- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Mạt Thế
- Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng
- Chương 109: 109
Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng
Chương 109: 109
“Nhiệt độ nóng bỏng của cơ thể cùng tiếng tim đập hữu lực đều mang đến cho Mộ Lê Thần cảm giác an bình”
Tính khiết phích có chút nghiêm trọng?
Lý Hoành Triết: “……”
Ha ha.
Hiện tại cho dù hắn không thể dùng được dị năng cảm giác, cũng có thể nhìn ra tên tiểu tử gọi là An Thần này có địch ý rất lớn với hắn.
Biểu tình không vui chỉ xuất hiện thoáng qua trên mặt Lý Hoành Triết liền thu liễm, hắn thu tay lại, cứng đờ cười cười: “An Thần tiên sinh tựa hồ đối với tôi rất bất mãn nha……”
Sắc mặt Mộ Lê Thần không biến, hừ lạnh nói: “Tôi cảm thấy tôi không cần phải khách khi với một kẻ chế tạo ra tang thi.”
Lý Hoành Triết lúc này mới hiểu rõ, vì cái gì một truyền thừa giả lại nhìn hắn không vừa mắt, thì ra là vì thấy được thời điểm mình khống chế tang thi nhân tạo công kích ma nhân, nên…… đại khái cho rằng bắt nguồn của mạt thế là do hắn đi?
Lý Hoành Triết cảm thấy này thật là một sự hiểu lầm, nếu chỉ là hiểu lầm, như vậy chỉ cần giải trừ là xong. Hắn cũng không muốn đắc tội với hai truyền thừa giả, cho dù địa vị của hắn ở Tần gia rất cao, nhưng hắn cũng không phải họ Tần.
“Những tang thi này là kết quả do tôi dùng gien của tang thi trí tuệ cấp cao cùng gien người thường kết hợp, chúng nó tuy rằng nhìn qua không khác gì với các tang thi khác, nhưng kỳ thật chúng nó đều bị tôi khống chế. Nay tang thi càng ngày càng nhiều, nhân loại cho dù là liều mạng với chúng cũng là giúp chúng nó gia tăng quân lực, nhưng nếu dùng tang thi đối phó tang thi thì sao?”
Mộ Lê Thần cố ý lộ ra bộ dáng do dự: “Những tang thi này thật có thể bị khống chế? Làm sao khống chế?”
Lý Hoành Triết vươn tay, ý bảo Mộ Lê Thần nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay: “Tôi cấy một con chíp trong não chúng, còn đây chính là thiết bị khống chế. Nếu tang thi mất khống chế hay gặp sự cố không còn nghe theo mệnh lệnh, có thể khiến con chíp phát nổ, gϊếŧ những tang thi đó.”
Tần Minh đứng ở một bên nghe Lý Hoành Triết giới thiệu, biểu tình cũng thả lỏng rất nhiều.
Những tang thi nhân tạo này dùng thiết bị khống chế là được, nếu chỉ có Lý Hoành Triết mới khống chế được, vậy chẳng phải cả nhân loại cũng sẽ bị Lý Hoành Triết thống trị sao?
Mộ Lê Thần cùng An Dương cố ý làm như cảm thấy hứng thú, sau đó cố ý vô tình ám chỉ bản thân muốn đến sở nghiên cứu tham quan.
Ngay cả Tần Minh đều bị ám chỉ trong lời nói của Mộ Lê Thần và An Dương đả động, cũng muốn đi sở nghiên cứu xem một chút.
Nếu chỉ là hai người Mộ Lê Thần cùng An Dương, Lý Hoành Triết còn có thể không chút do dự lấy lý do này là cơ mật tối cao của Tần gia để cự tuyệt, nhưng Tần Minh là gia chủ kế tiếp của Tần gia, hắn không cách nào trực tiếp cự tuyệt, chỉ có thể nói: “Chuyện này xin hỏi ý kiến gia chủ, tôi không thể tự tiện.”
Mộ Lê Thần cùng An Dương đều chờ mong nhìn về phía Tần Minh, bị hai đại tướng tâm phúc mình cực kỳ nể trọng ký thác kỳ vọng cao như thế, hắn lập tức vỗ ngực tỏ vẻ dịch vụ sẽ được hắn bao trọn gói.
Lý Hoành Triết yên lặng liếc mắt nhìn Tần Minh bị thủ hạ khiến cho trở nên ngu ngốc, Lý Hoành Triết cái gì cũng không muốn nói.
Cho dù Tần gia gia chủ đồng ý để hai người kia tiến vào sở nghiên cứu tham quan cũng không sao, những kỹ thuật cơ mật cùng hạch tâm hắn khẳng định sẽ không cho bọn họ xem, về phần vị trí sở nghiên cứu ngầm bị tiết lộ cũng không có gì, bởi vì hai người này có thể trở thành tâm phúc bên cạnh người thừa kế Tần gia hẳn là đáng tín nhiệm.
Lý Hoành Triết cùng ba người Mộ Lê Thần, An Dương, Tần Minh hàn huyên trong chốc lát về những tang thi nhân tạo, sau đó Lý Hoành Triết liền mang theo người của mình cùng đám tang thi và Duệ Kim chi tâm ly khai.
Từ đầu đến cuối đều không có một người đề cập đến việc sở nghiên cứu nghiên cứu, cải tạo, biến một tang thi trở thành người thường……
~○ ~ ○ ~ ○ ~
Mộ Lê Thần cùng An Dương về tới trụ sở khu a mà Tần gia chuẩn bị cho bọn họ, hai người đóng cửa lại liền vào không gian.
Mặc kệ nói như thế nào, vẫn là nói chuyện trong không gian tương đối an toàn yên tâm.
Mộ Lê Thần cùng An Dương sóng vai nằm trên bãi cỏ mềm mại, nhìn bầu trời xanh không có Thái Dương hay trăng sao, chỉ có mây trắng, trong lúc nhất thời không khí yên tĩnh thế này thật tốt đẹp khiến cho người ta không nở cất tiếng phá vỡ.
Mộ Lê Thần nhìn chằm chằm bầu trời trong vắt trong chốc lát, rồi nhắm hai mắt lại, yên lặng túm cái móng vuốt đang lặng lẽ mò lên eo mình ném xuống: “Đừng rộn!”
Kết quả người bên cạnh ngược lại được một tấc lại muốn tiến một thước, cả người đều dán lại gần, gắt gao dính trên người hắn, nhiệt độ nóng bỏng của cơ thể cùng tiếng tim đập hữu lực đều mang đến cho Mộ Lê Thần cảm giác an bình, nhẹ nhàng đẩy đẩy vài cái cũng không rớt khỏi người mình, liền dứt khoát mặc kệ con gấu túi này.
An Dương thấy Mộ Lê Thần không đẩy nữa, trên mặt lộ ra một tia cười xấu xa, hắn biết, chỉ cần mình kiên trì dính A Thần như vậy, sẽ khiến A Thần hình thành thói quen đối với sự tồn tại của mình, về sau muốn tiến thêm một bước cũng không phải việc khó.
Ánh mắt rơi xuống vẻ tái nhợt trên mặt A Thần, cuối cùng dừng lại trên hàng lông mi thật đen thật dài.
Bởi vì Mộ Lê Thần còn chưa ngủ, hơn nữa ánh mắt của An Dương rõ ràng như vậy, khiến Mộ Lê Thần không nhịn được lông mi khẽ rung rung vài cái…… Nhận ra Mộ Lê Thần sắp mở mắt, An Dương thế nhưng không biết ma xui quỷ khiến kiểu gì liền hôn lên mắt hắn.
Thình lình bị hôn khiến Mộ Lê Thần lại nhắm mắt lại, cảm giác được xúc cảm mềm mại trên mí mắt, hắn tựa hồ cảm thấy như có một sợi lông vũ khıêυ khí©h trái tim đã sớm mất đi sức sống của hắn nhảy lên, khiến trong lòng hắn nổi lên từng vòng gợn sóng.
Hai mắt đều bị liếʍ một lần, cảm giác nước miếng ướt nhẹp còn nằm trên mặt, vừa mới cùng Lý Hoành Triết nói rằng mình mắc tính khiết phích rất nghiêm trọng Mộ Lê Thần bây giờ lại không có bất kỳ cảm giác ghê tởm nào.
(Zombie: Tui nói.. kỳ thật An Dương họ Cẩu đi (¬‿¬))
Hắn mở to mắt, nhìn An Dương đang cúi người theo dõi mình, sau đó cố ý dùng giọng điệu ghét bỏ nói: “Thật là, sao lại liếʍ mắt tôi đầy nước miếng vậy hả.”
Nói rồi hắn vươn tay kéo vạt áo sơ mi của An Dương, đem áo sơ mi An Dương xem như khăn mặt mà chùi chùi hai mắt, tay còn lại bắt đầu học theo An Dương rất không thành thật mà nhấc áo An Dương lên sờ soạng.
Mộ Lê Thần thu hồi móng tay dài của mình, móng tay liền trở nên mượt lại ngắn nhỏ, không thể đả thương người, bởi vậy khi hắn dùng móng tay gảy nhẹ qua hai viên đậu nhỏ trước ngực An Dương hoàn toàn không khiến An Dương bị thương, mà lại làm An Dương cảm thấy thập phần kí©h thí©ɧ.
Mộ Lê Thần hai mắt đầy ý cười nhìn bộ dáng An Dương trầm mê, động tác trên tay càng thêm mềm nhẹ.
An Dương cúi đầu thở dốc một tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn cặp mắt đen xinh đẹp của Mộ Lê Thần, rốt cuộc chịu không nổi mà kéo Mộ Lê Thần vào trong ngực hung hăng hôn môi.
Lần này hôn môi cũng không giống lần đầu tiên của hai người chỉ có thể đơn thuần chạm chạm một phen, này hoàn toàn chính là vô cùng kịch liệt, nhiệt tình, cách thức tiêu chuẩn hôn tới nồng nhiệt.
Mộ Lê Thần bị An Dương đột nhiên tập kích đánh cho trở tay không kịp, sau khi phục hồi tinh thần, hắn lập tức đem người đặt ở trên cỏ, phản kích lại.
Hắn ỷ vào mình là tang thi không cần hô hấp, hung hăng khi dễ An Dương một phen, thẳng đến khi hôn An Dương thở hồng hộc mới thôi.
Mộ Lê Thần có chút đắc ý nhướng mày: “Anh nghĩ mình có thể so được với tôi à?”
Là một nam nhân sau khi chiến thắng một cuộc chiến đương nhiên sẽ cảm thấy rất đắc ý.
An Dương ngược lại một chút cũng không để ý chuyện Mộ Lê Thần ỷ vào thân phận đặc thù mà khi dễ mình, hắn càng hi vọng Mộ Lê Thần mỗi ngày đều khi dễ hắn như vậy, thậm chí…… An Dương nghĩ đến cái chuyện kia, liền cảm thấy thật kích động.
Vì biểu đạt ra nội tâm khát vọng của bản thân, hắn cố ý nhích lại gần Mộ Lê Thần, cọ cọ: “A Thần……”
Mộ Lê Thần im lặng không nói gì, đem nam nhân đang gắt gao đu trên người mình đẩy ra, nghiêm túc nói: “A Dương, chúng ta phải thảo luận một chút kế hoạch tác chiến sau khi tiến vào sở nghiên cứu.”
An Dương: “……” Đừng cho là anh không biết em lại nói lảng sang chuyện khác.
Bất quá, An Dương vẫn luôn không thể cự tuyệt Mộ Lê Thần, Mộ Lê Thần nếu không muốn cùng hắn tiếp tục chuyện vừa rồi, hắn cũng chỉ có thể ai oán nhìn người yêu một cái, có chút suy sụp nói: “Được rồi……”
Hắn thật sự một chút cũng không muốn thảo luận cái kế hoạch tác chiến đáng chết này!
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
Mộ Lê Thần cùng An Dương ở trong không gian bàn chuyện với nhau, trình độ ăn ý giữa hai người càng ngày càng tốt, một viễn công một cận công, phối hợp hết sức tuyệt vời.
Bọn họ đều tự tin, nếu hai người liên thủ, sẽ không có bất cứ nguy hiểm nào có thể lưu lại cho bọn họ, đối với sở nghiên cứu càng thêm có niềm tin.
Bất quá, nói này chuyện này còn hơi sớm, tình huống cụ thể còn phải xem Tần Minh có thể được Tần gia gia chủ cho phép hay không, nếu Tần gia gia chủ không cho bọn họ tiến vào sở nghiên cứu, bọn họ không thể không thay đổi kế hoạch.
Tần Minh lần này đi liền đi hơn nửa tháng, Mộ Lê Thần liên tiếp đi tìm Tần Minh, đều nhận được thông báo cho biết đại thiếu gia trong thời gian này có chuyện, không thấy đâu cả.
Mộ Lê Thần trong lòng không khỏi suy đoán, có phải Tần gia gia chủ phát hiện chuyện gì hay không, muốn tách Tần Minh khỏi bọn họ?
Bất quá Tần gia gia chủ cũng không phải hoài nghi hắn cùng An Dương, nếu bọn họ bị hoài nghi, như vậy bọn họ khẳng định là sẽ bị theo dõi, nhưng Mộ Lê Thần không cảm giác được gì, chung quanh vẫn như thường ngày, không có người nào cố ý đến theo dõi.
Rốt cuộc khi Mộ Lê Thần và An Dương rục rịch, tính toán bắt đầu thăm dò thì Tần Minh đã tìm tới cửa.
“Anh nói cái gì? Đại quân tang thi có kế hoạch công thành?”
Mộ Lê Thần và An Dương đều khϊếp sợ nhìn Tần Minh mặt đầy buồn phiền ngồi đối diện, rất không thể tin được tin tức mà Tần Minh mang đến.
Nhất là Mộ Lê Thần, đại quân tang thi công thành? Hắn là một tang thi hoàng thế mà lại không biết?
Hơn nữa tang thi chung quanh căn cứ B thị đều đã bị hắn khống chế, làm sao có thể xuất hiện tình huống tang thi công thành mà hắn lại không biết?
Tần Minh thở dài, nói: “Bây giờ vẫn chưa có, bất quá cũng sắp xảy ra rồi. Cha thu được tin tức, gã ma nhân mà chúng ta muốn bắt khống chế một đoàn tang thi nhỏ cùng tang thi thực vật xông đến căn cứ, số lượng cực kỳ nhiều, chẳng qua cụ thể bao nhiêu còn chưa rõ.”
Ma nhân?
Mộ Lê Thần cùng An Dương cau mày nhìn nhau, bọn họ đều cảm thấy chuyện này rất cổ quái.
Mộ Lê Thần hiện tại cũng chưa thu được tin tức, có thể là bởi vì tin tức không thông, mà hắn gần đây lại không thường ra khỏi căn cứ.
Nhưng hắn làm tang thi hoàng mới có khả năng khống chế nhiều tang thi như vậy, gã ma nhân kia đến tột cùng làm sao có thể khống chế được tang thi?
Tang thi thực vật có thể nói là dựa vào viên ngọc đen thần bí kia, nhưng tang thi thông thường hẳn là không có khả năng bị khống chế, bằng không lúc trước ở núi Vưu Bạc gã đã không chọn phương pháp gϊếŧ tang thi mà không phải khống chế chúng nó.
Mộ Lê Thần chợt chú ý tới một mấu chốt trong câu nói của Tần Minh……
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Mạt Thế
- Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng
- Chương 109: 109