Chương 18: Giang Lâm Ảnh (16+)

Có lẽ do di chứng sợ ma nên Thẩm Quyên Ly vẫn hay gọi hắn qua nhà, Cố Tiểu Du cũng nhân cơ hội này bồi dưỡng tình cảm với cô. Hắn không khó khăn khiến cho điểm hảo cảm tăng lên 60.

Lần đầu sử dụng "Mê hoặc" hắn còn tưởng không hề có tác dụng, nhưng sau khi nhìn lại điểm hảo cảm của Thẩm Quyên Ly thì nó đã tăng lên 81, chỉ là cô gái này ngượng ngùng không thể hiện ra ngoài, nhiều khi còn hay nổi nóng bất thường.

Còn đối tượng là Giang Lâm Ảnh, tạm thời Cố Tiểu Du chưa gặp được cô gái này, hắn để ý Lục Cảnh tên này hơn. Lục Cảnh chính là một thiếu niên hết sức bình thường, ngoại hình cũng chỉ có thể xem là dễ nhìn, ngoài ra lực học ở mức trung bình, còn thể thao thì cũng tàm tạm.

Nếu không phải có quen biết với Giang Lâm Ảnh thì tên Lục Cảnh này thật sự không đáng để hắn để tâm.

Mấy hôm nay hắn từ chối ăn cùng Lý Tinh Tinh và Diệp Băng Băng chỉ để theo sau Lục Cảnh, sau cùng vẫn không có kết quả. Tuy nhiên hôm nay có ngoại lệ, Lục Cảnh đi ra phía sau trường, nơi đó có một căn nhà đã bỏ hoang, trước là chỗ học cũ.

Bên trong xuất hiện một cô gái mái tóc đen dài, mày cong môi mỏng, khuôn mặt trái xoan phối cùng ngũ quan tinh tế, toát ra một vẻ thần bí cùng xinh đẹp đến kỳ lạ. Cố Tiểu Du lần đầu nhìn thấy nàng kinh ngạc, cũng không phải dung mạo của cô xinh đẹp, chủ yếu do cấp độ của cô cao hơn bất kỳ người nào hắn gặp, không ngờ cấp độ lên đến 5.

Giang Lâm Ảnh mặc một bộ đồ cổ trang, tóc búi gọn gàng, vẻ mặt vốn lãnh đạm khi nhìn thấy Lục Cảnh hiện lên chút hiền dịu.

" Lục Cảnh, cậu đến rồi à… "

" Lâm Ảnh, lâu rồi không gặp… "

Lục Cảnh vừa thấy Giang Lâm Ảnh, vẻ mặt tràn ngập hớn hở, cả hai người cười nói rất vui vẻ. Cố Tiểu Du cảm thấy nhiệm vụ đạt được 80 điểm hảo cảm từ nữ nhân này thật không khả thi, muốn phần thưởng bonus, làm thế nào đây?

Là một cái tra nam có kinh nghiệm, Cố Tiểu Du xoa cằm suy tư, hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ nhưng muốn làm tốt nhất thì không thể. Thông thường phần thưởng bonus sẽ rất hậu hĩnh, bỏ lỡ thật có chút luyến tiếc.

Cố Tiểu Du mở thương quán hệ thống, chỉ mong có đồ vật sẽ hữu ích, bỗng nhiên hắn thấy một hộp quà ngẫu nhiên, số lượng mua là một, lần trước không hề thấy. Hắn thấy chắc là hệ thống mới thêm vào, hai mắt lóe sáng liền nhấn mua.

" Sử dụng vật phẩm "Hộp quà ngẫu nhiên". "

Cố Tiểu Du nhấn mở, lần này tiếng pháo nổ chúc mừng vang lên, âm thanh hệ thống vang lại.

[ Chúc mừng ký chủ nhận được "Thuốc thôi miên cao cấp" * 1 ]

[ Thuốc thôi miên cao cấp: thay đổi tâm trí của một người đối với một sự việc, hiệu lực vĩnh viễn. ]

Cố Tiểu Du khóe miệng cười rộ, liền cầm lấy lọ thuốc nhỏ.

Đằng xa Giang Lâm Ảnh ánh mắt mang theo đôi phần lưu luyến đối với Lục Cảnh, vẻ mặt mang theo sắc buồn.

" Lục Cảnh, lần này có lẽ chúng ta sẽ không gặp lại rồi… "

" Tại sao? "

Lục Cảnh hoảng sợ, liền vội vã hỏi, Giang Lâm Ảnh cắn răng, sau cùng vẫn giải thích.

" Sư phụ mình lần này bắt mình đi, thật không biết bao giờ có thể quay trở lại… Có thể là… "

Nói đến đây cô không nói nữa, nhưng ý tứ hai người họ đều hiểu, Giang Lâm Ảnh có thể không bao giờ gặp được Lục Cảnh nữa. Cố Tiểu Du nghe hai người nói chuyện, hắn cầm trong tay "Đồng hồ ngưng động thời gian 15 phút" lắc ngược lại, thời gian liền dừng lại.

Hai người Giang Lâm Ảnh và Lục Cảnh bất động như tượng, không chỉ hai người mà còn cả cảnh vật xung quanh im lặng đến đáng sợ. Cố Tiểu Du thật sự cũng vô cùng kinh hãi, không ngờ thứ đồ chơi này là hàng thật.

Suy nghĩ, Cố Tiểu Du liền lấy ra "Thuốc thôi miên cao cấp" định đổ vào trong miệng Giang Lâm Ảnh, nhưng do bất động nên cô không thể nuốt được, Cố Tiểu Du đành cạy miệng, cùng miệng cô cháo lưỡi một hồi thì cả lọ nước mới chui vào người cô.

Vài phút sau thời gian trở lại, Giang Lâm Ảnh chỉ kịp cảm thấy toàn thân khô nóng, một cỗ du͙© vọиɠ không hiểu bốc lên, toàn thân rạo rực như lửa đốt.

Cố Tiểu Du thấy cô như vậy, thật không ngờ lọ thuốc "Thuốc thôi miên cao cấp" còn có công hiệu kí©ɧ ɖụ©, quả là ưu đãi giá lời. Đổi 2.000 điểm lấy một món hàng chất lượng quả không uổng phí.

Giang Lâm Ảnh nhìn thấy một đứa con trai xa lạ nhìn mình, lúng túng và vô vàn khó hiểu, Cố Tiểu Du nhân cơ hội nhìn vào mắt cô, nói.

" Giang Lâm Ảnh, cậu yêu mình đến chết đi sống lại... Mình là Cố Tiểu Du, không phải Lục Cảnh. "

Giọng ma huyễn vang vọng bên tai cô, để Giang Lâm Ảnh trầm mê, thủ thỉ nỉ non.

" Cố Tiểu Du... Cậu là Cố Tiểu Du, mình thích Cố Tiểu Du chứ không phải Lục Cảnh... "

Một vài phút sau hắn đã thấy biến chuyển rõ rệt trên mặt cô, nhìn hắn càng thêm thân thiết, điểm hảo cảm tuy nhiên không tăng lên 100 như hắn nghĩ, mà chỉ dừng ở 90 điểm, tuy nhiên có một điều quan trọng là cô gái này đã coi hắn như Lục Cảnh, đúng hơn là bây giờ yêu hắn như khi yêu Lục Cảnh vậy.

Giang Lâm Ảnh bị hắn nhìn làm cho hai má đỏ rực, quay đầu đi nén cơn du͙© vọиɠ trong người, cô sử dụng tâm pháp sư phụ truyền dạy nhưng hiệu quả không nhiều. Cố Tiểu Du khẽ cười, hắn nhân cơ hội này lao tới ôm lấy người Giang Lâm Ảnh.

" Đừng đi, ở lại bên mình được không… "

" Tiểu Du, đừng… Mình không thể cãi lại sư phụ… "

Giang Lâm Ảnh bị ôm, một chút lực phản kháng bây giờ cũng không có, mặc nhiên để Cố Tiểu Du chiếm tiện nghi, hắn quay qua cùng cô đối mặt, vẻ mặt tràn ngập một biểu lộ không cam lòng.

" Mình nhất định sẽ không từ bỏ… "

Nói rồi, hắn hôn lên miệng nhỏ của cô, hai bờ môi cọ sát cảm nhận từng hơi nhiệt khí của người đối diện, hai tay Cố Tiểu Du đã đặt sau lưng Giang Lâm Ảnh ôm chặt lấy cô. Tác dụng phụ của "Thuốc thôi miên cao cấp" khiến cho Giang Lâm Ảnh lâm vào tình trạng yếu đuối nhất. Lúc đầu chỉ phản kháng yếu ớt, về sau hai tay còn chủ động vòng qua ôm lấy đầu hắn.

Miệng thiếu nữ hé mở từng chút để lưỡi của người con trai xâm lược, động tác hôn lưỡi vụng về của cô làm hắn càng phấn khích, hai tay không yên phận đã trượt xuống bóp lấy bờ mông tròn. Miệng tham lam hút nước bọt, vị ngọt như mật hoa làm Cố Tiểu Du vô cùng hưởng thụ.

" Ưm… ư... "

Giang Lâm Ảnh rêи ɾỉ bất lực, đành để hắn xâm lấn từng địa phương, cả người cô bị hắn bế trên tay, đặt trên một cái bàn gần đó. Bộ đồ cổ trang trên người bị hắn giải khai, từng chút da thịt lộ ra ngoài.

Cố Tiểu Du hôn lên môi cô, lại chuyển xuống cổ liếʍ láp cần cổ trắng tinh, bộ cổ trang theo động tác tay thuần thục bị hắn cởi ra, rơi xuống đất. Còn sót lại trên người cô là hai bộ đồ lót màu xanh nhạt, ẩn hiện vị trí thần bí khiến nam nhân nào cũng muốn khám phá.

" Đừng mà… Chuyện này… "

Giang Lâm Ảnh yếu ớt nắm lấy tay hắn đang kéo áo ngực cô xuống, Cố Tiểu Du ngẩng đầu, dịu dàng nói.

" Mình yêu cậu… Chỉ lần này thôi, mình thật sự không muốn mất cậu… "

Lời nói ngọt ngào của hắn làm Giang Lâm Ảnh buông tha chống cự, cô nghĩ đến cảm xúc giành cho Lục Cảnh, bây giờ là Cố Tiểu Du có thể về sau phải chôn giấu, không bằng để lúc này buông thả, cả hai cùng một lần tình ái.

Nhìn vẻ mặt đẹp trai của hắn làm cô có điểm mê dại, buông tay mặc kệ Cố Tiểu Du từ từ kéo xuống áo ngực, hai vυ" tròn như vυ" sữa, nhìn như một kiệt tác của tạo hóa, hai núʍ ѵú hoa như điểm sắc cho cặp ngực thêm ngọt ngào, kèm theo mùi thơm yêu dị thu hút, chỉ nhìn ngực cô mà đã làm tiểu đệ bên dưới của Cố Tiểu Du cứng rắn hết cỡ muốn bung lụa rồi.

Miệng hắn cúi xuống hút thật mạnh mẽ trên núm ngực Giang Lâm Ảnh, như sợ nó biến mất vậy, vừa mυ"ŧ vừa nắn, cảm nhận từng vị ngọt hương thơm cơ thể cô mang lại.

" Ư… Cậu bú mạnh quá… Sướиɠ lắm... A… "

Giang Lâm Ảnh rêи ɾỉ, như chìm đắm trong nhục vọng mới lạ, đôi gò ngực ưỡn ra, cánh tay trắng ngần buông xả. Miệng nhỏ giọng rêи ɾỉ như tiếng nhạc du dương mang đến kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ.

Có chút không nỡ rời khỏi hai ngực trắng ngần, Cố Tiểu Du di động xuống dưới, tại hai tay kéo qυầи ɭóŧ mỏng manh của Giang Lâm Ảnh xuống. Một khe thịt mê người đập vào mắt hắn, âʍ ɦộ của cô hồng hào, hai mép thịt xếp đều đẹp mắt, bên trên là một tán rừng rậm được tỉa gọn cẩn thận.

Giang Lâm Ảnh không một chút kháng cự, để hắn tuột xuống qυầи ɭóŧ để lộ khe động nhạy cảm, đối với ánh mắt tràn ngập du͙© vọиɠ của hắn càng thêm bị kí©h thí©ɧ.