Chương 46

Tôi cũng không muốn chuyện đó làm chị nghĩ nhiều đánh trống lảng :

– Ah thôi, gọi kem đi cái nhỉ, mà trở lại vấn đề chính đi, chị nhớ lau nhạt son môi đi, không tý thua phải hôn em, nó hiện lên má, lên môi em là phiền lắm đó, em là em không thích xóa đâu.

Chị ném nguyên gói khăn lău vào tôi, tôi chộp được cười hề hề :

– Ơ, không đúng ah, đừng có mà thua rồi xù, đây là rất nghiêm chỉnh, ghi âm làm chứng rồi, em cũng nhận lời với chị rồi, ài chà, mà làm sao em thua được cơ chứ, thôi trong lúc chờ kem chị vô WC lau son môi đi .

Chị lại nhìn quanh, thấy chả còn gì để ném, còn mỗi cái lọ hoa, giơ lên , mặt giả bộ giận nhưng nhìn là biết đang nhịn cười :

– Còn nói nữa có tin chi ném qua đó không, tý rồi xem ai thua còn chưa biết, cứ ba hoa chích chòe.

Nói xong chị dặt bình hoa xuống, cười khanh khách, cảm giác sợ hãi lúc nãy của chị đã như tan biến, không khí vui vẻ trở lại.

– Em ơi, cho anh 4 ly kem tươi, 2 cam 2 dâu nhé.

Quay sang tủm tỉm với chị :

– Ah ta làm trước 2 ly tráng miệng chứ nhỉ, mà phải ăn nhanh, không được nghỉ, không là thua, không được kêu nước ấm… Mà em quên, để tăng thêm phần ly kỳ và hấp dẫn, em quyết định, ai thua phải trả luôn tiền kem.

Mặt tôi nghiêm chỉnh lắm, đầu mờ mờ có ý nghĩ đen tối:

– Nhận luôn, muốn xù bữa kem hôm nay cũng khó đó em ơi.

Chị bĩu môi cười cười, rồi quay sang nhìn phố xa ban đêm, ánh đèn nhà xe từ xa nhộn nhịp, không gian trở nên yên tĩnh , từng cơn gió vi vu thổi qua..

“Cố lên, cố nén xuống, vào đi,” Cổ họng tôi như tê dần, cảm giác lạnh buốt, đang cố nhồi cốc kem thứ 6, các bạn biết đó, kiểu cốc kem tươi to thế nào, lưỡi tê vì lạnh, bụng thì quá no, từng cơn gió thổi qua, tôi rùng mình vì lạnh, mặt cúi gằm, cố ấn cố ép cho kem trôi xuống cái cổ họng như tê buốt đi vì cái lạnh, không thể ấn được nữa “Biết thế này nãy ở nhà ăn 2 bát thôi, ăn nhiều quá”, gió lại thổi vù vù, dựng cả tóc gáy lên “Trời ơi, lạnh tê cả ng, biết thế ăn tầng 2 thôi, ngu ơi là ngu mà, không khéo thua mất” . Tôi ngẩng lên liếc chị, chị đang ăn ngon lành côc dâu thứ 7, gần hết rồi, đang lè lưỡi liếʍ liếʍ môi, vẻ vẫn đang thòm thèm.

“Quỷ kem ah, ăn gì mà ăn kinh dị vậy”, nhìn cốc của minh còn đầy nguyên “ Không khéo thua mất thôi, không thể như thế được, không thể như thế được “. Cố sống cố chết nuốt trôi cục kem trong miệng, ngẩng lên nói :

– Này này, có phải chị hôm nay ăn ít cơm không, ăn gian nha, không tính đâu, hay nhân lúc em quay mặt đi uống vội hớp nước ấm hả .

– Thôi đi, đừng có mà giở trò, chị cũng ăn cơm no, trên bàn làm gì có nước mà uống, em đổ từ nãy rồi còn gì… Em ơi, cho chị thêm 2 cốc nữa, vẫn như cũ 1 cam 1 dâu nha.



Chị lớn tiếng gọi, quay sang nhìn tôi:

– Ăn chậm vậy, chị ăn xong rồi, coi chừng thua ah nha…. – chị lại cười giòn tan – Lâu lắm rồi chị mới ăn kem, không có ai ăn cùng nên chị ngại, chị thích ăn kem từ bé mà, mà ăn được rất nhiều luôn – vừa nói lưỡi còn liếʍ liếʍ cái thìa như tiếc lắm. Tôi kinh dị nhìn chị :

– Ơ mà, chị ăn thế không sợ béo ah, sao ăn nhiều dữ vậy.

– Tối nào cũng ăn mới nhanh béo, mỗi tối hôm nay tự nhiên có người cho ăn kem free nên chị mới ăn thả cửa như vậy thôi hi hi – chị nhìn tôi, nhìn mặt tôi hầm hầm, cười khoái chí lắm …

“Á à, hóa ra biết mình khao nên ăn thả cửa đây mà, cái này gọi là bóc lột, bóc lột trắng trợn, không thể để bà ấy đắc ý được, phải ráng lên”

Cố sống cố chết ăn được 1 nửa cốc, đã thấy cốc chị vơi đi 1 nữa rồi, nhìn sang bên cạnh vẫn còn 1 côc nguyên chờ tôi, tôi lè lưỡi lắc đầu, ăn cố có khi cảm lạnh mất thôi, rùng cả mình rồi :

– Em ơi cho anh ly nước ấm cái, nhanh lên nha em, không thì em ấn sẵn 115 đi cho anh với.

Rồi nhìn sang chị, tôi bỏ cạch cái thìa xuống, vẻ mặt đầy ấm ức :

– Thôi, em chịu thua, em không ăn nổi nữa đâu.

Cổ họng tôi tê buốt cả, rùng mình vì gió, chị nghe xong câu nói của tôi, rồi cũng bỏ thìa kem xuống, cả người run lên vì nhịn cười, rồi cuối cùng như không nhịn được nữa,bàn tay che miệng, chị phì cười thành tiếng, có vẻ khoái trá vô cùng, chị gập cả cười vì cười, 2 vai run lên, cả khuôn mặt đỏ bừng lên, cười như không dứt được, nghe thế tôi lại càng ấm ức, mặt nhăn nhó, cô bé tiếp tân bê ra 2 ly nước ấm, tôi vội tu ứng ực, cảm giác được dòng nước ấm xoa dịu cổ họng, lưỡi đỡ tê, người cũng ấm lên.

Chị cuối cùng cũng ngừng cười, nhưng mặt vẫn đắc ý lắm, cầm cốc nước ấm lên uống, rồi nhìn tôi đang ấm ức, chị lại cười ngặt ngẽo, rồi vừa cười vừa nói :

– Sao biết thua chưa hả, biết đây lợi hại chưa, siêu nhân đó.

“Siêu nhân gì, quỷ kem thì có” tôi thầm nghĩ, lại thấy chị nói tiếp :

– Coi như em ăn cũng khỏe đó, chị cũng phải hơi cố gắng ăn đó, nhưng nhìn em nhăn nhó từ cốc thứ 5 là chị biết chị thắng rồi, từ đó đến giờ chị cứ nhịn cười mãi, lâu lắm mới được 1 bữa ăn thỏa thích thế này – lại làm trò liếc đểu tôi 1 cái, lại bụm miệng cười.

Tôi nhìn chị cười mãi, tôi biết chị lâu như thế rồi nhưng hôm nay là lần đâu tôi thấy chị vui như vậy, khuôn mặt rạng ngời, tươi như nắng sớm, cảm giác ấm ức đã hết từ lúc nào, giờ chỉ còn cảm giác thật hạnh phúc, nếu như cổ họng tê buốt có thể làm chị cười nhiều như vậy tôi nguyện cho no tê đến lúc không tê thêm được thì thôi, tôi nói :

– Không tính đâu, em cam đoan chị có chuẩn bị, chị ăn ít cơm , hôm nay em ăn no quá nên không tính .

– Ê, đừng có mà ăn gian, tính hết, nãy là ai kiêu căng tự mãn cơ mà – chị bĩu môi lườm tôi.



– E Hèm, thôi vậy, không nói nữa, ngồi tý uống nước ấm rồi đi nhé chị.

– Ừhm cũng muộn rồi, ngồi tý rồi về nhà luôn đi – chị ngó đồng hồ , lúc đó cũng hơn 10h rồi.

– Hôm nay vui thiệt, vừa được đi dạo phố, lại có người khao kem – “lại làm cái mặt nịn cười trêu mình, quá lắm rồi đó” tán dóc với chị 1 lúc, cười cười nói nói, cùng chị ngắm cảnh phố màn đêm, nghe từng cơn gió vi vu, tôi lần lần tay, nắm lấy tay chị, chị nhéo nhẹ tay tôi 1 cái rồi cũng không thấy gì nữa, để cho tôi nắm.

– Xe anh chị đây, em trông cận thận lắm đó – Thằng lơ trông xe phụ họa, làm như nó công lớn lắm không bằng, Tôi uhm 1 tiếng rồi nổ máy đi ra, chị đang đợi tôi, thấy tôi chị cười rồi ngồi lên xe, kiểu như đang định nói với tôi cái gì đó, tự nhiên tôi thấy 3 cái cái đèn pha xe máy từ đâu đi tới, chiếu thẳng vào chúng tôi, tôi che tay lên cho khỏi chói, không biết là ai, 1 tiếng nói vang lên :

– Thằng ranh con trong quán lúc nãy láo với tao đó.

Tiếng xe ngưng nổ, đèn không còn chiếu nữa, tôi nhìn rõ ra là 3 cái xe máy, mỗi xe chở 2 thằng, bọn nó đang ngồi cả trên xe chăm chăm nhìn tôi. thằng lúc nãy tôi nắm cổ trong quán, nó đang lững thững đi tới tôi :

– Thằng ranh con, lúc nãy thích chơi tao ah thằng ôn.

Tưởng thế nào, tôi cười đểu, thấy chị đang bám chặt eo tôi, khuôn mặt đang ngó qua vai tôi,thở nhẹ lên gáy tôi, hơi thở gấp gáp, chắc chị đang rất sợ, tôi nói :

– Tao chơi mày đó, tao sợ mày quá, mày thích chiến ah. Thấy nó không nói gì, lao vào phía tôi. Chẳng cần nói gì nữa, tôi kéo ga, húc luôn thằng vào người nó, nó loạng choạng tránh đầu xe, tôi co chân đạp luôn 1 cái vào bụng nó, quay gấp xe lại rồi kéo ga, ngó thấy thằng kia nằm lăn ra đất, rồi lại thấy no ôm bụng trèo lên xe, hô lên :

– Lùa nó , đập chết mẹ nó đi – thật ra chả cần nó hô, 2 cái xe kia đã vọt lên đuổi theo tôi, nó chồm lên cái xe thứ 3 giành tay lái, vội lùa theo tôi.

Tôi kéo ga hết cỡ , phóng xe thật nhanh, cố bỏ được tụi nó, thấy tụi nó đuổi sát người, tôi cố tìm những khu đông người đi, ít đèn giao thông, len lỏi xe vào, đầu tôi đang rối tung lên, đằng sau xe là chị, nếu có bị bắt tôi thì không sao, cùng lắm ăn trận đòn, còn chị thì sao, xe thì sao, làm sao bây giờ. Ngó lại, vẫn thấy tụi nó dang đuổi theo sau, thằng bị tôi đánh như lái khá nhất, nó đang ở gần tôi nhất, la hét điên cuồng, tôi chả thèm để ý, cố tập chung chạy.

Chị ngồi sau sợ hãi, ôm chặt lấy tôi, nãy giờ không nói lời nào, thỉnh thoảng ngoái đầu lại nhìn, tôi biết chị đang rất sợ, tôi cũng rất lo, 1 mình tôi không thể ăn được 6 thằng đó, đang đi không biết làm sao, tự nhiên nhớ ra bọn thằng Tuân, tụi nó đang chiến chế nhà bà Tâm, tôi vội lấy điện thoại ra gọi cho thằng Tuân, vừa thấy giọng thằng Tuân trả lời, tôi hét lên luôn :

– Mày bảo anh em tập chung ở vỉa hè nhà bà Tâm đi, tao đến bây giờ đó, tao đang bị bọn nó lùa đánh .

Xe rẽ vào 1 con đường nhỏ vắng vẻ, tiếng ga rít lên vang lên đằng sau rõ ràng, thấy có đám người đang đứng trước cổng 1 quán Net, tôi đoán đó là thằng Tuân, tôi phi thằng xe lên vỉa hè, biết đúng là bọn nó rồi,mấy thằng bạn thân chí cốt, máu nóng lên não, tôi hung hẳn lên, tôi đạp chân chống xuống, nhảy xuống xe, liếc nhìn chị, ra dấu 1 cái, ý bảo cứ y như những gì tôi nói lúc nãy trên xe, giờ chị đang đeo 1 cái khẩu trang dùng để đi nắng, trùm kín mặt, vội đi ra chỗ vắng, tránh bọn thằng Tuân nhận ra, thằng Hòa trông xe thấy tôi chạy đến chỗ nó ngồi, vội sợ hãi đứng lên, tôi cầm luôn cái ghế nó đang ngồi, nhằm đúng đầu thằng ranh khi nãy, nện 1 cái hết sức.

Bành .. các ghế nhựa (loại có cái lưng tựa hay có trong các quán Net đó) vỡ nát , biết chả thấm gì với nó, thấy xe nó loạng choạng, tôi lao ra đạp bồi cho 1 cái thằng ngực nó, đang muốn lên nện nó tiếp, thấy thằng đằng sau nhảy xuống, tay nó lăm gậy như muốn vụt tôi, tôi hơi hoảng, lùi về sau, nhìn về bọn bạn. Chúng nó thấy tôi lao ra biết ngay cần làm gì, vác ghế ra phang toán loạn, 4 thằng kia – 2 thằng cầm lái thì tay không, 2 thằng ngồi sau thì cầm gậy, tụi nó tránh bọn bạn tôi, đang lao về tôi.

Đang muốn quay đầu chạy, thấy thằng Hòa ném cho cái gậy dài tầm hơn 1m, đưa cho tôi, tôi cầm lấy quay lại, đập 1 phát nát luôn cái đèn xe máy, lao vào thằng nhãi to mồm trong quán kem, nó ăn sẵn 1 đạp đang ôm ngực thở, thằng ngồi sau nó thấy bạn tôi đông quá, đang muốn chạy, giơ giơ gậy dọa tôi, rồi quay lưng chạy 1 mạch, tôi thấy thế càng mừng. Lao vào thằng ôn vật đang ôm ngực vứt xe ráng sức chạy, tôi vụt hết sức vào lưng nó, nó kêu lên thảm, loạng choạng muốn ngã, tôi vụt tiếp cho cái nữa hét lên :

– Này thì chơi tao ah, ông cho mày đi nạng con ah.