- Okaa-sama ta đang đi đâu vậy?Tiếng trẻ con ngây thơ của Nicolas vang lên trong không gian yên lặng này làm Lin nhìn xuống hai đứa con của mình.
- Chúng ta sẽ trở về nhà của okaa-sama. Hai đứa, okaa-sama sẽ bảo vệ cả hai.
- Vâng.
Hai đứa nắm chặt tay Lin mà họ cùng nhau đi về phía màn đêm phía bên kia.
Shu và Nicolas đều không biết âm thanh ban nãy là gì nhưng xem ra có
người đã trợ giúp cho Okaa-sama đi. Được ở cùng okaa-sama là cả hai vui
rồi.
Lục địa tối, một nửa lục địa lúc nào cũng là màn đêm lạnh lẽo đối lập với lục địa sáng, một lục địa mà phần
lớn lúc nào cũng là ban ngày với ánh nắng mai tưng bừng cùng với cơn gió mát mẻ. Dân cư ở địa ngục chủ yếu sống toàn bộ bên lục địa sáng còn lục địa tối hoàn toàn chỉ có quái vật và những kẻ lang thang vô định. Đứng
đầu lục địa sáng là Reiji - Vua Địa Ngục còn đứng đầu lục địa tối chính
là Lin - Nữ Hoàng Địa Ngục. Cả hai bọn họ đã từng là bạn thân của nhau,
một đôi bạn rất rất thân nếu như chuyện ngày đó không xảy ra.
Từ ngàn năm trước đã rất lâu lâu rồi, đó là thời kì kế vị của vua Shen,
lúc này lục địa sáng và tối tuy phân biệt nhưng đều thống nhất dưới sự
trị vì của vua Shen, một lời tiên tri từ nhà học thuật vĩ đại nhất của
địa ngục đã làm suy chuyển mọi chuyện.
- Bệ hạ xin người
hãy minh suốt trong chuyện này. Các vị thần đã lên tiếng, địa ngục sẽ có hai vầng mặt trời chói lóa, sự chia cắt sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian. Để tất cả bình yên chúng ta phải tiêu diệt đi vầng mặt trời vốn phải là mặt trăng đó.
- Uxira, tạm thời đừng nói chuyện này cho bất kì ai cả. Bọn trẻ vẫn còn rất nhỏ, chúng sẽ không thể chấp nhận được.
Vua Shen cùng nhà học thuật Uxira nhìn xuống phía hoa viên của lâu đài nơi
mà hai đứa trẻ một đỏ rực và một vàng chói lọi đang nô đùa với nhau. Cả
hai đứa đều là những thiên tài vượt trội dù tuổi còn nhỏ. Sức mạnh của
cả hai không ai sánh được ngay đến những chiến binh mạnh nhất của địa
ngục lúc này cũng khó mà đánh bại cả hai đứa.
- Người nên bảo vệ chính huyết thống của mình bệ hạ. Mặt trăng có thể hủy diệt tất cả nếu muốn.
- Ta đã biết, trước hết hãy triệu tập bọn họ trước đã.
- Vâng.
Học giả Uxira rất nhanh đi làm nhiệm vụ của mình. Đúng vậy, đây là điềm báo trước, một điềm báo kinh hoàng về sự diệt vong của địa ngục.
- Lin, tặng cậu.
Reiji cầm một bông hoa nở rộ màu đỏ rất đẹp cài lên mái tóc đỏ rực bắt mắt
của Lin mà mỉm cười vui vẻ. Lin đưa tay chạm vào bông hoa đó, cô bé mỉm
cười càng xinh đẹp.
- Cảm ơn cậu Reiji.
- Hôm qua tớ đã khám phá hết được ký ức chết đó đáng tiếc lại không thể dùng
được. Lin, cậu có thể khai triển được nó phải không?
Reiji vui vẻ cất tiếng hỏi thì Lin gật đầu. Cô bé đưa tay ra đằng trước tạo thành một hình tam giác chiếu thẳng vào Reiji.
- Reiji...đừng có khóc đó.
- Ừ.
Reiji gật đầu thì ngay lúc đó Lin đã thi triển ký ức chết của mình, cả một
không gian khu hoa viên tươi sáng liền đó tối sầm lại. Reiji đang đứng
trong một không gian lâu đài lạnh lẽo nhưng lại không thấy Lin đâu cả.
- Lin, cậu đâu rồi?
- Reiji, đây là không gian ký ức chết tớ đã tạo ra. Tuyệt phải không?
Tiếng Lin vang lên và ngay lúc đó cô bé liền xuất hiện phía sau Reiji làm cậu ta giật mình. Bọn họ còn tính rời đi thì liền đó có tiếng chấn động
vang lên uỳnh một cái. Một bóng quái vật đáng sợ xuất hiện làm cho cả
hai sợ hãi chạy chối chết. Cái thứ đó, sát khí của nó ghê gớm vô cùng.
- Reiji.....a. Reiji....
Lin sợ hãi dơ tay về phía Reiji nhưng con quái vật đen kia đã túm lấy chân
cậu ta. Ngay lúc đó ánh sáng lóe lên và cả hai đứa đã trở về hoa viên
như bình thường. Những người lớn khác cũng đang ở đây, bọn họ đều nhìn
Lin với ánh mắt kì lạ trong khi cổ chân của Reiji đang bị xưng đỏ lên mà có những vết xước kì lạ.
- Con đã làm gì vậy Lin?
Ba của Lin là một công tước, gia đình của cô bé với hoàng gia rất thân
quen, vậy mà ba cô chẳng biết gì liền trừng mắt nhìn cô. Len đứng phía
sau mẹ của cả hai nhìn Lin với ánh mắt kì lạ, thằng bé đang muốn nhắc
nhở cô chuyện gì đó. Vua Shen nhìn con trai mình đang được các bác sĩ
chữa trị kia liền cụp mắt rồi lại mở ra nhìn về phía Lin.
- Đưa con bé đi.
- Vua Shen, người muốn đưa con đi đâu?
Lin sợ hãi vì cô dự cảm được chuyện chẳng lành. Liền đó các binh lính trong lâu đài đã tiến tới kéo Lin đi. Lin nhìn mọi người cô gào hét lên.
- Mọi người muốn đưa con đi đâu? Con không làm gì sai cả, con không sai. Là nó....là nó đã khiến Reiji
bị thương...không phải con...không phải con........Reiji, cứu
tớ....Reijiiiiiiiiii.................
Lin đã hét lên
nhưng mọi người vẫn dửng dưng. Reiji ngồi đó nhìn về phía Lin nhưng hoàn toàn không có ý định giúp đỡ Lin. Len muốn chạy tới giúp chị gái nhưng
bị mẹ mình giữ chặt lại. Lin đã thực sự tuyệt vọng, cô bé đã nhìn trừng
trừng vào mọi người vào tất cả những ai đứng ở đây.
- Tất cả chuyện này....các người sẽ phải hối hận. Tôi sẽ tạo ra một ký ức chết mạnh mẽ nhất. Tôi sẽ hủy diệt tất cả các người.
Lin hét lên đầy thù hận và rồi trong khoảnh khắc được đem đi đó cô bé đã
biến đổi. Một sứ giả để biến đổi được phải trải qua một giai đoạn không
hề dễ dàng gì và giai đoạn biến đổi thường phải ở dạng trưởng thành hơn
thế. Một con nhóc mới bước vào giai đoạn đầu lại có thể biến đổi càng
gây ra chấn động hơn nữa.
Hầm ngục tận
cùng của lâu đài, bóng đêm luôn luôn bao phủ nơi này, lạnh lẽo cũng bủa
vây lấy không tha. Đã rất lâu chẳng có ai bị giam dưới hầm ngục tận cùng sau ngày thầy bóng tối được giải phóng về lục địa tối kia.
Cộp, cộp, tiếng giày vang lên trong không gian lạnh lẽo này, ánh đèn mập mờ
từ ngọn lửa đang lơ lửng trong không gian kia, một bóng người in dài
trên con đường đá và dừng ngay lại trước hầm ngục tận cùng lớn nhất,
đáng sợ nhất, không thể thoát khỏi nhất.
- Lin....xin lỗi vì bây giờ mới có thể tới thăm chị. Chị cô đơn chứ? Họ vẫn cho chị ăn uống đầy đủ chứ?
Len đứng đó nhìn vào phía sau song sắt kia. Trong đó tối thăm thẳm không có động tĩnh gì. Đã qua hàng ngàn năm tiếp theo, hiện tại Len đã không còn là đứa nhóc con nữa rồi, cậu ta đã sang giai đoạn trưởng thành dưới
hình dạng của một học sinh cao trung so với ở Trái Đất.
- Len....đã quá muộn để cầu xin sự tha thứ.
- Lin....em sẽ giúp chị ra khỏi đây, xin hãy chờ em.
- Bọn họ đã bỏ rơi con gái của mình. Bọn họ cũng là người đồng ý giam chị lại. Reiji cũng chính là người đề xuất chuyện này. Cậu ta chắc bây giờ
đã là một người kế vị rất mạnh.
Tiếng Lin lạnh lẽo vang lên trong không gian tối tăm này. Len tiến lên nắm lấy hai song sắt kia mà
ngọn lửa vẫn không ngừng bay xung quanh cậu ta. Lúc này ánh sáng của
ngọn lửa giúp Len nhìn rõ chị gái sau hàng ngàn năm, hàng thiên nhiên kỷ mới được gặp lại kia. Lin đã thay đổi, mái tóc đỏ của chị ấy vẫn dài
nhưng không còn được buộc gọn gàng nữa mà buông xõa ra vương trên bờ vai gầy rồi vương lên sàn nhà lạnh lẽo kia. Cả người chị ấy khoác một áo
choàng màu đen, gương mặt đó lạnh ngắt mà gầy đi rất nhiều. Lin không
giống trong tưởng tượng của Len một chút nào.
- Lin...
- Bọn họ vì một lời tiên tri không biết từ đâu liền khép tội chị. Nếu như họ không làm vậy có thể bây giờ chị đã giúp Reiji chinh phạt địa ngục
rồi. Nhưng mà....cái ngày đó đã chấm rứt tất cả rồi. Len...hãy chờ xem
chị gái của cậu có thể làm gì.
Lin ngước lên, cô nhìn Len
mỉm cười rất đáng sợ làm Len không biết phải nói sao nữa. Hoàng gia đã
đối đãi với chị gái cậu chẳng khác gì một kẻ đáng chết cả. Bọn họ vẫn
luôn nói Lin sống tốt sao? Hoàn toàn là dối trá.
- Len....cậu còn nhớ những lời chị từng nói chứ?
- Chị sẽ tạo ra một ký ức chết mạnh mẽ nhất, chị sẽ hủy diệt tất cả bọn họ.
- Đúng vậy.
Lin mỉm cười và ngay đó một bóng đêm kì lạ lan ra từ chỗ Lin qua Len và rồi bao trùm khắp cả lâu đài hoàng gia này. Chuyện gì sẽ đến đây?
Cả lâu đài ngày hôm đó chìm trong biển đêm hỗn loạn. Bóng tối bao trùm lên tất cả và thay đổi rất nhiều thứ. Tại đại sảnh lớn của lâu đài, vua
Shen vẫn đang ngồi trên ngai vàng của mình trong khi Reiji đứng bên
cạnh. Rất nhiều những nhân vật có quyền và địa vị đều có mặt ở đây, họ
muốn biết chuyện gì đang xảy ra. Ngay lúc đó cánh cửa lớn mở ra, bóng
dáng Len xuất hiện làm mọi người thắc mắc. Ba mẹ Len liền tiến tới bên
cạnh cậu ta nhưng bọn họ còn chưa kịp nói gì một bóng đen từ phía sau
Len xuyên qua người cậu ta mà đâm thủng tim của hai người lớn trước mặt.
- Hự...
Máu từ khóe miệng hai người đó và
nơi ngực trái đều nhỏ xuống sàn chảy thành từng dòng từng dòng. Mọi
người trong đại sảnh đều kinh hãi nhìn về phía này. Len đang lùi lại
phía sau, cậu ta đứng một bên nhìn ba mẹ mình trợn tròn mắt mà ngã xuống ngay khi bóng đen rụt tay lại kia.
- Cả hai người đã sống quá lâu rồi ngài công tước và phu nhân. Tất cả các người đã luôn sống
tốt trong khi an tâm rằng giam tôi ở dưới ngục tù tận cùng sẽ chẳng sao
cả.
Bóng đen ngước lên, bàn tay đó vẫn dính đầy máu người
thân, giọng nói căm phẫn như hận không gϊếŧ luôn tất cả những người này
cùng lúc. Lúc này họ đã đoán được bóng đen kia là ai.
- Len...ngươi dám thả chị gái mình ra sao?
Một đại thần tức giận chỉ thẳng Len mà hét lớn thì ngay lúc đó cánh tay chỉ về phía Len của ông ta bị cắt đứt văng trên sàn nhà hoa cương kia làm
ông ta đau đớn hét lên còn mọi người không kịp nhìn ra đòn đánh.
- Em trai của tôi chẳng làm gì cả, nó hiện đang bị bắt ép tới nơi này xem tôi hành quyết mà thôi. Tôi đã từng nói sẽ tạo ra một không gian ký ức
chết tuyệt vời mà. Đã đến lúc hành quyết các người rồi.
- Lin....ngươi.....................