Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng

Chương 91: 91

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Tần Chử vội vàng chạy đến chỗ đối diện với Mộ Lê Thần ngồi: ‘An Thần, ta chờ ngươi đã lâu, sao ngươi không chịu nhìn ta?’ “

An Dương tuy rằng không phải Tinh thần hệ dị năng giả, không thể điều khiển tinh thần lực rời khỏi thân thể quá xa, nhưng có tác dụng dò xét ở cự ly gần như vậy vẫn không thành vấn đề.

Tinh thần lực hắn bao trùm lên thiết bị ghi âm, hắn quỷ dị phát hiện, thứ này tuy có thể dùng mắt thường nhìn thấy, nhưng khi hắn sử dụng tinh thần lực dò xét lại không thể thấy được.

Không phải loại cảm giác có thứ gì ngăn cách tinh thần lực của hắn, mà là tinh thần lực rất thuận lợi đảo qua thiết bị ghi âm, hoàn toàn không phát giác nơi này còn có một thứ.

Quả nhiên là thiết bị quấy nhiễu tinh thần lực.

Mộ Lê Thần từ lấy lại máy ghi âm trong tay An Dương, sau đó đút vào túi quần, đợi đến khi bọn hắn gặp được Tần gia gia chủ, đem ra ghi âm cũng không muộn.

An Dương cùng Mộ Lê Thần vẫn không trở lại phòng nghỉ ngơi, chính là để ngừa Tần gia gia chủ vẫn còn thủ đoạn nào đó có thể nghe lén được bọn họ đối thoại, Mộ Lê Thần gọi An Dương cùng mình tiến vào một gian phòng vẫn chưa được quét tước qua.

Mộ Lê Thần quét mắt nhìn tro bụi trong phòng, nói với An Dương: “Vào không gian đi.”

Bất quá nơi này dù sao cũng là Tần gia, Mộ Lê Thần không thể không phòng bị, trước khi vào không gian, hắn bố trí trận thuật mà Ân Phùng cho hắn trong phòng.

Bộ trận thuật này kết hợp với phù văn trên là bùa của Mục Nhiên, có thể chặn được thanh âm vọng ra ngoài, nhưng thanh âm bên ngoài lại không hề trở ngại truyền vào trong.

Càng quan trọng hơn là, trận thuật này có thể ngăn cản hết thảy tinh thần lực dò xét.

Chỉ cần có người dùng tinh thần lực dò xét căn phòng này, liền sẽ gặp phải trở ngại, hơn nữa cũng sẽ đánh động đến Mộ Lê Thần và An Dương, bọn hắn cũng có đủ thời gian từ trong không gian đi ra.

An Dương nhìn Mộ Lê Thần bố trí tốt trận thuật, lập tức mang hắn tiến vào không gian.

Bên ngoài này bẩn hề hề xám xịt, hắn thật không muốn để A Thần đứng ở nơi như vậy nhiều thêm dù chỉ một giây.

An Dương đã trở thành chủ nhân của không gian này khá lâu, khả năng điều khiển đối với không gian cũng rất cao, hắn hoàn toàn có thể khống chế không gian tiếp nhận được thanh âm từ bên ngoài.

Chỉ tiếc thực lực hắn vẫn chưa đủ cao, bằng không cảnh tượng bên ngoài như thế nào cũng có thể nhìn thấy được.

~ ○ ~ ○ ~ ○ ~

Mãi cho đến buổi ăn cơm tối, Mộ Lê Thần cùng An Dương cũng nghe thấy tiếng cảnh báo của trận thuật bên ngoài.

Có người đang dùng tinh thần lực dò xét gian phòng này.

An Dương vội vàng mang theo Mộ Lê Thần ra ngoài.

Nhìn thấy Mộ Lê Thần cùng An Dương cả người sạch sẽ từ một gian phòng phủ đầy tro bụi đi ra, cái vị bên ngoài đang dùng tinh thần lực tra xét khiến trận thuật cảnh báo kia rất sửng sốt.

Bất quá hắn cũng không hỏi Mộ Lê Thần cùng An Dương sao lại không phải đi từ phòng chính của bọn họ ra, mà lại từ chỗ này ra.

Hắn nói với bọn họ: “Tại hạ tên Tần Minh, gia phụ bảo tại hạ thỉnh nhị vị đến dùng bữa tối.”

Chân mày Mộ Lê Thần hơi nhíu lại, cái tên Tần Minh này hắn đã từng nghe qua, chính là người thừa kế tiếp theo của Tần gia, Tần đại thiếu gia, ba mươi tuổi, là anh cả của Tần Chiêu cùng Tần Chử.

Loại việc ngoại giao này đều do An Dương đảm nhiệm, hắn hướng Tần Minh cười gật đầu nói: “Tần đại thiếu, rất vui lòng!”

Tần Minh đối với dụng ý của cha mình khi gọi mình đến thỉnh hai người này rất rõ ràng, là hi vọng hắn có thể thu phục được hai dị năng giả cường đại này, cho dù tạm thời không thể thu phục, có thể thu hoạch nhiều bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.

Bởi vậy Tần Minh tận lực không làm mất mặt Mộ Lê Thần cùng An Dương trước mặt Tần gia đại thiếu hắn đây, rất ôn hòa thân thiết hỏi bọn họ ở trong này có tốt không, đã quen chưa.

Một chút cũng nhìn không ra cái người đã thất lễ vừa rồi dùng tinh thần lực tra xét Tùng Đào uyển chính là hắn.

An Dương cũng tựa hồ định cho qua hành động của Tần Minh phía, cười khách sáo với hắn, trong lúc nhất thời nhìn qua, bầu không khí giữa ba người tựa hồ thực ôn hòa ấm áp.

Khoảng cách giữa Tùng Đào uyển với nơi Tần gia gia chủ chiêu đãi khách nhân cũng không xa, Tần Minh cùng An Dương trò chuyện được vài câu thì đã đến.

Tần Minh dẫn đầu đi vào, nhìn qua một nam tử trung niên diện mạo giống như chỉ mới hơn ba mươi tuổi, cung kính nói: “Cha, người đã mời tới.”

Mộ Lê Thần đi theo bên người An Dương tiến vào sau, ánh mắt đánh giá Tần gia gia chủ.

Người đàn ông này có bốn đứa con, đứa lớn nhất đã ba mươi tuổi, vậy mà nhìn qua ông ta một chút cũng không già nua, cùng Tần Minh đứng chung một chỗ, thật giống như hai anh em vậy.

Ngồi bên cạnh Tần gia gia chủ còn có Tần Chử, về phần hai đứa con còn lại của Tần gia gia chủ, đứa thứ hai vào thời điểm mạt thế tiến đến đã biến thành tang thi, còn người thứ ba Tần Chiêu ra ngoài làm nhiệm vụ đến nay không rõ tin tức, vô cùng có khả năng đã gặp chuyện không may.

Vốn dĩ có bốn người con, trong đó có ba người đều có khí chất trở thành Tần gia gia chủ, thế nhưng nay chỉ còn lại có hai, còn lại một người Tần Chử tư chất kém cỏi coi như phế đi.

Bởi vậy Tần gia gia chủ phi thường coi trọng đối với Tần Minh hiện tại là người duy nhất có khí chất.

Tần gia gia chủ nhìn Tần Minh, biểu tình nghiêm túc cũng nhu hòa đi rất nhiều, nhẹ nhàng gật đầu với Tần Minh.

Ánh mắt uy nghiêm của ông ta nhìn về phía An Dương cùng Mộ Lê Thần, một câu cũng không nói, tựa hồ muốn dùng loại phương pháp này khiến bọn họ áp lực.

Đáng tiếc Mộ Lê Thần là tang thi hoàng, hoàn toàn không đem ông ta để vào mắt.

An Dương từng vì tìm kiếm Mộ Lê Thần mà trải qua nhiều thứ, điên cuồng tiếp nhận nhiệm vụ khó khăn không ngừng nâng cao thực lực, gϊếŧ chóc vô số lần, làm gì còn đi sợ một trò nhỏ bé mà Tần gia gia chủ bày ra.

Tần gia gia chủ thấy hai người này đối với uy nghiêm của mình đều thờ ơ, tâm chậm rãi chìm xuống.

Muốn khống chế hai người này thật không dễ dàng, Tần gia có thể thu nhận bọn họ hay không……

Bất quá Tần gia gia chủ nhớ đến tình cảnh Tần gia hiện tại, vẫn không đành lòng buông bỏ chuyện mượn sức đám người An Dương.

Quân đội đã nghiên cứu chế tạo ra vũ khí nóng năng lượng mới, nếu ở phương diện nghiên cứu của Tần gia không theo kịp quân đội, vậy ở phương diện dị năng giả so với quân đội nhất định phải cường đại hơn.

Đối với thực lực vị đội trưởng An Dương của Tinh Thần dong binh đoàn này, Tần gia gia chủ so với ai khác đều rất rõ ràng.

Bởi vì Lôi Hỏa dong binh đoàn là thế lực ngầm của Tần gia, ông biết rõ Hạng Dương là truyền thừa giả, bằng không lúc trước ông cũng sẽ không phái Hạng Dương cùng Tần Chiêu đi bảo hộ mình.

Bất quá, điều đáng giận là, Hạng Dương cuối cùng thế mà một mình một người trở lại, còn sống chết của Tần Chiêu con ông ta lại không biết.

Tin tức Tần Chiêu không rõ, kỳ thật cũng là do Tần gia gia chủ quyết định buông tay Hạng gia.

Thật ra Tần Chiêu mới là người thừa kế mà Tần gia gia chủ hướng vào, Tần Chiêu tuổi trẻ có chút bốc đồng, nhưng lại không lỗ mãng, thực lực tốt, cũng có dị năng, còn có thiên phú cao ở phương diện cổ võ.

So với Tần Chiêu, con trai lớn của hắn cùng đứa thứ hai đều hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn khuyết điểm, đứa thứ tư càng không cần phải nói.

Bởi vậy khi sống chết Tần Chiêu không rõ, Tần gia gia chủ càng thêm khổ sở, trong lòng ông hiểu rõ, nếu lâu như vậy, một chút tin tức cũng không có, Tần Chiêu khẳng định đã chết, lại còn chết đến mức ngay cả thi thể cũng không tìm được.

Tần gia gia chủ không thể không để Tần Minh tiếp nhận vị trí người thừa kế, thậm chí ngay cả thí luyện mà người thừa kế cần trải qua cũng chưa tham gia.

Chuyện người thừa kế phải tham gia thí luyện là truyền thống của Tần gia, mỗi một người thừa kế đều phải hoàn thành nhiệm vụ mà trưởng lão giao cho, chỉ có hoàn thành, mới có thể danh chính ngôn thuận kế thừa.

Nếu thất bại, sẽ không có cơ hội làm lại.

Lúc trước Tần gia gia chủ hướng Tần Chiêu vào vị trí người thừa kế, quyết định để hắn bắt đầu thí luyện, chỉ cần Tần Chiêu thành công, hắn lập tức có thể trở thành gia chủ kế tiếp của Tần gia.

Đáng tiếc là, Tần Chiêu gặp phải Mộ Lê Thần, hắn không những thất bại, mà cả mạng sống cũng phải ném đi.

Tần gia gia chủ hiện tại còn lại hai người con, đứa nhỏ nhất Tần Chử không cần suy xét đến, không cần thiết.

Còn đứa lớn tuy rằng cách nhìn đại cục không được tốt lắm, nhưng nếu bồi dưỡng tốt chắc cũng không tồi.

Vì không để người thừa kế cuối cùng hồ đồ phạm phải sai lầm mà ném đi cái mạng nhỏ, Tần gia gia chủ chính là trưởng lão phải chịu nhiều áp lực, hủy bỏ chuyện thí luyện, để Tần Minh trực tiếp trở thành người thừa kế.

Chẳng qua, loại phương pháp này, tuy rằng Tần Minh không trải qua nguy cơ sinh tử, cũng khiến hắn khó có thể trị tốt người trong Tần gia. Nhưng vì để tạo uy tín cho Tần Minh, Tần gia gia chủ cố ý vô tình tại thời điểm làm việc đều mang theo Tần Minh.

Lần này tiếp kiến Mộ Lê Thần và An Dương cũng là bình thường, mà đám trưởng lão khác một người cũng chưa đến, hắn cố tình để Tần Minh đến.

Về phần Tần Chử, Tần Chử hoàn toàn là vì muốn gặp Mộ Lê Thần, mặt dày mày dạn khóc lóc om sòm lăn lộn muốn đến cùng.

~ ○ ~ ○ ~ ○ ~

Thực lực Hạng Dương rất mạnh, này cũng là khi Tần gia gia chủ tại biết được nguyên nhân Hạng Dương không bảo vệ tốt Tần Chiêu sau đó mới không thèm động thủ với Hạng Dương.

Tần gia bức thiết khát vọng thực lực cường đại của dị năng giả.

An Dương có thể đơn phương độc mã gϊếŧ sạch người của Lôi Hỏa dong binh đoàn, hắn không có bất kỳ sự giúp đỡ nào, cũng không phải dùng thủ đoạn nham hiểm gì.

Cái Tần gia gia chủ nhìn là kết quả, chuyện An Dương gϊếŧ sạch người của Lôi Hỏa dong binh đoàn là không cần bàn cãi.

Phỏng chừng lấy thực lực An Dương, căn cứ tại B thị này có thể là đệ nhất.

Đối với An Dương, Tần gia gia chủ là tất yếu mời chào, nhất là khi quân đội tựa hồ đã bắt đầu hoài nghi Hạng gia bị Tần gia thu mua ……

Nghĩ đến điểm này, Tần gia gia chủ đột nhiên thu liễm khí thế trên người, khuôn mặt lộ ra một tia mỉm cười.

Ông hướng An Dương gật đầu: “Là An Dương đúng không, đến, ngồi đi.”

Bất quá ông ta cũng không bỏ qua Mộ Lê Thần đi theo bên người An Dương: “Vị này là em trai cậu sao, An Dương?”

An Dương cười gật đầu nói: “Đúng vậy, An Thần là em trai tôi. An Thần em ấy không thích xuất đầu lộ diện, cho nên…… Xin Tần lão tiên sinh không lấy làm phiền lòng.”

Hắn không xưng hô Tần gia gia chủ là ‘Gia chủ’, mà xưng hô là ‘Tần lão tiên sinh’, cũng đủ để chứng minh thái độ của hắn lúc này.

Tần Minh có chút mất hứng, trên mặt cũng lộ ra vài phần.

Tần gia gia chủ cảnh cáo nhìn hắn một cái, sau đó ngữ khí ôn hòa đối với An Dương cùng Mộ Lê Thần nói: “Cá tính độc đáo không sao, hiện tại đã là mạt thế, rất nhiều người đều có tính cách quái gở, cái này không tính là gì. An Thần cậu cũng ngồi đi.”

Mộ Lê Thần hướng Tần gia gia chủ gật đầu, sau đó ngồi vào bên cạnh An Dương.

Tần Chử nhìn Mộ Lê Thần ngồi xuống, hắn vội vàng chạy đến chỗ đối diện với Mộ Lê Thần ngồi: “An Thần, ta chờ ngươi đã lâu, sao ngươi không chịu nhìn ta?”

Mộ Lê Thần mặt không chút thay đổi nhìn người trước mặt mang một bộ dạng giống Tần Chiêu như đúc nhưng lại cực kỳ ngu xuẩn, rất thuận lợi giả vờ giả vịt như không nghe không thấy hắn đang nói cái gì.

Không đợi Tần Chử tiếp tục dây dưa, Tần Minh đã quát lớn: “Tần Chử! Cha cùng với An tiên sinh nói chuyện, em không được quấy rối!”

Hắn quát lớn như vậy với Tần Chử thật giống như đang mắng mỏ một đứa nhỏ cứng đầu không hiểu chuyện, hoàn toàn không phải kiểu thái độ nên cư xử với em trai thân sinh của mình.
« Chương TrướcChương Tiếp »