Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sư Huynh Và Ma Tôn Đều Bị Trúng Độc Tình

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Việc Ma tôn đột nhập vào Lưu Vân Sơn rốt cuộc cũng gây ra một số sóng gió.

Và ta cũng vì trên người có chút hơi ma khi nên đã nảy sinh ra chút nghi ngờ.

Tin đồn tràn lan.

Nói Ma tôn và ta đã bí mật cấu kết để lật đổ Lưu Vân Sơn.

Ta bị tống vào nhà giam.

Trưởng lão Hình đường đích thân tới thẩm vấn, tra hỏi ta về chuyện đã xảy ra ngày hôm đó.

"Tại sao trong người ngươi lại có ma khí?"

Trưởng lão có vẻ nghiêm túc, sư tôn cũng ngồi bên cạnh.

Ta biết rất rõ rằng việc này phải giải thích rõ ràng, nếu không ta sẽ phải gánh chịu những tội danh không đáng có.

“Chuyện này nói ra rất dài.” Ta gãi đầu.

Trưởng lão nói thẳng: “Vậy thì hãy nói ngắn gọn lại.”

Ta không còn cách nào khác ngoài kể lại mọi chuyện về ngày hôm đó trong sự xấu hổ.

Từ khuôn mặt đơ cứng của các trưởng lão và sư tôn, ta thực sự không thể biết được suy nghĩ thực của họ.

Họ nói sẽ quan sát thêm vài ngày nữa rồi rời đi.

Năm ngày sau, ta được thả.

Bên trong phòng hình đường là hai bóng người quen thuộc.

Sư huynh và tiểu sư muội quả nhiên đã tới.

Sư huynh đi trước nói:

"Trưởng lão, A Âm bị ma khí quấy nhiễu là bởi vì cứu ta."

“Hơn nữa,” Kỳ Chiêu nghiêm túc cúi lạy sư tôn, “Đệ tử đã yêu mến A Âm nhiều năm rồi.”

rồi.”

"Bây giờ đệ tử xin sư tôn cho đệ tử ở bên A Âm."

Tiểu sư muội ngơ ngác nhìn Kỳ Chiêu, trong mắt mang theo nghi hoặc.

Ta cũng choáng váng.

Sư tôn nghe vậy, trừng mắt nhìn Kỳ Chiêu và tiểu sư muội, buột miệng nói: "Các con đang nói nhảm gì vậy?"

Được, Sư tôn hỏi tâm ý của ta thế nào.

Mọi người ở Lưu Vân Sơn đều ai cũng biết đại sư huynh và tiểu sư muội tâm đầu ý hợp.

Kỳ Chiêu nói tiếp: “Đệ tử thích A Âm đã nhiều năm, nhưng bây giờ chỉ xin sư tôn tác thành.”

Sư tôn trầm mặc một lát, vuốt râu nói: “Ta coi như chưa từng nghe nói tới chuyện này.”

Sư huynh còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng sắc mặt của tiểu sư muội thay đổi rõ rệt, sau đó muội ấy đau đớn ôm chặt ngực.

Tất cả mọi người đều trở nên lo lắng, vội vàng tập trung lại để kiểm tra tình hình bệnh của tiểu sư muội.

Ta bước ra khỏi phòng hình đường, không ngờ chỉ trong vài ngày, tin đồn bên ngoài chuyển từ nghi ngờ ta cấu kết với Ma tôn sang việc ta là gian tế được Ma tôn cử đến.

Các sư đệ sư muội ở Lưu Vân Sơn đều cố gắng tránh mặt ta khi nhìn thấy ta.

Ta trước nay không biết cách đối nhân xử thế, tính tình bướng bỉnh, cứng nhắc, không biết có bao nhiêu người bàn tán sau lưng ta.

Ta đã từng cảm thấy khó chịu về điều này, nhưng bây giờ ta không còn để tâm nữa, quay trở lại hang động để bình yên tu luyện.

Những ngày sau đó, mọi chuyện trôi qua thật yên bình.

Tu luyện rất nhanh, chẳng mấy chốc đã lại trôi qua vài ngày.

Đến lúc ta bước ra ngoài, mọi thứ bên ngoài đã thay đổi rất nhiều.

Treo đèn kết hoa, không khí tràn ngập niềm vui.

Ngay cả ngọn cây ở Lưu Vân Sơn cũng được treo những câu đối chữ “hỉ”.

Sao vậy, đây là đón năm mới sớm sao?

Đúng lúc ta đang suy nghĩ thì Ma tôn đột nhiên bước ra từ phía bên kia, theo sau là hàng chục yêu hầu.

Hắn sinh ra vốn đã đẹp, mặc thêm y phục màu đỏ lại càng tuyệt sắc vô song.

Khi thấy ta nhìn hắn, hắn nhướn mày một cách rất phong lưu.

"Chuyện gì vậy?" Trên mặt hiện rõ những câu hỏi.

"Ha ha ha ha ha," Sư tôn cười lớn đi tới, "Đồ nhi, đại hỉ đó."

"Con với Ma tôn là nam chưa cưới nữ chưa gả, hôm nay là ngày lành tháng tốt để kết duyên, hai ngươi chính là mối lương duyên do trời ban."

"Không chỉ như vậy, hai ngươi thành hôn còn có thể hóa giải hiềm khích trong thiên hạ, đây thực sự là một điều may mắn cho giới tu chân..."

Ta ngắt lời sư tôn, không nói nên lời: “Hắn đưa người bao nhiêu?”

Sư tôn đỏ mặt nói: "Chỉ là mấy ngọn linh sơn, cùng vài động linh mạch mà thôi."

Ta nhận ra, Mặc Trạch đã cho ta quá nhiều.

"Tài đại khí thô như vậy, A Âm, ngươi chỉ cần đi theo thôi."

Mặc Trạch đi tới, nhếch môi nói: “Cần chuẩn bị những gì bản tôn sẽ tự chuẩn bị.”

"Ngươi đến cung điện đó trước, rồi tiếp xúc với Ma quân một chút, nếu không vừa ý thì quay lại..." Sư tôn vẫn đang lảm nhảm bên tai ta, nhân tiện chắn trước mặt Kỳ Chiêu đang nhìn ta.

Ta chỉ nghe thấy Kỳ Chiêu nói “Đừng đi” mấy lần.

Nhìn thấy Ma tôn nghênh đón đến trước, Kỳ Chiêu bất chấp sự ngăn cản của sư tôn vẫn lộ mặt, nắm chặt tay áo ta, trong mắt nhìn kỹ lại thì thấy có một lời cầu khẩn không thể nhận ra.

“Kỳ Chiêu!” Sư tôn hét lên ngăn cản huynh ấy.

Ta có chút khó chịu, giống như Kỳ Chiêu đã làm với ta ở kiếp trước, dùng kiếm cắt đứt quan hệ giữa ta và huynh ấy.

Nhìn thấy cảnh tượng này, đôi lông mày cau mày vốn có của Ma tôn lập tức giãn ra, khóe miệng bất ngờ nhếch lên.

Đẩy Kỳ Chiêu ra, hắn lạnh lùng nói: “Tránh xa Quân hậu của bản tôn ra.”

“À, đúng rồi,” Ma tôn nhàn nhã liếc nhìn đám người tràn ngập thù địch, chậm rãi nói: “Nói đến tiểu sư muội mà các ngươi yêu quý và bảo vệ, theo thuộc hạ của bản tôn nói, thì có liên quan đến ma giới đấy.”

Những lời này vừa nói ra, giống như dầu sôi đổ vào nước, gây náo động.

Thuộc hạ của Ma tôn áp giải vài tên ma tu ra, bọn họ bất đắc dĩ phải thuật lại trước mặt mọi người về vụ giao dịch với tiểu sư muội.

Thì ra bệnh tình của tiểu sư muội không nghiêm trọng đến thế, muội ấy chỉ giả vờ thôi.

Không phải ngẫu nhiên mà kiếp trước ta bị tẩu hỏa nhập ma.

Chính muội ấy đã giao dịch với ma giới, hạ độc vào đồ ăn của ta.

Đó là lý do tại sao ở kiếp trước, tâm trí của ta đại loạn, tẩu hỏa nhập ma.

Phía sau đám người ồn ào, tiểu sư muội sắc mặt tái nhợt.

Ma tôn kéo ta vào vòng tay của hắn, ta vô thức nhìn vào đôi mắt đang cười của hắn.

Trước sắc đẹp này, ta chợt cảm thấy muốn thử một lần cũng không phải là không thể.

Um, ta không có tư lợi.

Tóm lại, tất cả đều vì sự bình yên của giới tu chân.
« Chương TrướcChương Tiếp »