- 🏠 Home
- Phương Tây
- Sự Lây Nhiễm | The Infectious
- Chương 28: Một khuôn mặt thân quen
Sự Lây Nhiễm | The Infectious
Chương 28: Một khuôn mặt thân quen
"Họ gϊếŧ hại lẫn nhau à, ý ông là ông ta đã thử nghiệm virus lên những bệnh nhân tâm thần tại cái chung cư đó sao?"
"Phải, ta nghĩ có thể ông ta đã truyền các tế bào virus vào người của họ bằng những chiếc ống tiêm tương tự như những gì mà Alex đã từng làm tại nhà tù trước đây ấy."
"Tôi hiểu rồi, vậy ra đây là lý do mà ông nghi ngờ sự trùng hợp kỳ lạ của hai vụ án này à."
"Đúng vậy, à mà ta nghe Josh nói rằng cậu từng lấy được quyển nhật ký của bố mình dưới tầng hầm của căn nhà năm xưa phải không?"
"À vâng, lúc tôi tìm thấy thì nó đã bám đầy bụi bẩn và rất khó nhìn, vì vậy nên tôi đã phải xem xét thật kỹ càng những nội dung bên trong để có thể làm lại một bản sao chép khác, nhưng tiếc là giờ thì tôi lại không đem nó theo bên mình rồi."
"Vậy à, không sao đâu, nếu như cậu đã đọc qua rồi thì hãy tóm gọn nội dung của quyển nhật ký đó cho ta biết đi, có lẽ chúng ta sẽ tìm được một vài thông tin hữu ích bên trong nó đấy."
"Tôi nhớ khá rõ chi tiết về những gì mà bố đã viết, nhưng điều kỳ lạ là độ dài quyển nhật ký của ông ấy còn chưa đến được bảy trang giấy nữa."
"Ý cậu là sao?"
"Có nghĩa là dựa trên độ dài này thì thời gian làm việc tại Cremary của bố tôi không lâu dài như chúng ta đã từng nghĩ."
"Loại virus quái quỷ này là một mối nguy rất lớn đối với loài người, nếu đã tiến hành thử nghiệm lên con người một cách vô nhân đạo như vậy thì bố cậu và ông ta phải làm việc lâu dài hơn mới đúng chứ?"
"Tôi nghĩ trong quá trình thử nghiệm hắn phải xảy ra chuyện gì đó giữa ông ta và bố lẫn đội nghiên cứu rồi."
"Khoan đã, vậy quyển nhật ký đó có tất cả là bao nhiêu trang vậy Henry?" - Josh hỏi.
"Có tất cả 8 trang giấy còn sót lại nhưng chỉ còn mỗi 6 trang là được ghi chép đầy đủ mà thôi, số còn lại thì đã bị xé đi mất rồi"
"Vậy à, thế thì George chắc hẳn là người đã làm việc đó rồi."
"Có khả năng là vậy, thế còn nội dung của 6 trang giấy đó thì sao, cậu hãy nói cho chúng ta biết đi nào." - Thanh tra Kleton nhìn vào đồng hồ của mình rồi quay sang nói với Henry.
"Trang đầu tiên được viết vào ngày 2 tháng 1 năm 1986, tức là ba tuần kể từ khi bố tôi được phân lên làm bác sĩ chính thức tại viện Cremary, không có gì đặc biệt ngoại trừ sự băn khoăn của ông ấy về lý do vì sao mà ông lại lên được cái vị trí lạ lùng này, trang thứ hai thì được viết cách đó một tuần, nội dung của nó khá mơ hồ nhưng sau khi tóm gọn các ý lại với nhau thì nội dung của trang thứ hai là về sự nghi ngờ của bố tôi, ông ấy dường như đã nhận ra có điều gì đó khác thường tại viện Cremary rồi."
"Điều khác thường đó là gì vậy?" - Thanh tra Kleton hỏi.
"Ông ấy đã trông thấy một vài nhân viên y tế sử dụng mặt nạ phòng độc và khẩu trang kháng khuẩn rời khỏi bệnh viện với một bệnh nhân tâm thần vào lúc tờ mờ sáng trên một chiếc xe cứu thương."
"Vậy sự nghi ngờ mà cậu nói hẳn là dành cho các nhân viên kỳ lạ đó, hoặc là ông ấy đang nghi ngờ về mối nguy của một căn bệnh bí ẩn nào đó đang lan rộng không biết chừng." - Thanh tra Kleton ngẫm một chút và nói.
"Nếu vậy thì bệnh dịch này có thể đã xuất hiện cách đây hàng chục năm rồi cũng nên?" - Josh nói.
"Rất có thể là vậy, nhưng trước khi đưa ra bất kỳ suy luận nào thì chúng ta cần phải tìm hiểu sâu hơn nữa, hãy cho ta biết nội dung của trang thứ ba đi Henry."
"Trang thứ ba được viết cách trang thứ hai 1 ngày, sự nghi ngờ trước đó của bố đã khiến ông không thể nào ngủ yên được, vì vậy nên đêm hôm đó ông ấy quyết định lên đường và theo chân họ ở lần vận chuyển người bệnh thứ hai, ông đã tình nguyện giúp đỡ cho những nhân viên y tế ở đó sau khi giả vờ rằng mình chỉ tình cờ đi ngang qua mà thôi, ông cùng với ba nhân viên y tế còn lại đã đưa bệnh nhân kia lên xe cứu thương và rời khỏi viện Cremary để đến một viện nghiên cứu vô danh nào đó. Tại đây ông đã tận mắt nhìn thấy những người nhiễm bệnh, thứ được ông miêu tả là một "giống loài hung hãn đội lốt người"." - Henry dừng lại để uống một ly rượu và sau đó nói tiếp.
"Trang thứ tư và năm thì được viết vào cùng một ngày, cách trang thứ ba 2 ngày, ông ấy đã ghi chép lại một vài đặc điểm và khả năng của những người nhiễm bệnh mà ông đã được tiếp xúc tại phòng thí nghiệm vài ngày trước, không biết vì sao nhưng những người nhiễm bệnh mà bố tôi miêu tả vào năm 1986 có một vài đặc điểm rất khác so với báo cáo của tổ chức EVO trước đây."
"Đặc điểm khác à, khác như thế nào vậy?"
"Đã từng có một đoạn ghi chép ngắn miêu tả về vẻ ngoài cũng như cách thức tiêu diệt người nhiễm bệnh của một người sống sót có tên là Jack, trước khi chuyến bay sơ tán cuối cùng rời khỏi Kingheat thì đoạn ghi chép này đã được tìm thấy bởi một vài binh sĩ, về sau nó đã được bên truyền thông công khai đến toàn thể người dân quốc tế, đoạn ghi chép này nói rằng mắt của những người nhiễm bệnh có màu trắng và kèm theo máu xanh chảy ra từ hai bên mắt, nhưng những người nhiễm bệnh mà bố tôi đã tiếp xúc vào năm 1986 thì lại có máu đỏ chảy ra thay vì là máu xanh."
"Điều đó thì đúng là khác biệt thật, một con virus thì không thể nào mà biến đổi màu máu tự nhiên của con người thành một màu khác dễ dàng như thế được, một loại virus vô danh như cái mà George làm ra không thể nào đánh bại được một loại virus tự nhiên như dịch hạch chẳng hạn, dù máu xanh có làm cho con người phát điên và ăn thịt lẫn nhau thì cũng không thể nào địch nổi với Cái Chết Đen được." - Josh nói một cách chê bai.
"Ý anh là sao?" - Henry hỏi.
"À tôi chỉ đang so sánh giữa mấy con virus thôi ấy mà, tôi nghĩ rằng trong quá trình thử nghiệm, tên George đó hẳn đã tạo ra một loại virus đột biến rồi."
"Virus đột biến sao?"
"Nếu như loại virus này thật sự khác biệt như trong nhật ký của bố anh thì loại máu màu xanh mà ta thấy ở Kingheat chắc chắn là một sự tiến hóa mạnh mẽ mà George đã tạo nên cho loại virus vô danh này rồi."
"Tôi hiểu ý anh rồi, có lẽ để chuẩn bị cho "đại tiệc" của mình tại Kingheat mà trong suốt thời gian qua ông ta đã phải mày mò để nâng cấp cho "đứa con cưng" của mình đấy nhỉ."
"Hẳn là vậy rồi, thôi giờ ta tiếp tục với trang cuối cùng chứ nhỉ?" - Josh nói.
"À phải rồi, trang thứ sáu được viết cách một tuần so với 2 trang còn lại, sau khi đã đính chính sự nghi ngờ của mình bằng việc tiếp xúc với những người nhiễm bệnh tại trung tâm nghiên cứu, ông đã gặp được một người có chung chí hướng với mình, đó là bác sĩ Zanish Anderson, đây là hình của ông ta vào năm 1871."
"Đây là Zanish Anderson à?" - Nét mặt của thanh tra Kleton đột ngột thay đổi sau khi nghe thấy một cái tên quen thuộc.
"Ông biết ông ta sao thanh tra Kleton?"
"Cũng không hẳn, ta chỉ nghĩ là mình đã từng trông thấy ông ta ở đâu đó rồi."
"Ông đã thấy ông ta à, ở đâu vậy thanh tra Kleton?"
"Trước đây đã từng có một người rất giống với Zanish xuất hiện trên truyền hình của đài NFU và tự nhận mình là một giáo sư đến từ tổ chức EVO, ông ta đã phơi bày một vài sự thật về cái tổ chức dối trá lẫn căn bệnh quái ác đó đấy, dù vậy nhưng đó chưa phải là toàn bộ sự thật."
"Ý ông là sao?"
"Đường truyền của buổi phát sóng ngày hôm đó đã ngay lập tức dừng lại sau khi một tiếng nổ lớn xuất hiện, vì vậy nên ta nghĩ rằng người đàn ông đó vẫn còn rất nhiều điều cần phải phơi bày đấy."
"Vậy à, nhưng ông Zanish đó là ai và sao bố anh lại chung chí hướng với ông ấy thế?" - Josh hỏi Henry.
"Ông ấy là người làm việc dưới trướng của tên George từ rất lâu rồi, ông ấy đã bị George ép buộc vào làm tại trung tâm nghiên cứu trong hoàn cảnh rất khó khăn, ông ấy đã chịu đựng và làm tất cả những việc bẩn thỉu tại đó để trả giá cho những việc tồi tệ mà ông ấy đã từng làm trong quá khứ, ông ấy rất muốn nổi dậy chống lại George nhưng chẳng có ai dám bước chung trên con đường đó với ông ấy cả, tất cả những người làm việc tại trung tâm nghiên cứu đều chịu sự ràng buộc và cực kỳ khϊếp hãi tên George, và khi bố tôi đến, ông ấy và bố đã kết hợp lại với mong muốn lật đổ George và phơi bày tất cả mọi chuyện, ông ấy cũng đã chia sẻ rất nhiều thông tin cho bố tôi."
"Như là những thông tin nào vậy?" - Thanh tra Kleton hỏi.
"Có lẽ là suy đoán của ông ta về loại virus này cùng với một vài sự thật nữa mà ta khó có thể nào biết được."
"Khó có thể biết được sao, ý cậu là gì vậy?"
"Ta sẽ chẳng thể nào biết được vì trang thứ sáu đã bị xé mất đi một nửa rồi, không chỉ trang thứ sáu mà còn nhiều trang giấy khác nữa."
"Xui xẻo thật đấy, vậy là ta không còn cách nào khác ngoài lục tung cả cái trái đất này lên để tìm kiếm ông ta rồi, nếu như Zanish thật sự là người đã xuất hiện trên đài NFU ngày hôm đó thì ông ta chắc chắn là người mà chúng ta đang tìm kiếm, dù cho là còn sống hay đã chết thì chúng ta cũng phải tìm cho ra ông ta, giờ chúng ta cần Zanish để có thể khóa chặt cái xiềng xích kết nối giữa hai vụ án này mới được." - Thanh tra Kleton đứng dậy và nói.
- 🏠 Home
- Phương Tây
- Sự Lây Nhiễm | The Infectious
- Chương 28: Một khuôn mặt thân quen