dẫn ngươi ra ngoài đi dạo." Đi qua A Sửu, Đoạn Thần đi được hai bước thấy A Sửu còn ngồi tại chỗ không động đậy, Đoạn Thần nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn ngồi ở đây để chờ tới tối sao?"
Nghe vậy, A Sửu vội vàng đứng dậy, chạy đến bên cạnh Đoạn Thần, khoát tay nói: "Không không không! Ta không muốn ngồi xổm ở chỗ này đâu! Sư phụ, ta có thể ra khỏi sân đi bộ một chút hay không? Ta chỉ đi lòng vòng trong khách điếm, nhất định không ra khỏi cửa chính!"
"Không được! Trong khách điếm có đủ loại khách ra vào, ngươi lại không biết gì về nhân gian, ngươi cũng không có mắt nhìn, không thể phân biệt được người tốt người xấu. Bản quân không yên tâm, ngươi ngoan ngoãn ngồi trong phòng của mình đi. Trong phòng có vài kệ sách, ngươi có thể xem một chút để gϊếŧ thời gian." Bước chậm rãi ở khúc gấp của hành lang, Đoạn Thần liếc mắt quan sát phản ứng của A Sửu.
Ánh mắt A Sửu ảm đạm không chút ánh sáng, gật đầu một cái rồi buồn bực đáp: "Dạ. Sư phụ nói phải."
"Trước mắt ngươi cứ về phòng tìm sách để đọc đi, bản quân có chuyện muốn bàn bạc với Linh hộ pháp.” Dứt lời, Đoạn Thần dừng lại.
"Ừ. Ta sẽ ngoan ngoãn đi xem sách, sư phụ, chờ trời tối người nhất định phải dẫn ta ra ngoài!" Nói với Đoạn Thần xong, dienxdafnllequysdoon A Sửu xoay người trở về phòng của mình.
Lẳng lặng đưa mắt nhìn A Sửu trở về phòng, lúc này Đoạn Thần mới trở về phòng của hắn.
Linh hộ pháp đã sớm đứng trong phòng để đợi Ma quân. Nhìn thấy Ma quân đến, Linh hộ pháp khom lưng hành lễ."Quân Thượng, thuộc hạ đã hỏi thăm tình hình một chút."
"Nói nghe thử xem đã nghe được cái gì." Đoạn Thần không thích ghế ngồi ở nhân gian nên trực tiếp nằm xuống giường nhỏ, nửa nằm nửa ngồi nghe Linh hộ pháp hồi báo tin tức.
"Thuộc hạ nghe được người dân trong Thanh Thành kế Bình thành nói năm tháng trước đã từng xuất hiện một yêu ma. Nghe dân chúng tương truyền đó là ma nữ, biến thân thành mỹ nhân, hầu hạ trong phủ phú hộ Ngô Anh Dũng ở Thanh Thành. Bởi vì hắn ta phát hiện ra điều kỳ lạ nên đã vụиɠ ŧяộʍ mời đạo sĩ tới. Không ngờ lại bị ma nữ đó phát hiện, gϊếŧ đạo sĩ và Ngô Anh Dũng rồi trực tiếp bỏ chạy. Từ đó về sau, Trì Châu không còn động tĩnh của yêu ma nữa. Nhưng ở chỗ khác trong Tề quốc như Ôn Châu, Ích Châu, Nhạc Châu thì đã bắt đầu xuất hiện yêu ma làm loạn. Những tên yêu ma đó đều hóa thân thành mỹ nhân, hầu hạ quan viên có thân phận trong Tề quốc. Bởi vì các đại thần trong triều đình liên tiếp gặp chuyện không may, Hoàng đế Tề quốc thấy bất an cho nên đã kêu quốc sư đến tế trời."
"Ha ha. Cũng là bởi vì người phàm xin giúp đỡ, Thần giới trên chín tầng mây nghe được lời cầu cứu của nhân gian cho nên mới gửi thư cho bản quân để kêu bản quân quản lý đám yêu ma của Ma tộc cho tốt, nếu không thì đám Thần tộc sẽ nhúng tay, thay bản quân thanh lý môn hộ!" Đoạn Thần nghe lời nói của Linh hộ pháp thì cười lạnh nói.
Linh hộ pháp im lặng không nói tiếp nữa.
Yên tĩnh trong chốc lát, sắc mặt Đoạn Thần hờ hững, lên tiếng nói: "Nếu Xích hộ pháp và Hàn hộ pháp đã dò thăm Trì Châu, cũng đột nhiên mất tích ở đây thì nơi này nhất định có vấn đề. Ngươi phân nguyên thần ra hóa thành xác phàm rồi đến Thanh Thành bên cạnh để thăm dò trước."
Nghe nói vậy Linh hộ pháp không hiểu hỏi: "Quân Thượng, cần gì phải phiền phức như thế, thuộc hạ trực tiếp hóa thành hình người đi tìm hiểu không được sao?"
"Cẩn thận vẫn hơn. Ngươi để lại thân thể, nếu nguyên thần gặp chuyện không may, bản quân cũng dễ dàng đến cứu giúp. Pháp lực của Xích hộ pháp và Hàn hộ pháp đều cao hơn ngươi, vậy mà lại đột nhiên biến mất, như vậy cho thấy trong này có điều kỳ lạ, cẩn thận vẫn hơn!" Sau khi nói xong, nghĩ đến cái gì nữa, Đoạn Thần lại nói: "Đi dò xét trước, ngươi đi tìm người môi giới trước đi, tìm một cái viện nhỏ yên tĩnh sạch sẽ. Có thể mua được thì cứ mua, không thể mua thì thuê."
Khách điếm người đến người đi, lòng người khó lường, Đoạn Thần không yên tâm. Suy tính đến A Sửu thích tham gia náo nhiệt, Đoạn Thần sợ A Sửu sẽ vì tò mò mà làm trái lời hắn nói, chạy ra khỏi viện để đi dạo, sau đó bị người khác lừa gạt. Vẫn nên tìm một nơi vắng vẻ để dừng chân mới được!
"Dạ!" Linh hộ pháp nghĩ có thể là Ma quân ghét khách điếm quá nhiều người cho nên muốn tìm một cái viện nhỏ yên tĩnh vắng vẻ. Ừ, Quân Thượng thích sạch sẽ như vậy, nhất định phải tìm một cái viện thật tốt mới được!
"Vậy ngươi đi mau lên, bản quân muốn nghỉ ngơi một chút." Đoạn Thần trở mình đưa lưng về phía Linh hộ pháp.
Linh hộ pháp bước nhẹ nhàng rời đi, đóng kín cửa.
Mới ra khỏi cửa phòng Đoạn Thần, đi vào trong viện, Linh hộ pháp liền bị A Sửu chặn lại.
"Linh, ngươi muốn đi đâu? Dẫn ta theo được không?" A Sửu nhỏ giọng nói với Linh hộ pháp, lén lén lút lút liếc nhìn về phía phòng Đoạn Thần.
Linh hộ pháp lắc đầu, thấp giọng nói: "Tiểu chủ, Quân Thượng đã đồng ý buổi tối dẫn người đi chơi rồi, người hãy yên tĩnh đợi đến tối đi! Đừng gây thêm phiền phức cho Quân Thượng, thuộc hạ còn có chuyện quan trọng phải làm, không thể dẫn người theo. Lần này Quân Thượng tự mình đến nhân gian không phải là để du ngoạn mà có thể là liên quan đến đứa bé mấy trăm năm trước của Hồ vương và Hổ vương."
“ Có liên quan gì đến đệ đệ cùng cha khác mẹ với sư phụ chứ?" A Sửu mở to hai mắt, mặt đầy hiếu kỳ.
"Chỉ là suy đoán mà thôi. Chủ yếu là có một đám yêu ma ẩn trốn ở nhân gian, ngay cả Xích hộ pháp và Hàn hộ pháp đều không đối phó được, điều này khiến Quân Thượng có chút kiêng kỵ."
"Thì ra là vậy! Ta hiểu rồi, ta nhất định không gây thêm phiền phức cho sư phụ!" Ban đầu A Sửu nửa hiểu nửa không, không hiểu tính chất nghiêm trọng của chuyện này. Bây giờ nghe Linh hộ pháp nói thì đã hiểu.
"Ừ. Vậy tiểu chủ, người ngoan ngoãn ở trong viện đi, thuộc hạ đi làm việc." Linh hộ pháp gật đầu.
Đoạn Thần ở trong phòng cách lớp cửa nghe thấy rõ ràng Linh hộ pháp đã rời đi, A Sửu đã trở về nhà. Chờ trong chốc lát, xác định A Sửu không đi ra thì mới nhắm mắt lại.
Đoạn đối thoại lúc nãy, Đoạn Thần nghe rõ mồn một. Hắn không hề muốn để A Sửu biết những chuyện hắn đã trải qua nhưng cái tên ngu xuẩn Linh hộ pháp kia lại dám vụиɠ ŧяộʍ nói cho A Sửu biết. Chờ sau khi thu thập đám yêu ma làm loạn nhân gian, giải cứu Xích hộ pháp và Hàn hộ pháp xong, dien*daffn;lle#quysdo0n sau trở về Ma giới nhất định phải trừng phạt cái tên lắm miệng Linh hộ pháp này mới được.
Chuyện cũ cứ hiện lên rõ mồn một trước mắt. Khắp nơi đều là máu tanh và tiếng chửi bới oán hận của người nọ khiến Đoạn Thần đổ mồ hôi lạnh. Đột nhiên hắn mở mắt ra, lau mồ hôi ngồi bật dậy, niệm Thanh Tâm chú.
--- -------
Chương sau: Cùng nhau ăn mứt quả