Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sư Muội Chậm Chút Đã

Chương 16

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Dung Tư, con ra ngoài trước đi."

Vương thị chỉnh lại trâm cài trên đầu, nhìn thẳng về phía cửa sảnh.

Tɧẩʍ ɖυng Tư bị Thái phu nhân cấm túc hai tháng, hiếm khi gặp người lạ.

Lần này lại là Cao phu nhân của Hoài Vương phủ, nàng ấy nào nỡ đi, cố ý bước chậm ra ngoài, đến cửa, đón Cao phu nhân bước vào, còn có...

Nhìn thấy Triệu Ấu Lăng mặc một bộ quần áo mới, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tɧẩʍ ɖυng Tư lập tức tái xanh, bước chân dừng lại tại chỗ, ánh mắt đuổi theo bóng dáng Triệu Ấu Lăng, cho đến khi Triệu Ấu Lăng chú ý đến nàng.

Ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung, ngay tức khắc b.ắ.n ra một tia lửa vô hình.

Nghe nha hoàn nói hai mươi lượng bạc vụn trong túi tiền đều đưa hết cho tú nương rồi, Tɧẩʍ ɖυng Tư xót của cả nửa buổi trời.

Nghĩ lại, đuổi tiểu tú nương đi rồi, chắc mẫu thân sẽ không thêu cát phục cho tổ mẫu nữa, trái tim của nàng ấy mới cảm thấy dễ chịu đôi chút.

Ai ngờ tiểu tú nương lại tới phủ!

Tối hôm qua Triệu Ấu Lăng ngồi kiệu đi cùng Vương thị đến hậu trạch của Trấn Quốc Công phủ, hôm nay Cao phu nhân lại đi xe ngựa tới, nhưng nàng không nhận ra tòa phủ đệ này là Trấn Quốc Công phủ nàng vừa tới tối hôm qua.

Giờ nhìn thấy Tɧẩʍ ɖυng Tư, nàng vừa mừng vừa sợ đang giơ tay chuẩn bị gọi Tɧẩʍ ɖυng Tư thì Tɧẩʍ ɖυng Tư lập tức cụp mắt bước nhanh ra cửa sảnh rồi biến mất.

Lúc này không đi, chờ lát nữa bị tiểu tú nương nhận ra thì người gặp phiền phức lại là nàng ấy!

Tɧẩʍ ɖυng Tư đi được vài bước trong lòng cảm thấy lo lắng lạ kỳ, xoay người sai nha hoàn Huyền Nhi đi ra sảnh tìm hiểu mục đích Cao phu nhân dẫn tiểu tú nương đến đấy.

Ngũ tiểu thư của Trấn Quốc Công phủ giả vờ như không quen biết nàng?

Triệu Ấu Lăng chớp mắt gãi gãi trán, không hiểu tại sao hôm nay ngũ tiểu thư lại như thế.

Cao phu nhân đã ngồi xuống, Vương thị đang bảo tỳ nữ đi pha trà thì nhìn thấy Triệu Ấu Lăng ban nãy đi cùng Cao phu nhân đến đây, lập tức bật dậy khỏi ghế.

“Ngươi… Cao phu nhân, vị này là?”

Cuối cùng Vương thị vẫn giữ bình tĩnh, tuy rằng kinh ngạc khi nhìn thấy Triệu Ấu Lăng đứng sau Cao phu nhân nhưng vẫn cố nhịn xuống không hỏi thẳng.

Triệu Ấu Lăng đi theo Cao phu nhân tới, bà ấy phải hỏi Cao phu nhân mới phải phép.

“Nàng tên Triệu Ấu Lăng, Quốc Công phu nhân không biết nàng ư?”

Trái tim Cao phu nhân khẽ kêu lộp bộp.

Nếu Vương thị không biết Triệu Ấu Lăng, vậy có nghĩa là Triệu Ấu Lăng thực sự đang nói dối.

“Ta thấy mặt nàng khá quen.

Có thể để nàng lại đây nói chuyện với ta không?”

Cao phu nhân ra hiệu cho Triệu Ấu Lăng đi đến trước mặt Vương thị.

“Quốc Công phu nhân.”

Triệu Ấu Lăng xấu hổ đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt nhỏ.

Đêm qua nàng đồng ý giúp Vương phu nhân thêu áo, bởi vì đυ.ng ngũ tiểu thư ngã, hơn nữa thấy ngũ tiểu thư khóc lóc thảm thiết yêu cầu nàng rời đi, nên nàng đành phải trốn ra ngoài.

Nay lại gặp nhau, nàng tự biết mình đuối lý.

“A, ngươi là tiểu tú nương kia.”

Vương thị nở nụ cười, thầm kêu khổ trong lòng.

Trước khi làm rõ quan hệ của tiểu tú nương và Cao phu nhân, bà ấy không tiện trực tiếp hỏi tội Triệu Ấu Lăng.

Nàng đã đồng ý ở lại Hóan Nguyệt Hiên làm việc cho bà ấy rồi lại tự ý bỏ đi, bây giờ lại tự do đi vào Trấn Quốc Công phủ, tội này phải trị như thế nào, đều dựa vào câu trả lời của nàng.

“Là ta, ta là Triệu Ấu Lăng.

Không phải ta cố ý làm sai giao ước giữa ta và phu nhân, là ngũ tiểu thư bảo ta đi, nàng ấy nói…nàng ấy còn đưa cho ta một túi bạc, nói sẽ giải thích với phu nhân sau.”

Triệu Ấu Lăng không nói dối, nàng kể lại từ đầu đến cuối một lần chuyện đã xảy ra đêm qua cho Vương thị nghe.

Hơn nữa nàng cho rằng Tɧẩʍ ɖυng Tư đã nói với mẫu thân nàng ấy nên không giấu giếm chút nào, thẳng thắn đến mức khiến Vương phu nhân hận không thể bịt miệng nàng lại, tránh bị người khác chê cười.
« Chương TrướcChương Tiếp »