Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Song Tinh

Chương 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngọc Tiêu Kỳ trong lúc ngây ngất vì một cảm giác lạ lùng do việc tiếp xúc với bàn tay thiếu nữ. Cậu không hề nhận ra bản thân ©ôи ŧɧịt̠ của mình đã trở nên to tướng bất thường.

Tiểu Thúy Loan mặt hoa đỏ bừng nhìn cái của quý nọ mà trong lòng không ngớt rung động. Nàng thấy hạ thể mình cũng nóng bừng lên và toàn thân nàng như bị một luồng ánh chớp lướt qua.

Tiểu Thúy Loan vừa bôi thuốc vừa ngắm nghía say mê của quý kia. Nàng biết thừa Ngọc Tiêu Kỳ bị mù nên không thể nhận thấy hành động kỳ lạ của nàng.

Tiểu Thúy Loan bôi thuốc xong lẽ ra có thể dẫn cậu nhỏ về nhà nhưng nàng tìm cách kéo dài thời gian nên bày ra chuyện phải vá lại áo cho cậu nhỏ.

Ngọc Tiêu Kỳ ngượng ngùng nhớ ra chuyện quần của cậu đã bị đứt rách và giờ đây cậu chẳng có cái gì để che chỗ kín đáo trước con mắt người tỷ tỷ tốt bụng này.

Tiểu Thúy Loan lấy cho cậu nhỏ một trái táo mà nàng đã để dành sáng nay để cho cậu ăn.

Nàng vừa ngồi vá áo vừa hỏi thăm xem tối nay cậu bé sẽ nói gì với tỷ tỷ của mình.

Ngọc Tiêu Kỳ thú thật cậu không thể đem chuyện tày trời này ra để nói với tỷ tỷ của mình. Hơn nữa phải một tuần sau tỷ tỷ của cậu mới trở về vì còn phải theo Tam tiểu thơ đi viếng lễ chùa. Tiêu Kỳ hy vọng đến lúc ấy các vết thương của cậu cũng sẽ lành hẳn và mọi chuyện lại quay về như bình thường.

Trong khi nói chuyện Ngọc Tiêu Kỳ đã cố gắng khum khum bàn tay che lấy ©ôи ŧɧịt̠ đang dựng cờ của cậu.

Tiểu Thúy Loan thấy vậy không nhịn được cười nói với cậu nhỏ:

– Đệ đệ làm cái trò đó thì được ích gì? Tỷ ngồi ở đây nhìn cái đó của đệ rất rõ. Đệ muốn dấu cũng không được đâu.

Ngọc Tiêu Kỳ đỏ bừng mặt ngượng ngập. Nhưng cậu làm sao bỏ tay ra được. Nếu không làm vậy thì lại càng xấu hổ hơn.

Tiểu Thúy Loan thấy cậu bé đáng yêu như vậy thì nàng dạn dĩ hẳn lên. Nàng buông chiếc áo đang vá xuống bàn rồi bước đến bên cạnh cậu nhỏ, đưa tay nắm lấy tay của cậu kéo ra.

Ngọc Tiêu Kỳ bối rối không dám phản kháng đành để hai tay cậu xuôi xuống thân mình. Côи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ không bị ai cản trở chỉa thẳng về phía trước, hùng dũng ra mắt nữ nhân.

Tiểu Thúy Loan thấy thế đánh bạo đưa một tay ra nắm lấy khúc thịt lạ lùng đó. Nàng cảm nhận thấy nó nong nóng và run động trong tay nàng.

Ngọc Tiêu Kỳ đờ người ra. Cậu không thể tưởng tượng ra được có một ngày ©ôи ŧɧịt̠ của mình được một bàn tay mỹ nhân nắm lấy. Lúc này Tiểu Thúy Loan đã không còn ngượng ngập nữa nên bàn tay còn lại của nàng đưa ra nắm lấy phần còn lại của ©ôи ŧɧịt̠.

Hai tay Tiểu Thúy Loan đã nắm được ©ôи ŧɧịt̠ to tướng của Ngọc Tiêu Kỳ. Nàng vuốt ve nó và sục nhẹ nhàng ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi trong tay mình.

Tiểu Thúy Loan làm như vậy một lúc thì thân hình cậu nhỏ run rẩy và hơi thở bắt đầu trở nên hổn hển. Nàng thấy như vậy nên càng lúc càng sục mạnh hơn ©ôи ŧɧịt̠ trong tay. Ngọc Tiêu Kỳ thở mỗi lúc một to. Cậu ôm chặt lấy cổ người ngọc vào mình để lấy điểm tựa trong lúc cả người cậu run rẩy vì khoái sướиɠ ngất ngây chưa từng thấy.

Người thiếu nữ sục thêm một hồi thì cả người cậu nhỏ bất thần quíu lại và ©ôи ŧɧịt̠ của cậu rùng rùng chuyển động phóng hàng loạt tϊиɧ ŧяùиɠ ra ngoài phủ đầy mặt nàng.

Tiểu Thúy Loan để mắt nhìn kỹ thì thấy chất nước này có màu trắng đυ.c lại vừa đặc sệt và khá dính. Nàng đưa lên mũi ngửi thì bất giác nhăn mặt lại vì khó chịu.

Tiểu Thúy Loan vội ra sau nhà rửa sạch mặt mũi. Sau khi xong chuyện nàng mới quay lại dẫn Ngọc Tiêu Kỳ ra rồi dội nước rửa sạch ©ôи ŧɧịt̠ cho cậu.

Dưới bàn tay chăm sóc của người thiếu nữ. Côи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ lại một lần nữa sừng sững dựng cờ.



Tiểu Thuý Loan đã phần nào hiểu ra mọi chuyện. Nàng biết hễ khi nào tay nàng sờ vào ©ôи ŧɧịt̠ thì nó sẽ phồng to và dựng đứng lên liền.

Qua lời cậu nhỏ nàng biết rằng sư tỷ của cậu Ngọc Thanh Thanh còn lâu mới trở về. Nàng đề nghị Ngọc Tiêu Kỳ cứ ở lại với nàng đêm nay rồi mai hãy trở về vì bây giờ trời đã tối rồi mà thời tiết bên ngoài thì khá lạnh không thích hợp cho việc đi đêm.

Hành động của hai người tưởng rằng chẳng một ai hay biết, nhưng có ngờ đâu lại bị một người thứ ba tình cờ nhìn thấy. Đệ tam nhân này là một nữ nhân tuổi đã 27 tên gọi Lý Thiếu Hà. Lý thiếu Hà là tỳ nữ của lão phu nhân và đã góa bụa từ năm 18 tuổi. Ở cái tuổi này thì dục tính của nàng đang rất vượng. Khi nàng chứng kiến cảnh Tiểu Thúy Loan bóp vuốt ©ôи ŧɧịt̠ của cậu bé nhỏ đến nỗi ©ôи ŧɧịt̠ cậu phải xịt khí thì trong lòng nàng cứ xuýt xoa tiếc mãi. Nàng nghĩ nếu cái thứ nước kia xịt vào trong l*и nàng có phải sướиɠ biết bao nhiêu.

Lý Thiếu Hà đã nghe hết chuyện của hai người nên nàng biết thừa cậu nhỏ Ngọc Tiêu Kỳ nhất định ở nhà một mình trong mấy ngày tới. Do vậy, ngay đêm hôm sau ngày Ngọc Tiêu Kỳ bị phạt đòn Lý Thiếu Hà đã bí mật vào căn nhà nơi cậu nhỏ trú ngụ.

Ngọc Tiêu Kỳ làm sao biết được người mới đến là ai. Cậu nghe tiếng động liền ngạc nhiên hỏi lớn:

– Ai đó ?

Lý Thiếu Hà không ngờ cậu bé thính tai như vậy. Nàng nghe hỏi liền giả vờ cười lớn:

– Kỳ đệ ! Không ngờ đệ lại mau quên tỷ như vậy ? Tỷ là Tiểu Thúy Loan đây.

Ngọc Tiêu Kỳ mừng rỡ nói lớn:

– Tỷ tỷ đấy ư ? Sao tỷ lại đến tối như vậy ?

Lý Thiếu Hà bước lại gần giường rồi ngồi xuống nói:

– Tỷ nhớ đệ không biết tình trạng ra sao ? Vì vậy, ngay lúc xong việc với tiểu thơ liền đến đây ngay, không ngờ lại đến muộn.

Ngọc Tiêu Kỳ tuy nghe giọng nói nữ nhân có vẻ khác với hôm qua. Nhưng cậu không ngờ đây lại là kẻ giả dạng. Vì thế Ngọc Tiêu Kỳ hết sức vui thích cười cười nói nói với Lý Thiếu Hà một cách hết sức tự nhiên.

Lý Thiếu Hà nhân cơ hội đó liền bảo Ngọc Tiêu Kỳ cởi y phục ra để nàng kiểm tra vết thương.

Ngọc Tiêu Kỳ tin lời liền cởi bỏ hết quần áo đang mặc trên người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm úp mặt xuống giường cho tỷ tỷ chăm sóc.

Lý Thiếu Hà mừng rỡ vội vàng bỏ đôi hài nhỏ leo lên giường ngồi bên vuốt ve thân hình cậu bé con.

Nhờ có sức thuốc nên vết thương cậu Ngọc Tiêu Kỳ đã đỡ rất nhiều. Lý Thiếu Hà làm bộ sờ soạng một hồi ở sau lưng cậu nhỏ rồi mới bảo cậu nằm ngửa ra để nàng thăm khám phần phía trước.

Ngọc Tiêu Kỳ vội vàng quay người lại. Cậu thấy bàn tay nữ nhân vuốt ve nhẹ nhàng thân thể mình rồi bất thần hai tay nàng ôm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của cậu rồi bắt đầu vừa vuốt vừa sụt ©ôи ŧɧịt̠ khiến toàn thân cậu run rẩy vì sướиɠ.

Lý Thiếu Hà nhận thấy ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ đã cương cứng và phát triển hết mức thì dục tính trong lòng nàng cũng bừng bừng lên rồi.

Lý Thiếu Hà một tay vẫn đưa ra vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠ còn tay kia bắt đầu tự động cởi bỏ y phục của mình.

Lát sau, thân hình nữ nhân đã lõa thể ra phô bầy đầy đủ nào vυ", nào l*и hết sức cụ thể. Nàng cười nhẹ với Ngọc Tiêu Kỳ rồi nói nhỏ:



– Kỳ đệ ! Tỷ có cách này làm cho đệ sướиɠ lắm, đệ có thích không ?

Ngọc Tiêu Kỳ đã nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ lắm rồi. Cậu không hiểu sao từ nẩy đến giờ Thúy Loan tỷ không sụt ©ôи ŧɧịt̠ cậu thật gấp để cậu sướиɠ như hôm qua. Bây giờ nghe tỷ tỷ nói có cách làm cho cậu sướиɠ hơn nữa thì cậu hài lòng vô cùng.

Lý Thiếu Hà hỏi để mà hỏi. Nàng đã nứиɠ l*и lên rồi nên đâu cần biết Ngọc Tiêu Kỳ ra sao vội nhảy lên ngồi ngay vào ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ.

Ngọc Tiêu Kỳ thở dốc vì ©ôи ŧɧịt̠ bị bó chặt bất ngờ đồng thời cậu không hiểu sao Thúy Loan tỷ làm gì mà ©ôи ŧɧịt̠ của cậu bị ôm chặc đến vậy.

Lý Thiếu Hà cũng tê l*и vì sướиɠ. Nàng đã lâu quá rồi chưa được đυ. nên cái l*и nàng mặc dù đã không còn trinh nhưng cũng còn bót vô cùng.

Lý Thiếu Hà chuyển động thân hình lên xuống nhịp nhàng. Mỗi cú kéo ra thụt vào của ©ôи ŧɧịt̠ trong cái l*и của người goá phụ lại khiến cho cả hai rú lên vì sướиɠ.

Lý Thiếu Hà càng lúc càng phi nhanh. L*и ©ôи ŧɧịt̠ đυ. nhau vang lên những âm thanh bụp bụp liên hồi.

Hai người ȶᏂασ nhau hơn nửa canh giờ mới đồng loạt ra khí. Nước l*и và nước tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ướt đẫm lông l*и và lông ©ôи ŧɧịt̠ của họ.

Lý Thiếu Hà sướиɠ khoái vô cùng nằm lăn ra bên cạnh Ngọc Tiêu Kỳ. Hai người ôm lấy nhau hết sức gần gũi và thân thiết.

Ngọc Tiêu Kỳ sau phút hoang lạc liền nhận ra Thúy Loan tỷ không mặc áo quần gì cả nằm gọn trong lòng mình. Cậu nhận thấy thân hình tỷ tỷ rất thơm tho và mềm mại nên dục tính lại bừng dậy hết sức lẹ làng.

Lý Thiếu Hà cảm nhận ngay lập tức cái của nợ kia đang cạ vào hạ thể mình. Nàng lập tức ngồi dậy tiếp tục cuộc chiến lần hai một cách đầy hứng thú.

Hai người cụp lạc cùng nhau suốt cả đêm đến mức cả hai đều mệt phờ mới chịu đình thủ. Lý Thiếu Hà chợp mắt một lát bên cạnh tình quân rồi mới ôm quần áo mặc vào rời khỏi phòng.

Mấy đêm liền sau đó, Lý Thiếu Hà liên tục qua đêm cùng với Ngọc Tiêu Kỳ với những trận mây mưa vô cùng hứng thú.

Nhưng trong đêm thứ ba hai người đυ. nhau thì có chuyện xảy ra. Tối hôm đó, Tiểu Thúy Loan bất ngờ đến thăm cậu nhỏ. Nàng muốn biết xem cậu đã khỏi bệnh chưa nên trời vừa chập tối nàng đã lên đường.

Khi Tiểu Thúy Loan đến trước cửa căn nhà nhỏ thì nàng bỗng giật mình vì những âm thanh kỳ lạ từ trong căn nhà phát ra.

Nàng vội đi dần lại phía cửa sổ ghé mắt nhìn vào thì thấy những cảnh tượng hết sức dâʍ ɖu͙© ngay phía trong căn phòng nhỏ.

Dưới ánh trăng tròn, Tiểu Thúy Loan thấy một nữ nhân thân thể lõα ɭồ đang phi nước đại trên thân thể cậu nhỏ Ngọc Tiêu Kỳ.

Ngọc Tiêu Kỳ thì nằm ngửa ra giường đang rú lên những âm thanh khoái lạc. Tiểu Thúy Loan vừa xấu hổ vừa ngạc nhiên vì Ngọc Tiêu Kỳ vừa đυ. với nữ nhân vừa gọi tên nàng hết sức thân thiết.

Sau một thoáng bất ngờ nàng chợt hiểu ra nữ nhân nọ đã lợi dụng hoàn cảnh mù lòa của Ngọc Tiêu Kỳ để lừa gạt cậu bé con.

Nàng uất ức khi phát hiện ra kẻ giả mạo lại dám giả danh nàng để làm chuyện xấu xa kia đối với Ngọc Tiêu Kỳ.

Tiểu Thúy Loan muốn phá cửa xông vào nhưng nàng chợt nghĩ không hiểu nữ nhân nọ là ai ? Tại sao lại biết được chuyện giữa nàng và Ngọc Tiêu Kỳ.

Nàng định thần cố gắng nhìn kỹ thì phát giác ra kẻ giả mạo chính là tỳ nữ thân tính của phu nhân trang chủ. Thân phận của Lý Thiếu Hà cực cao trong đám nữ nhân vì vậy Tiểu Thúy Loan đành rút lui trở về không dám xông vào làm càn.
« Chương TrướcChương Tiếp »