Trứng màu

Ở trước mặt nhi tử triều xuy.

_________

Tiêu Thanh cũng không biết mình bị ȶᏂασ ngất xỉu lúc nào, chờ đến khi tỉnh lại ở một vòng gian da^ʍ mới, phát hiện mình đã bị đặt ở trên sô pha, trong bụng không biết đã bị bắn vào bao nhiêu lần, giờ phút này phồng lên giống như mang thai năm tháng.

"Ba ba...... Trò chơi này còn bao lâu nữa mới kết thúc...... Ngọc nhi muốn ba chơi với Ngọc Nhi......"

Âm thanh non nớt của nhi tử đột ngột vang lên khiến y hoàn toàn tỉnh táo lại, dược tính trong cơ thể đã y phát tán gần hết, lúc này cuối cùng mới thoát khỏi trạng thái tìиɧ ɖu͙©.

Y hoảng sợ ngẩng đầu, tầm mắt đối diện với nhi tử đang ngồi ở một đầu số pha khác, mà nhi tử ý cũng đang dùng biểu tình khó hiểu mà nhìn hai thân thể dính nhau không rời của ba ba và Lưu thúc thúc.

Tiêu Thanh đau khổ cầu xin nói: "A a...... Đừng cần nhìn, Ngọc nhi đừng cần nhìn ba ba...... Huhu, a a! Từ bỏ...... Không cần như vậy...... Đừng để Ngọc nhi nhìn...... Cầu xin các ngươi, tôi không thể........ huhu...... Ngọc nhi, a ha...... Ngọc nhi nhắm mắt lại,...... Ngoan, a a...... Không cần lại, a a, nhìn...... huhu......"

Y càng trốn tránh, nam nhân phía sau càng không buông tha, Lưu Nghị dùng sức ȶᏂασ cái l*и đã lỏng lẻo, y không ngừng đỉnh về phía trước, giống như một con thú bò đến trước mặt Tiêu Ngọc. Không biết nam nhân kia nói cái gì với Tiêu Ngọc, nam hài tử thế nhưng lại không tránh né, thậm chí cong cơ thể cẩn thận quan sát bộ dáng xa lạ của ba mình, có chút tò mò hỏi: "Ba ba, Lưu thúc thúc nói ba thích nhất chơi trò chơi này...... Thật sự chơi vui như vậy sao? Ba chơi rất lâu rồi......"

Lưu Nghị nhìn Tiêu Thanh khóc thút thít lắc đầu muốn phủ nhận, lập tức vỗ mông y cảnh cáo nói: "Thầy Tiêu, phải nói thật nha...... không thể lừa gạt tiểu hài tử...... Bằng không, ước định của chúng ta sẽ bị huỷ......"

Tiêu Thanh bỗng nhiên phục hồi lại tinh thần, khuất nhục run rẩy, lại một lần nữa làm trái lương tâm thuận theo y nam nhân: "Ba ba, ba ba thích...... Rất thích...... Lời các thúc thúc nói đều, đều là sự thật...... Ba ba bị ȶᏂασ...... rất thoải mái...... A a, dừng không được...... vẫn luôn, vẫn luôn muốn chơi...... A......"

...Không phải, không phải như thế... Ngọc nhi không cần tin...... Ba ba không thích, một chút đều không thích...... Ba ba là bị bắt...... A a, tử ©υиɠ... Lại bị...... Hắn cưỡng ép ba ba... làm...aaa... nên đừng tin... aa..

Lưu Nghị đâm sâu một phát, khối thân thể đã bị thao chín lại lần nữa kịch liệt co rút, làm trò trước mặt nhi tử nhỏ tuổi, l*и da^ʍ lại bắt đầu triều xuy phun nước......

_______________