- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Sư Muội Chậm Chút Đã
- Chương 12
Sư Muội Chậm Chút Đã
Chương 12
Triệu Ấu Lăng tỏ vẻ khó hiểu.
"Đó là vì muội muội của vương gia đã gả cho Cao tướng quân.
Trước đây các phu nhân quý tộc trong Kinh thành cũng thích gọi Cao phu nhân là Mục thị, từ khi Cao phu nhân đến Vương phủ quản lý mọi việc, mọi người đều quen gọi bà ấy là Cao phu nhân."
Hương Tú đảo mắt, cảm thấy câu hỏi của Triệu Ấu Lăng có chút ngốc nghếch.
Nhưng dù người ta có ngốc nghếch đến đâu, ai bảo Cao phu nhân lại vừa mắt chứ!
"Vậy Cao phu nhân đến Vương phủ quản lý mà không về nhà, Cao tướng quân không có ý kiến gì sao?"
Phụt!
Hương Tú suýt chút nữa tức đến lệch mũi.
Mười hai năm trước, Cao tướng quân theo Hoài Vương chinh chiến ở biên giới phía Bắc đã tử trận, Hoài Vương phi bệnh nặng, Cao phu nhân xin phép cha mẹ chồng, rời khỏi nhà chồng về giúp đỡ quản lý Vương phủ, thoáng chốc đã mười hai năm rồi.
"Cao phu nhân vất vả rồi."
Triệu Ấu Lăng như có điều suy nghĩ.
"Nếu cô nương không còn việc gì nữa, nô tỳ xin phép cáo lui."
"Hương Tú."
Hương Tú đã đi đến cửa, nghe thấy Triệu Ấu Lăng gọi, đành phải quay lại đứng yên.
"Tỷ tỷ, Lăng Vân Các này chỉ có hai chúng ta ở thôi sao?"
Khi bước vào, nàng đã nhìn rõ, phía sau Lăng Vân Các này là một rừng trúc, trước cửa có cầu đá nối với hậu hoa viên.
Nhìn bố cục có vài phần giống với Hoán Nguyệt Hiên của Trấn Quốc Công phủ, chỉ là cách bài trí phòng ốc phù hợp hơn cho việc sinh hoạt và đọc sách.
Nàng ở phòng phía đông, Hương Tú ở phòng bên cạnh để tiện hầu hạ.
Căn phòng chính bốn cánh cửa đóng chặt, không giống như có người ở nhưng khi đi qua, có thể ngửi thấy mùi hương thảo mộc thoang thoảng từ trong phòng, hẳn là thường xuyên được quét dọn và xông hương, chắc chắn là một nơi thanh nhã.
"Tạm thời là vậy, sau này có ai đến hay không thì nô tỳ không biết."
Lời nói của Hương Tú có hai nghĩa.
Phòng chính đương nhiên là để Thể Tử ở khi trở về.
Tây sương phòng và nhĩ phòng vẫn còn trống, chưa biết chừng ngày mai Cao phu nhân sẽ sắp xếp người vào ở.
Trước khi Thế Tử trở về, Cao phu nhân đang gấp rút tìm kiếm mỹ nhân trong Kinh thành để hầu hạ Thế Tử.
Giữa lông mày Hương Tú hiện lên một nỗi buồn nhẹ, cúi đầu đáp lời Triệu Ấu Lăng, nghe bảo có thể đi rồi, nàng ấy vội vàng bước ra ngoài và đóng cửa phòng lại.
Đồ dùng trong phòng đều rất tinh xảo.
Trong hộp trang sức trên bàn trang điểm có trân châu, bảo ngọc, hoa tai, trâm cài, vòng tay, trâm cài tóc...!khiến Triệu Ấu Lăng hoa mắt.
Cầm từng món lên xem, đều cảm thấy sang trọng và đắt tiền hơn những thứ của chủ quầy trang sức ở đường lớn Thập Lý.
Những thứ này, chắc phải tốn rất nhiều tiền bạc...
Triệu Ấu Lăng cẩn thận nâng chiếc trâm ngọc trai, ướm lên tóc, đột nhiên nhớ đến cái phẩy tay thiếu kiên nhẫn của chủ quầy hôm đó.
Nàng cảm thấy làm như vậy không ổn, dù sao cũng là đồ của người ta, không nói là tặng cho nàng, nàng cũng không có nhiều tiền để mua, chỉ nên thưởng thức một chút là đủ.
Đặt hộp trang sức trở lại bàn trang điểm, chuẩn bị rửa mặt rồi lên giường ngủ.
Lúc này, nàng nghe thấy tiếng bước chân khe khẽ ngoài cửa.
Nàng có thể phân biệt được tiếng bước chân của Hương Tú, tiếng bước chân ngoài cửa truyền đến từ cầu đá, nhanh chóng đi đến phòng bên cạnh nàng rồi dừng lại, sau đó là tiếng mở cửa đóng cửa.
Có người vào phòng Hương Tú, tiếng bước chân nghe như là của nữ tử.
Triệu Ấu Lăng che miệng ngáp một cái, nhìn thấy chậu nước rửa mặt Hương Tú đã chuẩn bị sẵn bên cửa, nàng rửa mặt qua loa rồi lau khô, chuẩn bị lên giường ngủ một giấc thật ngon.
Nhìn thấy trên rương ở cạnh giường có một bộ quần áo màu trắng bạc, chắc là Cao phu nhân sai người chuẩn bị cho nàng mặc khi ngủ.
Hôm nay vận may thật tốt, hai vị phu nhân đều trông rất thân thiện.
Chỉ là không thể giúp phu nhân Trấn Quốc Công thêu y phụv, vẫn cảm thấy có chút có lỗi với bà ấy.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Sư Muội Chậm Chút Đã
- Chương 12