Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Style Vợ Đáng Yêu

Chương 27: Lần đầu trải sự đời

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Jesse Tran

Ngón tay thon dài mang theo nóng bỏng gấp gáp kéo áo Đa Bảo xuống, mất đi lớp áo khoác che chở bên trong Đa Bảo chỉ còn có một lớp quần áo màu đen, chặt chẽ ôm khít bộ ngực đẫy đà của cô, có lồi có lõm, chiếc quần bó sát càng tôn lên đôi chân thon dài, phong cảnh vô hạn.

Đa Bảo không hay chú ý đến ăn mặc, cho nên vóc dáng mỹ lệ đã bị cô che giấu, mặc dù lần trước vô tình thưởng thức qua, thế nhưng bày ra trước mặt gần trong gang tấc thế này vẫn là lần đầu tiên với Giang Mộ Hi.

Cổ áo màu đen khẽ mở, không khí mập mờ ở nơi này vô tình đã bán đứng cảnh tượng mê người bên trong, dưới lớp quần áo cảnh sắc như ẩn như hiện khiến dục hỏa thiêu đốt càng lúc càng bùng lên trong hai mắt của Giang Mộ Hi, du͙© vọиɠ bên trong giống như chai Sprite sau khi bị lắc mạnh, bọt khí không ngừng sôi trào, sau đó khó có thể khống chế càng lúc càng bành trướng không thể ngăn cản, toàn thân cảm thấy một giây kế tiếp sẽ bùng nổ.

Đa Bảo cũng cảm thấy nóng ran, lửa nóng trên người anh kề sát ép chặt cô chợt khiến cô cảm thấy bức bối muốn tìm kiếm chút không gian, lại ầm ĩ giùng giằng không biết muốn làm gì lại lần nữa gia tăng khoảng cách giữa hai người.

“Mộc Hi...... Anh sốt à?” Đa Bảo mở mắt ra liền thấy Cọc Gỗ bởi vì ham muốn mà cả gương mặt đỏ bừng, cả người anh tản ra khí nóng bao quanh khuôn mặt, Đa Bảo chưa cần đυ.ng vào đã có thể cảm thấy.

Vẻ mặt hờn dỗi, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, Giang Mộ Hi chỉ cảm thấy từng trận hơi nóng từ thân dưới tán loạn truyền đến, lấy cả người che chở cô ở dưới thân, môi mỏng lần nữa khóa trụ môi mềm của cô, liếʍ láp, vuốt ve.

Khống chế hai tay của cô, tay trái rút ra không chút kiêng kỵ theo chân của cô mò mẫm một đường xuống dưới......

Một giây trước Đa Bảo bị hôn đến choáng váng đầu óc, một giây kế tiếp cảm thấy nơi tư mật nhất có cảm giác nóng rực ập tới, một cảm giác kỳ dị ở chưa bao giờ viếng thăm khiến nơi ấy mặc sức lan tràn.

“Mộc Hi......” Hình như cô ý thức được điều gì, vội vàng muốn kêu anh dừng lại, rồi lại bị anh dịu dàng nằm sấp đi lên ngăn cái miệng nhỏ nhắn của cô lại, bừa bãi chiếm cứ hương thơm trong miệng cô.

Giống như một loại mê hoặc, Đa Bảo bị nụ hôn của anh rút đi tất cả sức lực, Giang Mộ Hi từ từ để hai cánh tay cô lêи đỉиɦ đầu, sau đó thuận thế đẩy chiếc áo màu đen của cô lên......

Ánh lửa trong mắt Giang Mộ Hi càng thêm nồng đậm, nhẹ nhàng từ phía sau lưng cô giải phóng bộ ngực trói buộc, l Đa Bảo chỉ cảm thấy toàn thân chợt lạnh, dáng vẻ hấp dẫn mê người không chút kiêng kỵ bày ra trước mắt, bộ ngực đẫy đà bây giờ đang bày ra trước mặt anh không sót một cái gì, đẹp không sao tả xiết.

“Mộc...... ưʍ......” Còn chưa kịp mở miệng ngăn anh lại thì cô khó có thể kiềm chế tiếng rên mà bật ra thành tiếng.

Tay phải Giang Mộ Hi vuốt vật sừng sững ngạo nghễ của cô, sau đó nhẹ nhàng xoa nắn, nhẹ nhàng cúi người ngậm vào trong miệng, sau đó trêu đùa khẽ cắn liếʍ láp.

Chưa biết mùi đời, mỗi một chỗ của Đa Bảo đều vô cùng nhạy cảm, thoáng đυ.ng vào giống như điện giật khiến cô thở gấp không ngừng, thế nhưng chính dáng vẻ mê hoặc đó trở thành vũ khí lợi hại quyến rũ Giang Mộ Hi.

Ôm lấy phía dưới cô mềm mại thơm ngát trắng nõn còn có hương thơm ngọt ngào của hơi thở, du͙© vọиɠ phía dưới của Giang Mộ Hi lại bị trêu chọc kích động không thôi.

Một tay vuốt ve bộ ngực nhạy cảm của cô, một tay vây quanh vòng eo mảnh khảnh của cô chỉ chốc lát chiếc quần của cô cũng bị anh dễ dàng tuột xuống.

Gò má của Đa Bảo cũng được phủ lên màu hồng của ham muốn, cặp mắt vốn mơ màng bây giờ lại như được phủ một tầng sướиɠ khiến cho người ta mê muội không thể rời mắt.

Không biết từ lúc nào Giang Mộ Hi cũng cởi sạch quần áo, đặt lên thân thể mềm mại của cô, cặp môi nóng rực tham lam lưu luyến trước bộ ngực tràn đầy sức sống của cô, cắи ʍút̼ liếʍ, cho đến khi ngón tay thon dài của anh càng lúc càng đọng lại nhiều ướŧ áŧ của cô, bên tai truyền tới tiếng thở dốc mềm mại của cô, anh mới rút tay ra từ từ tách hai chân đang khép chặt của cô, phía dưới lửa nóng từng chút từng chút xâm nhập cô dưới sự trêu đùa của anh, u cốc có chút chật hẹp, có chút chặt chẽ như tuyên bố nó thuần khiết như lúc ban đầu.

“Bảo Bảo...... Sẽ đau một chút......” Giang Mộ Hi lo cô sợ nãi nên lại tiến gần tới chiếc cổ trắng nõn mê người mà anh vừa để lại chằng chịt những dấu hôn nóng bỏng.

“Em khó chịu......” Đa Bảo du͙© vọиɠ của anh khống chế lại bị cảm giác lạ lẫm của chính mình xâm chiếm, anh vẫn không ngừng vuốt ve bắp đùi cô, cô cảm thấy cả người mềm nhũn, đè nén ngứa ngáy, Đa Bảo lắc lắc eo thon chu cái miệng nhỏ nhắn oán trách.

“Ngoan......” Nhẹ nhàng gặm nuốt từng chút mềm mại trên cánh môi của, Giang Mộ Hi dịu dàng dụ dỗ cô sau đó từng chút từng chút bắt đầu hành động.

Vừa mới đi vào một chút thì vội vàng ướŧ áŧ tới dồn dập sau đó không ngừng bọc anh lại.

“Đau......” Đa Bảo cảm thấy thân dưới đau đớn bứt rứt, vừa xa lạ vừa có chút đau đớn, cô theo bản năng bắt đầu chống cự.

Bởi vì đây là lần đầu tiên của cô nên càng căng thẳng, thần kinh căng thẳng của cô cũng đã kiềm chế anh, Giang Mộ Hi bị cô nhốt ở bên trong, ra cũng không ra được mà cũng không tiến vào được, vì vậy truyền tới từng trận đau đớn khiến anh tiến lùi đều khó.

“Bảo Bảo...... Đừng sợ...... Đừng sợ......” Lại cúi đầu hôn môi của cô, dáng vẻ anh tuấn khiến người ta chìm đắm, đầu Giang Mộ Hi từ từ rời xuống, sau đó vùi vào hai ngọn núi, nl 3 q uu ydo n dùng miệng mυ"ŧ sau đó dùng đầu lưỡi dịu dàng liếp hôm, đầu lưỡi đi đến đâu là lưu lại ướŧ áŧ trong suốt, môi nóng khẽ phiếm hồng, càng thêm vẻ đáng yêu mị hoặc, Giang Mộ Hi làm vậy để trấn an cô khiến cô dần dần thả lỏng.

Bên tai truyền tới tiếng rên khe khẽ của cô, Giang Mộ Hi duy trì tư thế không tiến không lui một lúc lâu, rốt cuộc lại một lần nữa bị cô trêu chọc khiến tâm can ngứa ngáy khó nhịn, dục hỏa thiêu đốt, hung hãn trực tiếp động thân tiến vào.

Một tầng màng thật mỏng bị anh mạnh mẽ đâm tới đã không còn tồn tại, dòng máu xử nữ ấm áp và ướŧ áŧ hướng tới anh, bao lấy anh thật chặt, anh là cảm thấy không còn trói buộc câu nệ, nhưng lần này Đa Bảo lại đau đến khóc lên.

“Đi ra ngoài! Đau quá......” Đa Bảo không nhịn được hoảng hốt lắc lư bắp chân chặn anh lại, âm thanh khóc sụt sùi nghe vừa uất ức vừa đáng thương.

Thân thể nhỏ bé tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khẽ run, trong lòng bàn tay cô mồ hôi lướt qua sống lưng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của anh, dáng vẻ uất ức khiến tâm can Giang Mộ Hi trong nháy mắt trùng xuống.

Trìu mến hôn nước mắt trong suốt trên khóe mắt của cô, Giang Mộ Hi cũng tâm loạn như ma.

Anh vốn không muốn ăn cô nhanh như vậy, nhưng...... Anh sợ mất cô......

Lại trấn an cô thật lâu, cô không hề bài xích nữa, anh mới từ từ động.

Không dám động quá mạnh, anh chỉ từ từ, cẩn thận, lướt qua rồi dừng ở trong cơ thể cô cử động, lần này Đa Bảo không đau như trước, nhưng vẫn là cảm thấy hạ thân vừa sưng vừa trướng, liền giống bị cứng rắn của anh xé rách, có bắp đùi căng cứng khó có thể chịu được từng trận cảm giác đau đớn đánh úp về phía cô.

“Ưʍ......” Rốt cuộc, rất lâu sau đó Giang Mộ Hi mới nghe thấy thanh âm mềm mại của cô, từng chút một gia tăng tốc độ nhưng là thủy chung không dám đi vào quá sâu.

Đa Bảo ở trong lòng anh khẽ rên, móng tay nhỏ bé cắm sâu vào sống lưng tinh tráng của anh, khi anh từ từ tiến tới càng lúc càng sâu.

Giang Mộ Hi vùi trong chiếc cổ trắng nõn của cô, sau đó một lần lại một lần tiến công in lại dấu ấn nóng bỏng của mình trên xương quai xanh mê người của cô, tóc anh chạm vào da thịt trắng nõn của cô khiến Đa Bảo nhạy cảm không ngừng thở dốc, từng tiếng từng tiếng lọt vào lỗ tai anh thẳng tắp bay vọt vào trong lòng anh.

Động tình nơi Giang Mộ Hi dùng ướŧ áŧ đầu lưỡi trượt vào tai của cô, sau đó giống như vẽ lướt qua những hình dáng khác nhau trên vành tai của cô, Đa Bảo không chịu nổi trêu đùa như vậy, nhẹ nhàng ưm, anh trực tiếp dùng hàm răng khẽ cắn chặt vành tai của cô, đầu lưỡi linh hoạt lại không an phận ở nơi không gian chật hẹp này vẽ vài vòng, thổi khí nóng......

Phía dưới vận động càng lúc càng nhanh kèm theo tiếng rên động lòng người của Đa Bảo, trong tai anh biến thành một giai điệu tuyệt vơi, êm tai động tình, cô là của anh, cô muốn trốn cũng không thoát......

Cho đến khi có thứ gì đó khít khao ấm áp hung mãnh đánh tới vây chặt hai người lại Đa Bảo giống như mệt lả tê liệt ngã xuống giường, Giang Mộ Hi cũng thở hổn hển, không có lập rút ra, anh chặt chẽ dán sát thân thể nhỏ bé vấn vương mùi hương thơm ngát của Đa Bảo, mái tóc thấm đẫm mồ hôi, theo tóc anh từ từ rơi xuống, nhỏ từng gọt lên cơ thể mỹ lệ không chút che giấu của Đa Bảo.

Nhìn khóe mắt Đa Bảo còn vẫn còn vương nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn, Giang Mộ Hi vươn đầu ngón tay ánh mắt vô cùng dịu dàng nhẹ nhàng giúp cô lau sạch, sau đó mới chậm rãi rút ra, từ từ đắp chăn cho cô rồi rón rén xuống giường, ở để lại một nụ hôn thật sâu trên môi cô rồi mới đi vào phòng phòng tắm.

Bởi vì sợ mất đi cô, cho nên mới muốn cô đến vậy......
« Chương TrướcChương Tiếp »