Chương 17

Chương 17

Sinh hoạt thường ngày của Quý Hiểu Vân đều được Cố Mạc sắp xếp, vô cùng kí©h thí©ɧ.

Ban ngày học thêm, đến trưa Cố Mạc đưa cô đến một tiệm cơm Tây dùng bữa. Không khí tiệm này vô cùng bí ẩn, tiếng nhạc lãng mạn, ngẫu nhiên có thể nghe thấy tiếng rêи ɾỉ ái muội từ phòng cách vách.

Tai Quý Hiểu Vân đỏ ửng, thế mà thầy lại đưa cô đến những nơi như này. Phòng cách bên cạnh bất ngờ phát ra âm thanh rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, đi kèm với đó là tiếng đánh mạnh vào thân thể, tiếng giao hợp...

Trời ạ, chỗ này là tiệm cơm mà, họ quá táo bạo rồi, làʍ t̠ìиɦ ở nơi này.

"A..." Quý Hiểu Vân cảm thấy cổ hơi lạnh, theo đó là một bàn tay đi vào nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực cô. Cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn đôi mắt tràn ngập dục hỏa của Cố Mạc, tim cô run lên, "Thầy..."

Một tay Cố Mạc xoa nắn bầu ngực, một tay đi vào trong váy cô, từ từ tiến vào thăm dò qυầи ɭóŧ. Bàn tay to của anh bao lấy tiểu huyệt mềm mại, sờ được một mảng ẩm ướt, anh cười gia xảo: "Bé con lẳиɠ ɭơ này, tôi còn chưa chạm vào em mà em đã ướt như vậy rồi. Ở nhà, thầy còn chưa thỏa mãn bé con dâʍ đãиɠ này sao?"

Anh tùy ý nói ra những lời khıêυ khí©h cô, ngón tay từ từ cắm vào da^ʍ huyệt ướŧ áŧ trơn mềm, không ngừng đùa nghịch.

"A... Thầy... Có người nghe thấy mất... Đừng mà..." Quý Hiểu Vân giữ tay anh, tiểu huyệt co rút, kẹp chặt ngón tay Cố Mạc.

"Tôi từng chơi em ở phòng học rồi, vẫn còn sợ bị người khác nghe thấy sao?" Cố Mạc cười xấu xa, ngón tay ấn lên âm hạch đã trướng lên, dùng sức xoa.

Thân thể Quý Hiểu Vân như bị điện giật, cả người run run, dịch ngọt nhanh chóng chảy ra khiến qυầи ɭóŧ ướt đẫm.

Cố Mạc không ngừng xoa nắn âm hạch mẫn cảm của cô, hai ngón tay xâm nhập vào vùng đất ẩm ướt, không ngừng thọc vào rút ra, dâʍ ɖị©ɧ không ngừng tràn ra.

"A... Thầy... Đừng đυ.ng vào chỗ đó..." Quý Hiểu Vân run rẩy tê liệt trong l*иg ngực Cố Mạc, tay nhỏ nắm chặt lấy áo anh. Thời điểm cô sắp cao trào, Cố Mạc đột nhiên dừng lại. Ngay lập tức tiểu huyệt cảm thấy vô cùng trống rỗng, rất ngứa. Cô không nhịn được vặn vẹo thân thể, gắt gao kẹp chặt chân lại, chủ động cọ xát với ngón tay anh.

"Bé con lẳиɠ ɭơ, dục cầu bất mãn." Cố Mạc cười, anh rút tay ra khỏi huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ kia, nhìn vẻ mặt thất vọng của cô, anh nhịn không được mà vỗ nhẹ lên mông vểnh, "Đưa em đến một nơi vô cùng thú vị." Nói xong anh nắm tay cô, thanh toán tiền rồi đi sang rạp chiếu phim bên cạnh.

Đây là rạp chiếu phim dành cho các đôi tình nhân, Quý Hiểu Vân nhìn màn hình lớn, ba người đàn ông cùng một người phụ nữ làʍ t̠ìиɦ trên bờ cát.

Quý Hiểu Vân sợ hãi, cô không hề nghĩ rằng Cố Mạc sẽ đưa cô đến rạp chiếu phim để xem loại phim này.

Cố Mạc đưa cô vào một phòng chiếu phim, tay nâng eo cô, để cô mở rộng hai chân ngồi lên đùi anh, bàn tay to vén váy cô, qυầи ɭóŧ cô ướt đẫm. Anh gian xảo cho tay vào qυầи ɭóŧ cô, bàn tay to không ngừng cọ xát tiểu huyệt.