Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Song Tính Mỹ Nhân Cứu Vớt Ngựa Giống Lão Công

Chương 49: Kết thúc thế giới 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cuống rốn sau khi sinh của Thánh nữ Vong Linh Tộc, máu xử nữ của nữ vương Tinh Linh tộc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của một huyết tộc, da cá của công chúa người cá, bốn loại đồ vật hiếm lạ, cổ quái hợp lại với nhau, Tề Mục rất tò mò mấy thứ này trị bệnh như thế nào?

Mọi người nhìn Ngạ Ma Long ném tất cả mấy thứ đó vào nồi đun thành sốt đặc, lại bỏ thêm vài loại hoa cỏ, cuối cùng đun thành một loại sốt sền sệt.

Tề Mục: “Cái này dùng như thế nào? Ăn hay là thoa ngoài da?” Ăn cũng quá ghê đi, cho dù nấu thành cháo cũng không thay đổi được sự thật bọn nó nguyên bản là cuống rốn, tϊиɧ ɖϊ©h͙, máu và da.

Ngạ Ma Long cười nói: “Thoa ngoài da, các ngươi trước đi ra ngoài đi, ta cho đắp cho hắn là được.”

Mọi người đi ra ngoài cửa chờ, đại khái trôi qua khoảng mười phút, phòng trong truyền đến một tiếng hét thảm.

“Xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì?” Gia chủ chạy nhanh vọt vào, chỉ thấy đại nhi tử của mình ôm chân khóc.

Dò hỏi mãi, Cổ Hoài Niên mới nói: “Ta trở nên giống Tiểu Mục!”

Tề Mục khác người khác ở chỗ nào mọi người đều biết rõ, gia chủ sửng sốt, hỏi: “Ngươi biến thành song tính?”

“Vâng.” Cổ Hoài Bích chỉ vào Ngạ Ma Long: “Hắn thoa thứ đó vào giữa hai chân ta, ta liền biến thành như vậy.”

Gia chủ hận rèn sắt không thành thép: “Ngươi bị thương trên vai, để hắn thoa giữa chân làm cái gì? Ngươi có ngốc hay không?”

“Hức……”

Lúc này, sắc mặt mọi người dành cho Ngạ Ma Long cũng không tốt, đặc biệt là Tề Mục và Cổ Hoài Bích, bọn họ tất bật gần hai năm trời, kết quả lại vì để Ngạ Ma Long chế tạo ra một loại thuốc biến nam nhân thành song tính? Có buồn cười hay không cơ chứ!

Ngạ Ma Long nhìn bọn họ muốn động thủ, vội vàng giải thích nói: “Ma thú kỳ lúc trước, ta bị rơi vào kỳ động dục, công kích đều chứa chất độc, ngày thường ta đều trốn trong Sơn Cốc Nhai, nhưng nhi tử nhà ngươi chẳng hiểu tại sao lại vào sơn cốc. Ta không nhịn được lỡ làm hắn bị thương, hắn trúng tình độc của ta, đời này sẽ không nhịn được mà muốn giao phối với ta, cho đến khi sinh hạ hài tử, bất quá hắn lại là nam nhân, không có khả năng sinh hạ hài tử. Mà tình độc chỉ có thể dựa vài sinh con mà thải ra …… Ta chỉ có thể làm hắn biến thành song tính, nếu không ta thoa nhiều thêm một chút, làm hắn biến thành nữ nhân?”

Cổ Hoài Niên biến thành song tính đã là nhượng bộ lớn nhất, làm y biến thành nữ nhân càng thêm không có khả năng! Kỵ sĩ ở trên chiến trường oai phong lẫm liệt giờ phút này lại ở trên giường ôm đầu khóc rống: “Ta không sinh tiểu hài tử đâu a a a a a!”

Gia chủ cho y một cái tát: “Khóc cái gì! Không cũng phải sinh, ai kêu ngươi không có việc gì chạy vào trong sơn động của người ta làm gì, có thời gian khóc còn không bằng xin kinh nghiệm từ Mục Mục để làm sao sinh hài tử.”

Đại khái hai năm sau, Cổ Hoài Niên không làm kỵ sĩ nữa, kết cấu thân thể thay đổi làm y không thể cưỡi ngựa, thời gian vận động nhiều khiến thân thể y không thoải mái. Còn có một nguyên nhân nữa là trong bụng y đã có bảo bảo Ma Long, cần cáo biệt xã hội loài người để đến lãnh thổ Ma Long dưỡng thai.

Đến nỗi Tề Mục và Cổ Hoài Bích, bọn họ cuối cùng nhớ tới nhi tử xui xẻo của mình, quyết định mang theo đứa bé đi đến những nơi trong chuyến đi trước, thuận tiện nhìn xem những lão bằng hữu sống như thế nào.

Tiểu Tuyết và A Lặc Tư đã mang thai đứa con thứ hai, Ikale cùng Kyle còn đang không biết xấu hổ điên cuồng tạo người, chỉ là nữ vương đã quên nàng còn chưa dùng quả bài trứng, dẫn tới tất cả nỗ lực trước kia của Kyle đều uổng phí, còn Mạt Lị…… Nàng bị bắt gánh lên tất cả công việc của Huyết tộc, thuận tiện hỏi thăm lão cha đáng chết và tiểu bạch kiểm đã chạy đi đâu nhanh trở về để nàng được giải phóng. Công chúa người cá, trước mắt độc thân, kinh doanh một xưởng ngọc trai không tồi, đối phương nói trăm năm tiếp theo không có tâm tình lập gia đình.

Tuy nhiên Cổ Hoài Bích nhìn thấy có thiếu gia nhà giàu ở nơi khác mỗi ngày đều chạy tới tặng hoa đưa tiền, xem ra mùa xuân của công chúa cũng tới rồi ~

-------------------------------------------------

Sau khi Cổ Hoài Niên mọc ra hoa huyệt không bao lâu là gả cho Ngạ Ma Long, đêm tân hôn hai phu phu thập phần tò mò đoá hoa nhỏ mới mọc ra dưới hạ thể.

Ngạ Ma Long mạnh mẽ bẻ hai chân Cổ Hoài Niên ra, đôi mắt chớp cũng không chớp nhìn chăm chú vào đoá hoa này, cuối cùng nhịn không được duỗi tay ra trêu đùa!

“A! Đừng! Kỳ quái quá!”

Đoá hoa ấy chỉ hơi bị sờ soạng một chút liền động tình chảy nước, ngón tay của Ngạ Ma Long hoạt động ở giữa khe thịt, sau một lát viên âm đế kiều nộn liền chui đầu ra ngoài.

Anh tò mò véo véo âm đế, Cổ Hoài Niên thật giống như đã chịu kí©h thí©ɧ rất lớn, ngửa đầu thất thanh thét chói tai.

Chờ sau khi Ngạ Ma Long móc ra dươиɠ ѵậŧ, đôi mắt Cổ Hoài Niên mở to, không hổ là Ma Long, ngay cả dươиɠ ѵậŧ cũng lớn đến doạ người như thế!

“Có thể đi vào sao? Thoạt nhìn không phù hợp lắm.”

Ngạ Ma Long an ủi y: “Này có là cái gì? Sau này còn cần dựa vào nơi này ăn dươиɠ ѵậŧ nguyên hình của ta, chỉ biết lớn sẽ không nhỏ.”

Cổ Hoài Niên cảm nhận sâu sắc sự vô vọng của cuộc đời này, nhận mệnh mở hai chân ra để Ma Long tùy ý đùa bỡn.

---------------

Móa ơi, mới đọc lại mấy chương đầu của truyện(▰˘︹˘▰). Nó dở mé ơi, chắc hoàn xong beta lại hết quá, nó dở...........
« Chương TrướcChương Tiếp »