Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Song Tinh Thần Thể Duy Nhất Trên Toàn Tinh Tế

Chương 31

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi Barry và Bill lên mặt coi thường Minh Khương, cậu ta đều tức giận thay Minh Khương.

Nhưng mỗi lần quay đầu nhìn Minh Khương, cậu ta đều thấy khuôn mặt bình tĩnh thản nhiên đó.

Minh Khương lấy ví dụ: "Vừa nãy tôi đã vui vẻ đó."

Roth nhớ lại tình huống vừa nãy: "Khi nào?"

"Lúc nhận được hạt giống hoa Maguetite."

Roth:...

Cậu ta có chút không dám tin: "Vậy là vui vẻ rồi đó hả? Vậy nếu làm hỏng chậu hoa của cậu, cậu có tức giận không?"

Minh Khương tưởng tượng đến cảnh tượng đó, sau đó rất thành thật nói: "Tôi sẽ đánh người đó thành phân bón cho hoa."

Minh Khương không phải là người có tính tình tốt, chỉ cần chạm đến ngưỡng tức giận thì cậu sẽ trở nên rất hung dữ.

Có lẽ là do ảnh hưởng của tinh thần thể bị ẩn giấu kia, một khi Minh Khương tức giận, cậu sẽ trở nên rất không thể kiểm soát.

Roth kinh ngạc, nhìn Minh Khương bình tĩnh nói ra một câu như vậy, thực sự có chút phá vỡ hình tượng Minh Khương trong lòng cậu ta.

Celia cười ha hả: "Đúng vậy! Đánh thành phân bón cho hoa! Đánh không lại thì tôi cũng có thể giúp."

Minh Khương thực sự nghe theo ý kiến của Celia: "Được, đánh không lại tôi sẽ tìm cậu."

Celia vỗ tay: "Vậy tôi chờ, chỉ cần không phải điện hạ Alois, những người khác tôi đều có thể đánh."

Roth như thể héo rũ, trợn tròn mắt nhìn Minh Khương và Celia.

Tuy nhiên, câu nói cuối cùng của Celia đã nhắc nhở cậu ta.

Roth: "Suýt nữa thì quên, Khương Khương, sau khi cậu về nhớ đặt trước đài thi đấu nhé, sau mười hai giờ đêm nay là có thể đặt trước rồi."

"Được." Minh Khương cúi đầu, ghi nhớ việc này vào tài liệu ghi nhớ trên thiết bị đầu cuối.

Celia không biết chuyện của Cart, tò mò hỏi: "Này, đặt trước đài thi đấu làm gì, vừa mới khai giảng các cậu đã muốn đánh nhau sao?"

Roth tỏ vẻ bất lực: "Không phải."

Cậu ta giải thích một lượt chuyện của Cart.

Celia và Roth cùng sống trên tinh cầu Lotus, thực sự có chút hiểu biết về Cart: "Vài ngày trước ở trung tâm thương mại suýt gây ra bạo loạn nhỏ đó hả? Là đứa con trai út A+ nhà nghị viên Dewey à?"

Roth: "Cậu cũng biết rồi, bảo sao bố cậu ta phạt cậu ta."

Celia: "Sao mà không biết được, nghị viên Dewey suýt tức chết, nếu chuyện này mà để bệ hạ biết, chắc chắn không chỉ phạt cấm túc đâu."

Roth nói: "Bệ hạ chắc chắn sẽ không quan tâm chuyện này, nếu để ý thì ném thẳng đến quân đội đóng quân ở hành tinh xa xôi rèn luyện luôn rồi."

Celia: "Đúng vậy, như này rất giống bệ hạ."

Minh Khương nghe vậy, có chút kinh ngạc về vị quân vương đương nhiệm tính cách lạnh lùng thủ đoạn tàn nhẫn này.

Gần đây cậu đã thấy không ít truyền thuyết về vị bệ hạ máu lạnh này.

Vị bệ hạ này mới lên ngôi, trong tay chẳng có chút quyền lực nào. đế quốc Lotus khi đó chính là một quốc gia rỗng ruột bị các quý tộc già nua khống chế bóc lột.

Nhưng vị bệ hạ truyền kỳ kia, chỉ trong vòng năm năm sau khi lên ngôi, đã nắm toàn bộ đế quốc rộng lớn trong tay mình, mạnh mẽ tiến hành cải cách chính sách của mình, mới thành tựu nên đế quốc Lotus có bản đồ tăng gấp đôi như hiện nay.

Dựa trên nguyên tắc ưu tiên phụ nữ, Minh Khương và Roth đưa Celia về ký túc xá trước, sau đó mới trở về ký túc xá của mình.

Ký túc xá không có một bóng người, Alois không có trong ký túc xá.

Trên mặt đất của sân có những dụng cụ làm vườn mà Celia tặng cậu nằm rải rác, còn có một số chậu hoa nhỏ tinh xảo mà cô ấy tặng Minh Khương.

Minh Khương xắn tay áo, một lần nữa lao vào cải tạo khu vườn của mình.

...

Mặt trời dần lặn, ánh hoàng hôn màu cam vàng rực rỡ tràn ngập cả bầu trời, thậm chí không khí cũng sắp nhuộm thành màu vàng.

Minh Khương dành cả một buổi chiều để trồng những cây cúc đại đóa mới nhận được ở bên ngoài cửa sổ của mình.

Thời kỳ ra hoa của cúc đại đóa là vào tháng tư và tháng chín, năm nay sẽ không thấy được thời kỳ ra hoa, ngay cả khi Minh Khương sử dụng dung dịch kí©h thí©ɧ sinh trưởng thực vật tốt nhất thì cũng phải đợi đến thời kỳ ra hoa vào tháng tư hoặc tháng năm năm sau mới có thể nở hoa.

Bên ngoài ký túc xá thỉnh thoảng có tiếng cười truyền đến, Minh Khương đứng trong sân, ánh hoàng hôn phủ lên mái tóc dài của cậu một màu vàng như thể đang phát sáng.

Khi Alois trở về, anh ấy tình cờ nhìn thấy một bức tranh như vậy.

Minh Khương nghe thấy tiếng mở cửa thì nhìn về phía Alois: "Chào buổi tối."

Alois gật đầu, khi lướt qua cậu, anh ấy để lại một câu: "Ăn tối cùng nhau đi."

"?" Minh Khương nói: "Uống dịch dinh dưỡng cùng nhau à?"

Đây có phải là nghi thức kỳ lạ gì của Alois không?
« Chương TrướcChương Tiếp »