Anh không muốn làm cô mất hứng, cô hiểu được, đây mới là điều quan trọng nhất.
Sau khi bọn họ đi lấy xe, lúc chờ đèn đỏ, anh lấy từ ra một chiếc hộp tinh xảo mỹ lệ đưa cho cô: “Tặng em này!”
“Đây là cái gì?” Cô nhận lấy rồi âm thầm suy đoán.
“Thứ em thích nhất!”
“Đôi mắt cô sáng lên: “Là phim. . .”
Anh gật đầu, cô không nhịn được mà hỏi: “Hôm nay là ngày mấy, sao cậu lại tặng quà cho tôi?”
“Anh phát hiện mình yêu em đã tròn mười năm rồi!”
“Ơ?” Cái miệng nhỏ nhắn của cô khẽ cong lên, vui mừng mà lại không dám tin, nhìn anh. Ngay cả cái này mà anh cũng nhớ sao?
Thế nhưng anh lại tranh thủ hôn một cái lên môi cô, sau đó vội vàng rời khỏi.
Đèn xanh, anh vững vàng lái xe về phía trước, duy trì tốc độ 60km/h.
Trái tim cô đập rất nhanh, thế nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, đưa tay mở hộp, cho đến khi nhìn thấy đĩa phim hiện ra. Oa! Là phim A mới nhất. . . nữ chính rất xinh đẹp và đáng yêu nha!
Trời ạ! Cậu ấy mua cái này ở đâu vậy? Hình như bộ phim này không có che nha!
“Nếu em không muốn xem một mình thì có thể gọi cho anh bất cứ lúc nào, anh sẽ xem với em!”
Anh thật hiểu rõ sở thích của cô nha!
***
“Ưʍ. . .anh muốn rồi. . .cho anh nhé. . .”
Bầu ngực nõn nà đầy đặn của Đường Mật bị bàn tay của Lô Tư Hiền phủ kín, dưới sự vuốt ve xoa nắn quen thuộc của anh,
nó càng lúc càng trở nên lớn hơn, cô lưu luyến những cái vuốt ve này, ưỡn ngực hướng về đôi bàn tay đầy ma lực, dưới lòng bàn tay của anh, đầu v* lại càng trở nên đỏ hồng, tựa như một quả anh đào đỏ mọng ướŧ áŧ.
Hai chân cô trở nên mềm nhũn, đầu gối bị anh tách ra, dùng đầu gối của mình vuốt ve cánh hoa non mịn, đổi lấy từng tiếng ngâm nga rêи ɾỉ của cô.
Đầu gối của anh bị dính một mảng ướŧ áŧ, bởi vì ái dịch trong suốt của cô không ngừng chảy ra….
Cô đỏ mặt, ánh mắt mông lung, vô cùng mê người, anh dùng sức vặn hông, đem phái nam cứng rắn và nóng bỏng nhẹ nhàng cọ xát ở cửa huyệt đang khép hờ.
Cô cuồng nhiệt nghênh hợp với anh, thân thể ưỡn về phía trước, muốn hút lấy anh vào sâu bên trong.
Cô quá mức trơn trượt và ướŧ áŧ khiến phái nam của anh trượt sang một bên cánh hoa.
Cô khó chịu kêu lên từng tiếng mềm mại yêu kiều, âm thanh ngọt lịm mê hoặc lòng người, khiến toàn bộ xương tủy của anh cũng muốn tan ra.
“Hiền…Tôi muốn…” Cơ thể của cô đã ướt đẫm mồ hôi, mông đẹp ưỡn lên, vặn vẹo như đang rất khó chịu.
“Mật… đừng nóng vội…” Anh đưa tay cầm lấy cây gậy nóng rực, đâm thẳng vào hoa huy*t non nớt của cô.
Cô nặng nề ưỡn người lên trước, sau khi anh tiến vào hết cỡ, cô thỏa mãn rên to.
Anh cảm nhận được vách tường của cô đang co bóp, siết chặt lấy mình, khiến cho phái nam của anh không chịu nổi mà phải bắt đầu cử động, rút ra đâm vào, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ liên tiếp ập đến.
Xem phim A không còn là đam mê lớn nhất của cô, cô phát hiện, có thể được cùng anh hợp làm một mới là hứng thú lớn nhất của mình, còn xem phim thuần túy không thể nào mang lại cho cô cảm giác thỏa mãn.
Cô thích thân thể cường tráng của anh, thích cảm giác lúc anh mạnh mẽ tiến vào bên trong cơ thể mình.
Nói cô không biết ngượng cũng chẳng sao, anh mang tới cho cô cao triều và kɧoáı ©ảʍ không gì sánh được, bởi vì đối phương là anh cho nên cô nguyện ý giao ra tất cả mọi thứ của mình, tin tưởng anh, đem tất cả mọi thứ của mình giao cho anh.
“Hiền, nhanh một chút…” Cô nũng nịu thúc giục, mong chờ cảm giác sung sướиɠ cực hạn.
Anh ôm lấy eo nhỏ của cô, nhìn vào đôi mắt cũng đã nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙© giống mình, không hề cố kỵ nữa, điên cuồng tăng tốc…
Cô thoải mái phát ra tiếng nức nở, thân thể cường tráng này của anh khiến cô yêu say đắm không thôi: “Hiền…đúng vậy…đừng ngừng lại…”
Ngay lúc quan trọng thì Lô Tư Hiền đột nhiên ngừng lại, làm cô vốn sắp đạt tới cao triều thì lại hụt hẫng, đôi mắt khó nén được mất mát nhìn anh: “Hiền?”
“Mật, Đường Mật của anh, anh yêu em!” Vẻ thâm tình đều lộ rõ trên khuôn mặt anh.
Cả người cô chấn động, nét mặt sợ hãi và mê mang: “Tôi… tôi không biết…” Cô không rõ là mình có yêu anh hay không, vậy nên cô không thể nào hứa hẹn được.
“Hiền, cậu cứ dùng thân thể để yêu tôi thôi, đừng nói cậu yêu tôi…”
Lô Tư Hiền cười tự giễu: “Rốt cuộc em coi anh là gì? Bạn giường hay bạn tình?”
“Cũng có thể, tùy cậu… chỉ cần không phải là người yêu thì bạn bè trai gái đều được!”
Bởi vì cô không có cách nào hiểu rõ được tình cảm của mình đối với anh, sợ mình không thể nào trao cho anh tình cảm nhiều như anh đã bỏ ra, cho nên cô không dám cho anh một câu trả lời chắc chắn, để cho hai người có một danh phận.
Anh bởi vì cái suy nghĩ mình chỉ là bạn giường hoặc bạn tình của cô mà cảm thấy đau lòng, trái tim như thắt lại, cảm giác đau nhói, đôi mắt bỗng trở nên nguy hiểm mà tức giận nhìn cô, vô vàn bất đắc dĩ, giọng nói bất lực: “Được nếu như đây là điều em muốn, anh cho em! Đem thân thể của anh, sức lực của anh, tất cả đều cho em!”
Anh điên cuồng và mãnh liệt thúc mạnh vào sâu trong hoa tâm, như muốn đυ.ng hỏng cô, ngay cả sâu trong tâm hồn cô cũng trở nên run rẩy…
“Hiền --” Giọng điệu cầu xin mang theo chút sợ hãi.
Lòng anh mềm nhũn, lực va chạm không khỏi giảm nhẹ đi, bởi vì anh không muốn làm đau cô, như vậy thì anh cũng sẽ đau lòng.
Anh giận cô, cô lại dám coi anh là bạn giường để sử dụng!
Anh lại càng giận chính mình, cứ hèn mọn như vậy, bởi vì sợ cô rời xa mình mà tự nguyện phối hợp với cô.
Có lẽ là do anh đã quá nóng nảy…..
Anh không nên nóng giận nhất thời, anh muốn làm bạn trai của cô, người yêu của cô, thậm chí là cả đời bầu bạn!
Mà trước mắt, đàn ông bên cạnh cô chỉ có mình anh, thật ra giữa bọn họ cũng chẳng khác gì người yêu, bây giờ anh cũng không nên cố chấp đòi hỏi cô một danh phận.
Anh muốn tiếp tục chiếm đoạt lấy cô, cứ để cho thời gian khảo nghiệm…
Một ngày nào đó, cô nhất định sẽ hiểu được rằng, thật ra cô cũng yêu anh!
Chương 7
Ba năm thấm thoát trôi qua, Lô Tư Hiền dựa vào trí thông minh và năng lực của mình, ở trong công ty của chú, anh đã thăng lên vị trí quản lý.
Chú của anh đã hơn 50 tuổi mà vẫn chưa lập gia đình, hồng nhan tri kỷ
cũng không ít, nhưng người bên gối vẫn trống không, ông có ý định đem sự nghiệp để cho anh thừa kế.
Sau khi tốt nghiệp, Dương Viện Nguyệt biết Lô Tư Hiền làm trong công ty Bách Đại cho nên cũng nộp đơn đăng ký, sau hai năm làm phụ tá bên cạnh anh, tình cảm đối với anh cũng càng ngày càng thêm mãnh liệt.
Thỉnh thoảng Đường Mật sẽ gọi tới công ty của anh, hoặc cũng có khi hai người gặp nhau ở công ty.
Bọn họ còn ở cùng nhau….
Dương Viện Nguyệt vẫn không thể nào chết tâm với Lô Tư Hiền, nhất là mỗi khi thấy Đường Mật nói với anh bằng cái giọng xấc xượt đó nhưng anh vẫn chỉ cười cười làm lơ.
Mà cô đối với anh đều là hỏi han ân cần, nhưng anh lại không hề cảm kích khiến cô cảm thấy không cam lòng, anh đối xử với cô và Đường Mật rõ ràng là bất bình đẳng, khiến cô căm hận đến mức không chịu nổi.
Cô cảm thấy mình không thua kém Đường Mật, tùy tiện tìm một người đàn ông để hỏi, tám chín phần cũng tình nguyện chọn một người đoan trang thục nữ như cô về làm vợ chứ không cần vóc người nóng bỏng, mặt mũi đa tình giống như Đường Mật!
Thế nhưng, Lô Tư Hiền vẫn thủy chung đối với Đường Mật tình hữu độc chung, khiến cô không cam lòng nhưng cũng không biết phải làm sao.
Nếu như Đường Mật không có ở đây thì tốt rồi…..