Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sorry Girl! I'm Gay!

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Du Bình

Lại là câu này!

Tôi dám cam đoan những lời này nàng đã hỏi ta không dưới mười lần! Cảm tình của tôi chính là thường chấp nhất phụ nữ, nhưng tôi lại chán ghét những kẻ cố chấp.

Đương nhiên tôi chỉ đáp lại nàng là những kịch liệt vui sướиɠ mà thôi! Tôi biết rất rõ những người đàn bà khao khát du͙© vọиɠ dạng này dưới sự kí©h thí©ɧ thường sẽ mất đi năng lực nói chuyện. Bởi vậy tôi đã có thể làm cho nàng câm miệng, mà nghiễm nhiên lại không bị cách chức.

Hoan ái xong rồi tắm nước nóng là thói quen của tôi. Sau khi đã trải qua một hồi lăn lộn, rõ ràng thể lực của Lisa có chút tiêu hao, ở trên giường nặng nề ngủ. Bất quá tôi lại chẳng lo lắng đến thân thể nàng, thân thể phụ nữ yếu mềm thì làm gì có ai đủ dũng khí mà mạo hiểm đến vậy?

Lúc tôi quấn khăn tắm đi ra thì Lisa đã đi rồi, trên bàn để lại một phong thư chứa một xấp tiền. Tôi nhẹ giọng cười cười, mặc quần áo tử tế rồi đem tiền nhét vào túi áo.

Tôi tinh tường nhớ đến tính cách của Lisa tuyệt đối sẽ không để yên như vậy mà bỏ qua, bất quá tôi cũng đã chuẩn bị những bước phòng thủ quan trọng rồi!

Nhưng tôi cũng dám cam đoan, nếu như nàng không phải là khách hàng của tôi, thì hiện nay tôi tuyệt đối cũng sẽ không đối với nàng tỏ ra quá ưu nhã!

Quả nhiên, là nữ đàn bà ah… Đều bắt đầu cố chấp như vậy thật phiền toái nha~

Tôi từ trong phòng đi ra, liến đến quầy bar liền thấy Dật Thần đứng đó. Cậu ấy đang uống rượu, và hình như đã chú ý đến cánh cửa này từ rất lâu rồi! Đến lúc thấy tôi liền cuống quýt dời ánh mắt di, nhưng thế nào thì động tác này cũng không qua nổi mắt tôi.

Tôi làm như không có việc gì bước đến, gọi một ly Chianti, nghiêng thân thể dựa vào quầy bar: “Tại sao cậu lại ở đây? Khách hàng đâu rồi?”

“Đi rồi à, người tiếp theo còn chưa có tới!” Cậu có chút chột dạ mà nhấp chất lỏng màu xanh da trời trong chiếc ly của mình.

Nhìn cái điệu bộ bực tức của cậu ấy, tôi đột nhiên nảy sinh ý muốn trêu chọc. Tôi giơ tay lên, chỉ chỉ gian phòng mà tôi cùng Lisa hoan ái cách đó không lâu: “Cậu giống như đã chú ý chỗ đó rất lâu rồi?”

Nét mặt cậu lấy lập tức trở nên bối rối như trong dự liệu của tôi, tay hơi run nhè nhẹ, rượu trong chén suýt nữa thì bị cậu ấy làm đổ: “Không có! Anh đừng có mà nói mò!”

“Thế nhưng vừa rồi Lisa gọi điện có nói rằng cậu vẫn nhìn đó nha~ Lại khiến nàng cảm thấy kỳ quái đây này!” Kỳ thật tôi không biết cậu ấy đã chú ý trong bao lâu, chỉ có thể lung tung tự biên tự diễn nói xạo.

“Anh!”. Cậu ấy cả buổi nói không ra lời, chỉ có thể đỏ mặt trừng mắt với tôi.

Chẳng lẽ thật sự bị tôi nói trúng rồi?

“Ân? Nói đi? Cậu là vì cái gì à?” Tôi có chút hăng hái mà nhìn biểu tình cử Dật Thần, lại cố gắng trầm trọng hoá.

Cậu ấy nhẫn nhịn đỏ mặt cả buổi, rồi mới từ từ quyết định nói cái gì đó, vẻ mặt như hung ác mà nhẫn tâm nói: “Được rồi! Tôi chính là muốn biết! Vì cái gì mà đàm bà đều tìm đến thân thể để được an ủi? Vì cái gì không đến tìm tôi? Tôi nhìn như vậy mà thật sự kém thế sao?”

Nói rất nhanh, hình như là sợ mỗi chữ mỗi câu nói quá rành mạch đều bị tôi nghe lọt hết vậy.

Nhìn cái vẻ mặt tức giận cùng điệu bộ bất bình của cậu ấy, ngụm rượu trong miệng tôi suýt nữa thì bị phun hết ra!

“Cậu muốn… cho đàn bà cùng mình?” Tôi cố nín cười hỏi.

“Đúng… Đúng vậy…” Tiểu tử này khẩu khí mềm nhũn, có chút chột dạ.

“Nhìn cái bộ dạng như là học sinh tiểu học bị lạc đường của cậu ấy! Phụ nữ có thể tin tưởng cậu có khả năng mới là lạ!” Tôi tiếp tục trêu chọc.

Bất quá lần này tôi nói là sự thật. Nhìn bộ dạng của Dật Thần thế nào cũng không thể tưởng tượng ra cậu ấy có thể ở trên người phụ nữ mà làm các nàng ấy dục tiên dục tử. Mà chính cậu ấy nằm trên giường còn phải dựa vào “thuốc”.

Đương nhiên những lời này tuyệt đối không thể nói với cậu ấy, bằng không thì tiểu tử này chắc chắn sẽ nổi xung, đi khắp nơi ồn ào kêu tôi khi dễ cậu ấy.

Cậu ấy hiển nhiên bị tôi chọc giận vì ý trêu chọc trên mặt tôi là quá rõ ràng, vừa định nổi giận thì đành phải nhịn xuống.

“Phiền Hạo Vũ! Anh xem nhẹ tôi!”

“Tôi không có ý đó! Mà sao cậu lại suy nghĩ như vậy?” Tôi xắn tay áo, sau đó tiến lại gần cậu ấy, ghé sát vào tai, cố ý hạ giọng: “Nếu tôi không đoán sai… này Dật Thần! Đến bây giờ cậu vẫn là xử nam a?”

Nghe vậy, cậu ấy vừa vất vả bình thường trở lại thì mặt lại đỏ bừng lên.

Không phải chứ? Đều bị tôi đoán trúng cả à?

Tôi càng ngày càng hào hứng, không quan tâm đến sắc thái của người kia mà dùng tay câu lấy cổ cậu ấy, làm ra vẻ bề trên cười cười: “Dật Thần, cậu nhìn mình mà xem? Kinh nghiệm làm sao đủ để cho các cô gái dám tìm đến cậu? Các nàng sẽ tin tưởng cậu sao? Có muốn không caca dạy cho cậu ít kỹ xảo? Tôi rất thuần thục đấy! Trò gì cũng có thể dạy cậu được!”

Tại tôi có vẻ đắc ý, lại không thấy gì là vui đùa đã bị chọc, mà còn bị tôi ôm trong ngực thì Dật Thần đột nhiên hung hăng đẩy tôi ra. Lực đạo cũng không nhỏ, khiến tôi nặng nề đập đầu vào quầy bar đằng sau, rồi mất thăng bằng ngã ngồi trên mặt đất. Mà đã thế người kia còn thuận tay lôi kéo một cô gái chạy đi.

Tôi xoa xoa chỗ lưng bị đυ.ng mà lung lay người đứng lên, một bên hướng về phía các cô gái vừa bị màn này hù sợ cười làm lành, thật tốt là hình tượng hoàn mỹ của tôi đã trở lại.

Tôi dám cam đoan rằng nếu bây giờ không phải đang làm việc, đoán chừng tôi cùng cậu ta sẽ cùng solo một trận ra ngô ra khoai.

Nhưng mà… không phải chỉ đùa một chút thôi sao? Mà cậu ấy không phải là không biết tính cách của tôi, không lẽ tiểu tử Dật Thần này lại làm quá đến thế cơ à?
« Chương TrướcChương Tiếp »