Chương 23: C8.3

Minh Khương đăng ký vào hệ phụ trợ, tinh thần thể hệ thực vật thưa thớt giúp cậu một đường thuận lợi nhận được tư cách nhập học, toàn bộ quá trình không có khâu kiểm tra tinh thần lực.

“À, đúng vậy.” Roth sợ nói quá nhiều hành tinh rác sẽ dẫm phải bãi mìn của Minh Khương, hoả tốc nói sang chuyện khác, “Có điều, lực áp bách tinh thần lực điện hạ Alois đối với cậu không cao, thì cấp bậc tinh thần lực của Khương Khương nói không chừng cũng cao lắm.”

“Nếu là S thì tốt nhất, cả ngày Carl đem tinh thần lực cấp A+ treo trên miệng khoác lác, nếu tinh thần lực của cậu là S, khẳng định có thể đè nó xuống đánh.”

Minh Khương cười không nói.

Cậu lau khô tóc, nhặt chiếc dây buộc tóc Celia đưa cho cậu buộc chặt tóc sau gáy.

“Đi thôi.” Khi Minh Khương nói chuyện cũng ngăn không được sự vui vẻ, “Chúng ta đi mua công cụ làm vườn đi.”

Roth thấy cậu như vậy, nói: “Cậu thích trồng hoa thật đấy, không hổ là hệ thực vật.”

Thời điểm rời khỏi ký túc xá, trong phòng ký túc đã không còn bóng dáng Alois.

Roth suy đoán nói: “Có thể là về cung điện Lotus, điện hạ Alois chắc là thường không về ký túc xá, cũng là chuyện tốt.”

Minh Khương không rõ lắm nội tình hoàng thất đế quốc Lotus: “Vì sao vậy?”

Roth vừa đi về phía bãi đỗ xe huyền phù, vừa thở dài: “Cậu không biết đâu, tuy rằng cấp bậc tinh thần lực điện hạ Alois rất cao, nhưng hàng năm đều không ổn định, tinh thần thể bạo động của ngài xảy ra rất nhiều lần, chỉ là báo chí đưa tin chắc được mười lần.”

Minh Khương vẫn nghi hoặc: “Anh ấy là Nhị hoàng tử, trong cung điện hẳn là có rất nhiều bác sĩ vật lý trị liệu phụ trách trấn an.”

Roth: “Cậu cũng thấy rồi, tính cách điện hạ Alois … Không tốt lắm, từ sau khi quân vương Wiggson rời đi, Nhị hoàng tử liền tương đối bài xích người ngoài đến gần, căn bản ngài không muốn bác sĩ vật lý trị liệu thâm nhập đại não của mình.”

Minh Khương như suy tư gì: “Là như vậy sao.”

“Tóm lại chính là rất phức tạp.” Roth nói.

Minh Khương nhờ sự dẫn dắt Roth đi mua một ít công cụ làm vườn cơ bản, loại phức tạp hơn thì phải đi cửa hàng chuyên nghiệp bên ngoài để mua.

Trên đường trở về, Minh Khương tiện đường đi mua mấy bịch dịch dinh dưỡng cơ bản, nhét toàn bộ vào túi.

Roth xem đến là bội phục.

“Khương Khương, cậu mua nhiều như thế làm gì? Hương vị dịch dinh dưỡng còn khó ăn hơn so với căn tin trường học.” Roth nghĩ đến dịch dinh dưỡng liền nhíu mày.

Tuy nói dinh dưỡng dịch có thể thay thế cho thức ăn cần hấp thu, nhưng hương vị của thứ này thật sự không dám khen . Dưới tình huống được lựa chọn, mọi người vẫn sẽ lựa chọn ăn cơm, đây cũng là cảm giác hạnh phúc không nhiều lắm trong sinh hoạt.

Chỉ khi trong tình huống đặc thù, mọi người mới chịu chọn dùng dịch dinh dưỡng để lấp bụng.

Minh Khương nói: “Cũng được mà, cái này dùng tiện.”

Roth giơ ngón tay cái lên, “Cậu là kẻ tàn nhẫn.”

Cậu ta đưa Minh Khương tới cửa ký túc xá, sau đó phất tay: “Tớ đi đây, mai gặp lại.”

“Ngày mai gặp.”

Sau khi tạm biệt Roth, Minh Khương ôm công cụ làm vườn mới mua trở về ký túc xá, tính toán hiện tại bắt đầu xử lý sân luôn.

Nhưng cuộc sống luôn có việc ngoài ý muốn, tỷ như vị điện hạ Alois trước mắt vốn nên trở lại cung điện này.

Khương Khương đối với anh hai tự động mở ra lăng kính dày 10m.

-------------DFY--------------