Chương 46-1: Gặp nữ vương tinh linh

Tinh linh được sinh ra trong tự nhiên, hoa cỏ cây cối là nơi dễ sinh ra tinh linh nhất, giống loài được tự nhiên thiên địa yêu thích này tôn trọng người già, yêu mến trẻ nhỏ, nhưng lại không thích nhân loại trung niên.

Tề Mục và Cổ Hoài Bích bị giam giữ trong thụ ốc (nhà trên cây), chồng chồng hai người thương lượng nên đánh bại nữ vương tinh linh như thế nào để bắt được sinh mệnh chi tinh.

Lúc bọn họ đang bàn bạc, người theo đuổi nữ vương tinh linh - Kyle tới.

Kyle là một mỹ nam anh tuấn tầm 30 tuổi, người sáng suốt đều nhìn ra được anh thích nữ vương, nhưng nữ vương đối với cấp dưới sớm chiều ở chung này một chút ý tứ cũng không có, ngược lại coi trọng Cổ Hoài Bích chỉ mới thấy mặt một lần.

Tề Mục phát hiện mình có thai sau khi rời khỏi tộc Vong Linh, khi đi vào vùng đất tinh linh đã mang thai năm tháng, bụng bầu nổi rõ, nữ vương rõ ràng rất kinh ngạc với loại giao hợp có thể sinh ra đời sau, nhìn chằm chằm bụng cậu.

“Ngươi có thể mang thai, là bởi vì người nam nhân này sao?” Nữ vương giống như học sinh tiểu học đặt câu hỏi.

“Dĩ nhiên.”

Nữ vương cao hứng cực kỳ: “Vậy thật tốt quá! Nam nhân, ta yêu cầu ngươi kết hợp với ta, làm ta mang thai giống hắn.”

Lời này vừa nói ra, đừng nói Cổ Hoài Bích và Tề Mục, ngay cả Kyle sắc mặt cũng cực xú.

Nhưng nữ vương rõ ràng không cũng mọt tần số với mọi người, nàng đã hạ lệnh kêu các tinh linh khác chuẩn bị hôn lễ, về phần Tề Mục, nàng cười nói: “Ta cho phép ngươi và hài tử của ngươi ở chỗ này hưởng dụng sinh mệnh vô tận.”

Tề Mục cười nói: “Ta sinh mẹ ngươi!”

Diễn biến sự việc kết thúc bằng lời mắng mỏ của Tề Mục, nữ vương tinh linh không thể nào tưởng tượng được một thiếu niên tuấn mỹ lịch sự văn nhã lại có thể mắng ra nhiều ngôn ngữ tục tĩu như thế.

Cho mọi người “thưởng thức” một chút.

“Con mẹ nó cái thứ tạp chủng mỗi ngày đi đoạt lão công của người khác, mẹ ngươi chết rồi à?”

Nữ vương tinh linh: “Ta sinh ra trong tự nhiên, thực sự không có mẹ……”

“Ha, vậy ngươi chính là cô nhi?”

Nói như vậy cũng không sai, bất quá cô nhi rõ ràng không phải là từ ngữ gì tốt lành, Kyle bảo vệ nữ vương, nghiêm túc nói: “Tiên sinh……” "

Tề Mục cười lạnh: “Lại một cô nhi nữa, hai kẻ không ba không mẹ ở bên nhau từ đó liền có người nhà?”

Nữ vương đấu miệng không lại, lập tức hạ lệnh bắt giam bọn họ: “Ta thay đổi chủ ý, ta muốn ngươi xem nam nhân kia cưới ta!”

Tề Mục tốt xấu gì thế giới trước cũng là huấn luyện viên, khi chơi game nóng nảy cũng mắng loạn xạ, hiện tại đã hoài thai, tiểu gia hỏa ngày nào cũng quậy ở trong bụng, tâm tình lên xuống thất thường, mắng chửi người khác cũng thường xuyên, ngay cả Cổ Hoài Bích, dọc theo đường đi cũng không thiếu bị phun.

Cổ Hoài Bích lại không cảm thấy chán ghét, chỉ cảm thấy thê tử giống như sóc con đáng yêu cực kỳ, hơn nữa hắn cũng thật sự chán ghét mấy nữ nhân cứ lần lượt yêu cầu cùng hắn ở bên nhau, Cổ Hoài Bích hắn có lúc nào bị uy hϊếp như thế?

Kyle đến mời Cổ Hoài Bích đi thử lễ phục, Tề Mục mở miệng trào phúng: “Mở đường cho tình địch, nhìn tình địch mặc lễ phục, ngươi cũng ngốc chết đi được.”

Kyle thẹn quá hoá giận: “Ngươi hiểu cái gì?”

“Sao ta lại không hiểu? Ở bên cạnh nàng lâu như thế, ngay cả con chó cũng có cảm tình đi? Nhưng ta xem nàng đối xử với ngươi cũng không tốt bao nhiêu, ngươi đối với nàng lại không tính chiếm hữu dành cho người mình thích.”

“Ngươi thì biết cái quái gì?”

“Ngươi có thể chịu đựng người khác chạm vào nàng, nhưng chân chính yêu một người có thể chịu đựng sao? Ngươi thử chạm vào ta một chút xem, coi lão công của ta có bẻ đầu của người xuống không.”

Kyle liếc nhìn Cổ Hoài Bích, phát hiện đối phương đang nhìn chằm chằm mình giống như một con sói, nếu anh dám động một chút, giây tiếp theo có khả năng thi thể sẽ bị chia lìa.

Tề Mục lại bắt đầu làm bà mối: “Ngươi đi thử theo đuổi nàng đi, chưa thử qua sao biết không được.”

Kyle là tinh linh bảo hộ nữ vương, trách nhiệm lớn nhất chính là phục tùng mệnh lệnh, lúc này ý thức trách nhiệm ý thức vẫn chiếm thượng phong, anh chôn sâu tình yêu dành cho nữ vương, khăng khăng muốn Cổ Hoài Bích đi cùng anh.

Cổ Hoài Bích đánh ngất Kyle nhét xuống dưới giường, bản thân ngụy trang thành Kyle, Tề Mục ma thuật biến thành Cổ Hoài Bích.

Hai người lẳng lặng chờ đợi tiệc tối đến.

“Cổ Hoài Bích” thập phần không cho mặt mũi, không có kính rượu với bất cứ kẻ nào, cũng không làm đáp lời câu nào , các trưởng lão tinh linh dù ít dù nhiều đều có sắc mặt không mấy tốt, nữ vương cũng là tâm đại, lôi kéo người ta vào phòng.

Chỉ là mới vừa đi vào đã bị người ta bóp cổ, nàng muốn phản kháng, lại phát hiện thực lực của bản thân không bằng đối phương.

Tề Mục thân là vai ác, tất nhiên thực lực không tầm thường, theo đạo lý mà nói chỉ cần Cổ Hoài Bích không đối phó cậu, thì cậu chính là vô địch.

Nữ vương ở trong tay cậu tựa như gà con, cậu cắn răng hỏi: “Vì sao nhất định phải bắt hắn cưới ngươi, ngươi rốt cuộc muốn cái gì?”

“Ta…… Ta chỉ muốn cùng hắn sinh người thừa kế.” Nữ vương nhu nhu nhược nhược nói: “Mấy năm trước ta nhận được truyền thừa của nữ vương đời trước, nàng nói cho ta biết nữ vương tinh linh chúng ta sau 300 tuổi cần tìm một nam nhân để sinh người thừa kế.”

“Vậy ngươi vì sao không chọn Kyle?”

“Kyle không thể sinh a!”

Lần này đến phiên Tề Mục trợn tròn mắt: “A?” Hoá ra đệ nhất nam phụ lại mắc bệnh liệt dương?

“Sao ngươi biết hắn không thể sinh?”

“Truyền thừa nói chỉ cần ở bên nhau, không ra bao lâu sẽ có tiểu bảo bảo, nhưng hắn đã ở bên ta hơn 200 năm, cũng chưa thấy bụng ta có động tĩnh gì.” Nữ vương thập phần buồn rầu, nếu không phải Kyle không thể làm nàng mang thai, thì đương nhiên đó là ứng cử viên sáng giá nhất.

“Các ngươi lên giường bao giờ chưa?”

Nữ vương ngơ ngác, lên giường là cái gì?

Hay lắm, lại là một kẻ ngốc bạch ngọt.